Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Solar Eclipse.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sun trong Sunoo có nghĩa là mặt trời.

Mặt trời kiêu hãnh, ấm áp, vui tươi. Mặt trời sưởi ấm thế gian bằng dương quang của mình. Mặt trời đem đến sự sống và an viên ngự trị những tầng mây.

Người ta hay bảo, bố mẹ đặt tên con thế nào thì sau này muốn con lớn lên như thế. Mẹ Sunoo cũng vậy; vào một ngày hè có gió thoảng, mẹ kể rằng mẹ muốn Sunoo trở thành người sưởi ấm thế gian.

Và có lẽ Sunoo đã hoàn thành được mong ước ấy của mẹ. Ở tuổi mười tám, em là bạn học được các đồng học tín nhiệm giao cho chức Cán sự Văn-thể-mĩ của Hội học sinh, là tiền bối đắc lực luôn tận tâm giúp đỡ đàn em, là học trò gương mẫu ngoan hiền của các thầy cô. Chính trực và lém lỉnh, hiền hoà và nhiệt huyết.

Một ngày của Sunoo, cũng giống như mặt trời, xoay quanh việc làm tròn trách nhiệm của mình. Khi ở nhà thì làm tròn trách nhiệm người con, khi ở trường thì làm tròn trách nhiệm người học sinh – đôi khi còn là người lãnh đạo nữa, và ở trong tất cả những khoảnh khắc ở giữa, là làm tròn trách nhiệm của một mặt trời bé con.

Trừ một khoảng thời gian nhất định. Hoặc không cố định, Sunoo không biết.

Ứng dụng dự báo thời tiết giờ đã tiên tiến tới mức có thể thông báo chính xác khoảnh khắc mặt trời mọc. Mặt trăng thì khác; ta không bao giờ biết chắc bao giờ trăng sẽ lên.

Hoon trong Sunghoon vần với moon.

Mặt trăng bí ẩn, lạnh lẽo, tuyệt trần. Mặt trăng phủ ánh sáng lấp lánh lên một thế gian đã chìm vào bóng đêm. Mặt trăng đem đến sự huyền bí và cai quản vương quốc của những vì tinh tú.

Mặt trăng hay bộc phát, lúc thì đủng đỉnh đến khuya mới thấy dạng, khi lại rảnh rỗi ló mặt trên trời từ chiều sớm – trùng hợp quá, Sunghoon cũng thế. Chỉ khác rằng anh không để Sunoo đợi lâu bao giờ, dù Seoul giờ tan tầm cũng khó mà phóng xe nhanh được. Hơn ai hết, anh biết rõ một trong những trách nhiệm của người con là không làm bố mẹ lo lắng xem con đi đâu mãi chưa về, nên anh cũng chẳng cam lòng phí hoài chút thời gian Sunoo dành ra cho mình.

Sunghoon và mặt trăng có nhiều điểm chung hơn là cái tên. Mặt trăng được bao phủ bởi màn đêm dày, trên mình Sunghoon luôn treo chiếc áo da màu đen. Mặt trăng toả sáng giữa hằng hà sa số những vì sao khác, Sunghoon dù không cần cố thì vẫn nổi bần bật trong đám đông nghịt người. Mặt trăng và mặt trời trái ngược nhau hoàn toàn, Sunghoon và Sunoo cũng thế.

Xuất phát điểm của họ có thể giống nhau, nhưng sau bước chuyển mình của sự khởi đầu là hai lối rẽ hoàn toàn khác.

Sunghoon bước ra từ một câu chuyện cổ tích, mỗi tội bạch mã hoàng tử này không cưỡi ngựa mà lại cưỡi xe phân khối lớn. Nhưng ngoài điểm ấy ra, Sunghoon đáp ứng đủ mọi tiêu chí của một hoàng tử điển hình: anh đẹp trai ngời ngời, bố anh là chủ tịch của tập đoàn cơ khí lớn top đầu Đại Hàn Dân Quốc, bảng thành tích của anh luôn khiến người khác phải ghen tị, từ bé anh đã trầm tính vã nhã nhặn – cung cách của người trong hoàng gia. Anh chính là hoàng tử bé, cũng giống như Sunoo là người sưởi ấm thế gian.

Nhưng Sunghoon không thích làm hoàng tử bé như cách Sunoo thích làm người sưởi ấm thế gian. Sunghoon thích trượt băng, thích cưỡi xe phân khối, thích chụp ảnh bằng con Fujifilm đã cũ, thích hôn lên khoé môi Sunoo; làm hoàng tử bé không có thời gian cho những việc như thế, Sunghoon phân bua. Tất cả những điều ấy đều quá quý giá với tôi, và tôi thà thôi làm hoàng tử bé còn hơn là phải từ bỏ những thứ quý giá.

"Em quý giá đối với Sunghoon à?"

Sunoo buột miệng hỏi. Dưới ánh trăng lập loè, đôi mắt anh sáng lên, trong mắt anh lại có một mặt trăng nho nhỏ khác, vô tư nổi lên giữa biển cà phê đặc. Anh không trả lời, chỉ lẳng lặng đưa tay lên xoa tóc em, vân vê từng sợi đen không vương chút bụi trần.

"Nhật thực toàn phần." Sunghoon hay nói những thứ khó hiểu. Hoặc đúng hơn là nghe có vẻ khó hiểu, cho đến khi anh giải thích chúng, và mọi thứ rơi vào đúng quỹ đạo của nó.

Sunoo ậm ừ, đánh tiếng cho anh nói tiếp. Em nghiêng đầu nhìn anh, như có như không dụi vào lòng bàn tay dày. Khoé miệng Sunghoon nhếch lên, đoạn anh lại cất giọng.

"Mặt trăng đi qua giữa trái đất và mặt trời trên một đường thẳng. Nhìn từ trái đất, mặt trời sẽ bị che khuất hoàn toàn bởi mặt trăng. Như thể mặt trăng muốn đem mặt trời giấu đi để không ai thấy được mặt trời ngoài nó, muốn che chắn và bảo vệ mặt trời, cho dù chỉ là trong một chốc. Cho dù mặt trăng sẽ trở nên tối tăm, sẽ mất đi vẻ kiêu sa thường ngày của mình."

Đến lượt khoé miệng Sunoo cong lên. Sunghoon cao hơn Sunoo một chút, anh cúi xuống để hôn lên chỗ khoé miệng yêu thích ấy của mình. Trái tim Sunoo rung lên khi nghe anh thì thầm vào tai như thổi lửa lên cõi lòng đang cháy.

"Em bảo, em có quý giá đối với tôi không?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top