Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Phần 10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

181. Mỗi lần tạm biệt, ôm nhau được cái nào thì cứ ôm, nói được thêm câu nào thì cứ nói, nhớ được gương mặt nào thì cứ nhớ. Bởi có thể đó đã là lần cuối rồi.

182. Nhất định phải trở thành người có tiền. Để mau đồ ăn ngon, để sống vui vẻ và để báo đáp cha mẹ. Đặc biệt để thuê giang hồ khi cần.

183. Nếu đã là nữ hoàng thì cần gì nhà vua.

Nếu ván cược này thua thì ván sau cược lại!

184. Mỗi người mẹ đều nói với con gái mình phải biết tự hào về bản thân, nhưng có rất ít người nói với con trai họ rằng đừng bao giờ tổn thương con gái nhà người khác.

185. Xa mặt thì cách lòng

Mà xa lòng thì hết cách.

186. Tình yêu với em là xa xỉ

Thứ em cần là tiền tỉ và đô la.

187. Có lẽ việc chúng tôi cố tạo ra thật nhiều kỷ niệm đẹp là vì biết rằng một ngày nào đó, chúng tôi sẽ không còn kề nhau nữa.

188. 5cm/s không chỉ là vận tốc của những cánh anh đào rơi, mà còn là vận tốc khi chúng ta lặng lẽ bước qua đời nhau, đánh mất bao cảm xúc thiết tha nhất của tình yêu.

189. Thích thì phải tự mình giành lấy, có được rồi thì phải biết trân trọng, đã bỏ lỡ thì học cách lãng quên, thật ra cuộc sống chỉ đơn giản như thế.

190. Nếu bạn thích thứ gì đó thì cứ mua, đắt một chút thì cũng có sao. Vốn dĩ gặp được người mình thích đã rất khó rồi, giờ đến thứ mình thích chẳng lẽ cũng không thể mua.

191. Tôi không được khóc, khóc là hèn yếu.

Tôi không được cười, cười là cám dỗ.

Tôi không được chờ mong, chờ mong là không kiên định.

192. Khi quá khứ gọi là đừng bao giờ trả lời, hãy để gió mang ký ức thổi thành những cánh hoa.

193. Tôi vốn ngỡ rằng cậu chưa biết cách thích một người, hóa ra chỉ là cậu không biết cách thích tôi

194. Đừng bao giờ quá tin vào những gì bạn thấy. Bởi đôi khi nhìn muối còn giống với đường.

195. Mất một người, chưa bao giờ là mất tất cả. Đời này, thứ không thể đánh mất nhất, là chính bản thân của mình.

196. Lúc còn trẻ, ai cũng tưởng mất đi một người là cả thế giới sụp đổ, sau này trưởng thành mới biết, dù cả thế giới sụp đổ, cũng không được đánh mất đi chính bản thân mình.

197. Trong mùa mưa của tuổi 17, tôi một mình chống đỡ cả bầu trời

198. Chỉ mong sao lúc về già vẫn còn lưu lại chút ký ức tuổi thanh xuân, vẫn còn nhớ được cái tên bạn từng điên cuồng theo đuổi năm nào.

199. Tôi nhận ra vì sao mình lạc đường, không phải vì tôi không có bản đồ, mà vì tôi không có một điểm đến.

200. Tôi không phải dạng người lạnh nhạt và bất cần! Chỉ là sau tất cả những gì đã qua, tôi đã thôi thiết tha và cũng không còn mong chờ gì nơi người khác nữa.

>_<¦¦¦

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top