Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Cháp 14: Ngọt ngào


- Anh...

- Em...

Cả hai người đồng thời lên tiếng.

- Anh nói trước đi_ Yoseob phá vỡ bầu không khí kì cục này.

- Có lạnh không? có cảm thấy nôn nao, khó chịu chỗ nào không?_Junhyung hỏi liên tiếp.

Yoseob không nói gì chỉ lẳng lặng lắc đầu.

- Em đợi một chút sắp có người đến đón chúng ta rồi_Junhyung sợ Yoseob lo lắng, lên tiếng trấn an cậu.

- Sao hôm nay anh không đi?_Yoseob quyết định hỏi rõ thắc mắc của mình.

- Anh...có chút chuyện riêng_Junhyung chỉ trả lời chống chế cho có, chẳng nhẽ lại nói vì anh muốn có cơ hội ở riêng với em, hay vì thấy em với Doojoon thân mật anh mất hứng.

- Thế tại sao cuối cùng anh lại đến_Yoseob hỏi câu mà chính cậu đã biết đáp án, nhưng cậu vẫn muốn nghe chính miệng anh nói ra.

- Em, chẳng nhẽ em không biết, còn cần anh phải nói sao?_Junhyung dùng ánh mắt thâm trầm, nghi hoặc nhìn Yoseob.

Anh không trực tiếp trả lời những câu nói này của anh, bỗng chốc làm cho bao nhiêu buồn bực ấy ngày nay bỗng chốc tan biến, trái tim cảm thấy run rẩy.

Trong công viên vốn dĩ trồng rất nhiều cây, hai người lại đang ngồi trên ghế đá dưới gốc cây bạch quả, chỉ một cơn gió nhẹ thổi qua cũng làm cho người ngồi dưới cảm thấy lạnh ngắt, dù đang ghì sát vào cơ thể Junhyung những cơn gió vừa thổi qua cũng không khỏi khiến Yoseob rùng mình, Junhyung có thể nhận thấy được điều này, anh đưa tay ra định ôm lấy hông cậu, ôm cậu cho cậu đỡ lạnh. Nhưng tay còn chưa động vào người đã nghe thấy giọng oán trách:

- Bàn tay đã động vào nhiều người như vậy rồi, đừng động vào người em._ Junhyung thoáng chốc cả người cứng đơ, đây là cậu đang nói về việc mấy ngày nay anh hay bóp mông trêu chọc người khác sao?  Yoseob không phải là đang ghen sao, thế là cậu có để ý, có quan tâm đến anh. Anh không phải người duy nhất để tâm đến mối quan hệ này. Cố gắng kiềm chế cảm xúc trong lòng Junhyung hỏi lại:

- Em là đang...ghen sao?_Vừa hỏi vừa đỡ mặt cậu lên đối diện với mặt anh, mắt nhìn thẳng mắt anh. Trước hành động của anh, anh cảm thấy người ngồi trong lòng anh cứng ngắc rồi nhanh chóng thả lỏng.

- Không biết!_ Yoseob muốn quay mặt đi chỗ khác, nhưng tay Junhyung vẫn nắm chặt cằm của cậu không cho cậu có cơ hội quay đi. Còn Junhyung anh tưởng cậu sẽ một mực phủ nhận ai ngờ cậu lại lại trả lời như vậy.

Anh không phủ nhận là câu này đã thành công gia tăng độ mặt dày của anh. Junhyung đến lúc này cũng không che dấu mà bật cười, nụ cười hạnh phúc làm cho khuôn mặt anh tỏa ra vẻ đẹp rực rỡ mà ấm áp, khiến cho Yoseob thẫn thờ mặt cũng không ngừng đỏ lên.

- Cười cái gì chứ, không phải anh không thèm quan tâm em, tính mặc kệ em rồi sao_Yoseob nói bằng giọng vừa giận dỗi vừa tủi thân.

- Anh..._Junhyung đang định giải thích

- Em không quan tâm!_ không để anh nói cậu lập tức chặt đứt lời anh.

Junhyung cũng không nói nhiều trong khi cậu đưa tầm mắt đi chỗ khác, anh  trực tiếp chớp lấy đôi môi của cậu.

 Không giống với nụ hôn mang đầy sự chiếm hữu và cuồng dã như ở nhà Yoseob, nụ hôn mà Junhyung đang trao cho Yoseob lúc này là nụ hôn dịu dàng, ngọt ngào như chính con tim của anh lúc này vậy, Yoseob lúc đầu ngạc nhiên, xong cũng không kháng cự, từ từ nhắm mắt tận hưởng đôi môi của anh.

Anh thuận thế đặt hai tay lên hông cậu, tay cậu  vòng qua cổ anh.  

Hôn môi đơn giản cũng không quá nhiều quá nhiều khoái cảm nhưng nụ hôn của cả hai phát ra từ tận đáy lòng khiến cảm giác tê dại truyền khắp toàn thân làm người ta không khỏi mê muội.

Cả hai cứ thế môi lưỡi quấn quýt, dây dưa mãi không thôi, cho đến khi Yoseob cảm thấy không thở nổi nữa mới đẩy vai Junhyung ra, hai người tách nhau  một sợi chỉ bạc lơ lửng giữa không trung. 

Junhyung vẫn không dời tầm mắt nóng rực nhìn chằm chằm vào Yoseob.

- Đừng nhìn em như thế, chúng ta là đang ở giữa công viên_ Cậu ngượng ngùng nhắc nhở anh

- Seobieeeeeeee......_Junhyung kéo dài gọi cậu, sau đó vùi đầu vào hõm cổ cậu, hai tay siết chặt hông cậu, đem mình thành tiểu hài tử nũng nịu.

- Junhyung_ cậu trực tiếp gọi tên anh cảnh cáo.

- Đừng nói gì cả. Để yên cho anh ôm em, một chút thôi được không.

Yoseob nghe lời, lặng thinh.

----------Hoàn cháp 13-------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top