Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Cháp 24: Trừng phạt.

Yoseob lúc đầu còn lúng túng, nhưng vì muốn đánh nhanh thắng nhanh nên cũng không ngại "mạnh dạn". Rất rõ ràng khi bây giờ cậu đang không ngừng liếm mút hạt đậu đỏ trước ngực Junhyung, một tay còn lại ra sức vân vê trêu đùa bên còn lại, làm cho lồng ngực dần trở nên căng cứng, hô hấp rối loạn.

Junhyung quả nhiên không nhịn được khiêu khích của cậu, đem cậu lật đè dưới thân, chuẩn bị làm thịt.

- Không phải anh nói cho cần anh thích sẽ tha cho em sao?_Yoseob không ngừng phản kháng.

- Nhưng mà anh  vẫn chưa thấy "THÍCH"?

- Anh xem xem anh thành cái bộ dạng gì rồi, mà còn dám bảo chưa thích _Yoseob gào lên.

- Muốn biết anh thích hay không thử là biết ngay thôi mà_ kèm theo động tác liếc nhìn từ đầu đến chân cậu

Nghe đến đây Yoseob vô thức rụt cổ lại, muốn trốn.

- Anh buông em ra trước đã_Yoseob không khỏi giãy ra.

- Không buông!

Sau đó thô bạo xoay mặt cậu lại, hôn từ cằm trở xuống, luồn tay vào trong áo ba lỗ của cậu, vuốt ve.

Yoseob cảm thấy da đầu tê rần, đầu óc choáng váng.

- Anh muốn làm gì?

Junhyung lập tức cắn môi Yoseob chặn tất cả lời cậu muốn nói. Nụ hôn này không hề dịu dàng , mang theo bao tức giận chất chứa của anh, lúc tách ra môi hai người đều rướm máu. Junhyung cố thở ra khí nóng bên tai cậu.

- Hôm nay anh rất tức giận, rất khó chịu em có biết không.

Yoseob run rẩy, cả người nóng ran sau nụ hôn của anh. Junhyung như phát điên mút mạnh ngay cổ cậu một hơi, trên làn da trắng nõn lập tức xuất hiện một vệt đỏ. Junhyung trở nên phấn khích ghì tay đối phương, dễ dàng khống chế chống cự của cậu.

- Junhyung, cả đời này em cũng chỉ yêu một mình anh_Yoseob thấy tình hình này không ổn, anh sẽ điên lên mất, tỉnh táo dùng ánh mắt thâm sâu và  một câu nói kiềm chế anh, nhưng đấy cũng là câu nói thoát ra từ đáy lòng cậu.

Cả người anh khựng lại, nghiêm túc nhìn Yoseob, chạm phải ánh mắt của cậu, câu nói này làm cho bao nhiêu uất ức của anh bỗng chốc tan biến, là liều thuốc tốt nhất cho vết thương của anh, tâm tình anh được xoa dịu, nhưng dục vọng thì không. Thấy anh như có vẻ chấp nhận Yoseob nhỏm người dậy choàng tay qua cổ anh hôn nhẹ lên mắt, lên mũi, lên môi anh...

Đáy lòng Junhyung như tan ra, hơi thở dồn dập hơn, tuân theo bản năng lưu luyến mơn trớn tấm lưng của cậu. 

Nhìn thẳng khuôn mặt đỏ ửng của Yoseob, càng cảm thấy khó nhịn, thậm chí còn nhen nhói dục vọng phá hủy mạnh mẽ. Nâng tay cởi chiếc áo duy nhất của Yoseob ra, hôn từ cổ, xuống ngực rồi dừng ở bụng, liếm mút trên bụng một phen.

- Đừng..._Đoán được anh sẽ làm gì, cậu đưa tay ngăn cản.

Một tay đem kéo quần của cậu xuống, một tay đẩy tay Yoseob ra. Cố ý ngẩng đầu nhìn gương mặt đỏ ửng của cậu, ngậm vật kia vào miệng.

-A _Yoseob chau mày, miệng hơi hé phát ra tiếng rên rỉ khó chịu, cơ thể không kiềm được mà run rẩy.

Đã quen nhìn thấy điệu bộ đáng yêu của Yoseob giờ đây nhìn cậu bị dục vọng hành hạ chẳng biết làm sao, Junhyung thực sự muốn chiếm đoạt cậu, chơi chết cậu, muốn nhìn thấy cậu tự tay xé nát mặt nạ ngây thơ của chính mình, muốn cậu lửa dục đốt người không thể kiềm chế mà van xin anh, muốn cậu mặt mày ửng đỏ áo quần xộc xệch nằm dưới thân mình xin tha thứ.

Được tiếng rên rỉ cổ vũ Junhyung ra sức liếm, kĩ xảo không tệ của anh khiến cho Yoseob bay hồn bạt vía, cảm giác bị ném lên đám mây, theo động tác phun nhả của đối phương, toàn thân say mê đắm chìm.

Nhiệt độ trong phòng tăng liên tục tăng cao, tiếng ngậm mút hòa quyện tiếng thở dốc trầm bổng.

Một loại cảm giác sung sướng xộc lên não, kích thích tê dại đến cực hạn. Sau đó lục phủ ngũ tạng chợt đến cảm giác kiệt quệ.

Junhyung rút khăn giấy ra, xử lí sạch sẽ thứ trong miệng, quay sang nửa cười đùa nhìn Yoseob hỏi:

- Thích không.

Yoseob không nói gì, mặt đỏ bừng lặng lẽ dựa vào hõm cổ anh.

Junhyung khẽ cười, lấy gel bôi trơn ở ngăn tủ ở đầu giường, dằn cảm giác nôn nóng xuống, tìm đến nơi sau cậu, thoa quanh, sau đó thong thả đẩy ngón tay vào, vừa vào đến nơi đã bị kẹp chặt

- Sao lại nóng như vậy.

Yoseob lắc đầu không trả lời câu hỏi của anh, chỉ lắc đầu, Junhyung lần lượt tăng đến 3 ngón, vừa trấn an cậu vừa ma sát mở rộng.

Đằng trước đã cương đến phát đau, Junhyung nhịn rất vất vả, cả người ứa mồ hôi.

Cuối cùng khi đã thấy nơi kia coi như ổn mới cúi người sát tai Yoseob nỉ non, một tay vịn vào hông cậu, lại còn nắm ngón tay của cậu, buộc cậu cùng đỡ lấy thứ đứng thẳng kia, nhắm vào của huyệt chậm rãi đẩy vào:

- Chỉ được nghĩ đến một mình anh, em là...a...của một mình anh...

Cảm nhận được sự xâm phạm chiếm hữu, hơn nữa tay còn tự cầm vật cứng bỏng của Junhyung đẩy từng chút vào cơ thể, huyệt nhỏ tự động kẹp chặt vật lạ, Yoseob phát ra tiếng rên

- Ưm...

Nghe được tiếng kêu của Yoseob Junhyung như càng được kích thích tốc độ ngày càng mạnh hơn.

- Ha_Đến lúc này cả hai đều hưng phấn phát ra tiếng động , anh thỉnh thoảng lại cúi người xuống hôn cậu, giường lớn không ngừng phát ra tiếng cót két.

Yoseob trong lúc thở hổn hển, cũng không ngừng duỗi tay ra vuốt ve cơ thể đối phương. Junhyung như nhận được cổ vũ mồm không ngừng hỏi: " Đẹp không, em có thích không?".Người chuyển mình đặt hai chân cậu lên vai mình,sau đó không ngừng nắm chặt hông cậu thúc mạnh, đưa dục vọng vào sâu, sung sướng đến mức hai mắt đều híp lại.

Hai người mây mưa triền miên, trước khi đến cao trào anh không kìm được xúc động trong lòng, thúc mạnh thêm vài cái, cuối cùng bắn ra giữa tiếng rên của Yoseob.

Cả người Yoseob lúc này không còn sức lực, mắt một tầng hơi nước, tóc mái ướt nhẹp, thân thể   bủn rủn. Chỉ kịp lấy tay kéo chăn che kín người.

Junhyung nhìn thấy biểu hiện của cậu cảm thấy rất buồn cười, vạch chăn mãi không được, bèn nói:

- Giận dỗi gì chứ, không phải vừa rồi em rất phối hợp sao!

Quả nhiên Yoseob chui ra khỏi chăn, lườm anh muốn nổ cả con mắt.

Junhyung bật cười thành tiếng, tiến lại vừa bế vừa vác cả người lẫn chăn, đi qua đống hỗn độn tiến đến nhà tắm.

- Tắm rửa rồi anh đưa em đi ăn.

Yoseob lúc này vừa rúc đầu vào ngực anh vừa nghĩ: " Đành nào cũng vẫn phải chịu đau, không đi được, biết vậy từ đầu chọn véo mông còn hơn, giờ thì hay rồi khéo ngồi còn lâu hơn"

------------------Hoàn cháp 24-----------




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top