Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Aleister x Tulen ( SE )

Tulen said

Người ta nói yêu một người là hạnh phúc, nhưng đơn phương thì ko. Nếu giữ cảm giác yêu một người trong lòng mãi... bạn sẽ nhận ra cảm giác ấy khó chịu nhườn nào, nhưng lại chẳng dám nói ra vì nhiều lí do khác nhau. Chỉ dám lặng nhìn người ta đến khi người đó chung đôi cùng người khác ừ là vậy đấy. Đôi khi thật muốn đứng ra nói câu "em thích thầy" nhưng làm sao mà dám? Lỡ người ta ko đồng ý? Lỡ người ta kinh bỉ tôi vì là gay thì sao? Lỡ ko thể nhìn thấy người ấy nữa thì sao? Lỡ sẽ mất mãi mãi thì sao?... đành thôi thì giữ trong lòng, đến khi nhìn thấy người ấy tay trong tay, cười cười nói nói với người khác lúc đó mới thấu

"Thà nói ra... đau một lần hơn ko nói ra mãi mãi đau" - tôi lẩm bẩm, tự cười một mình

"Ừ! Mất rồi! Mất thật rồi!" - tôi cười lớn hai hàng nước mắt chảy dài, tim tôi rỉ máu! Đau như bị ai đó dùng dao mà khứa một nhát thật đau

Ngã mình xuống chiếc giường, một tay tôi cầm cái điện thoại, một tay để lên mặt đê ngăn những dòng nước mắt đang chảy kia. Thầm trách bản thân ngu ngốc khi đã để người ấy vụt khỏi tay

Hôm nay là ngày mà người tôi thầm thương trộm nhớ suốt 3 năm kết hôn, đó là thầy của tôi Alester. Thầy ấy lớn hơn tôi 3 tuổi. Từng dậy thêm cho tôi khi tôi còn học lớp 10. Lúc ấy tôi ghét thầy lắm vì thầy ấy hay cọc cằng, rất nghiêm khắc và dường như ko thích tôi tý nào. Vì lí do ấy tôi rất hay trốn những buổi học thêm cùng thấy, nhưng lâu dần lại sinh ra một cảm giác rất lạ nhưng tôi đã luôn cố chối bỏ nó, sau này lại cảm thấy bản thân mình ngu ngốc.. nếu thời gian qua lại tôi hứa rằng bản thân mình sẽ ko bao giờ trốn những buổi học ấy cũng ko chối bỏ cảm giác ấy và tự tin khẳn định rằng mình thích thầy ấy. Nhưng thời gian thì sẽ ko bao giờ có thể quay lại được

Nằm một lúc, tôi lấy lại tin thân sửa soạn và bước ra khỏi phòng. Thôi thì hôm nay là ngày trọng đại trong đời của Aleister tôi ko thể cứ ủ rũ rồi mang khuôn mặt chán ghét đến lễ cưới của thầy ấy được, tôi tới nơi cố ko nhìn thẳng vào mắt Aleister nhưng đời lại ko như mơ. Tôi ko thể rời mắt khỏi thầy ấy được.

Hôm nay Aleiter thật sự rất đẹp trông bộ y phục trắng tinh, bước lên lễ đường Aleister liết mắt nhìn tôi một cái rồi khoát tay cùng Yorn đi mà ko thèm quay đầu, hàng ngàn, hàng vạn câu chúc phúc của những người có mặt trong hôn lễ làm tôi cực kì bực tức. Nhưng tức để làm gì? Mình có là gì quan trọng người ta đâu

Sau một hồi nghĩ thông suốt, tôi đứng trước mặc Aleister tay cầm một ly rượu
"Hôm nay thầy đẹp lắm! Aleister"
"Cảm ơn"
"Trăm năm hạnh phúc!"
"Cảm ơn" - Aleister nói ròi cười nhẹ, tâm tôi như vỡ tô nhanh chống chuồn khỏi hôn lễ phóng nhanh về nhà. Gục ngã trước sự đau đớn ko thôi kia mở học tủ bàn cạnh giường ngủ tôi lôi ra một hộp thuốc ngủ một hơi nóc hết hộp thuốc. Tôi ngã xuống giường thầm trách ông trời tại sau lại cho tình yêu đau khổ thế này, nhắm mắt lại tôi muốn ngủ! Ngủ một giất thật sâu và ko bao giờ tĩnh lại

TặngFiona_Gilman
Có lẽ nó sẽ ko hay, hôm nay tâm trạng mị rất tệ viết cái nào cũng SE
mọi người thông cảm

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top