Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

09.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Vậy ở bài học đầu tiên, lão sư đây sẽ dạy cậu hôn."

Hai vai Doãn Hạo Vũ run nhẹ nhưng cậu vẫn giả bộ bình tĩnh, "Châu lão sư, cái này không ổn lắm."

Châu Kha Vũ cũng không biết từ đâu ra trong lòng lại sản sinh cảm giác bị phản bội, vốn ban đầu chỉ là buột miệng đùa vui, bây giờ thấy cậu cự tuyệt lại nghiêm túc hẳn lên, "Tôi nói thật đấy. Một chút kĩ năng hôn mà cũng chẳng biết, thế này thì Châu Hạo Sam không hứng thú đâu." Giọng điệu hắn còn mang theo chút đe dọa, "Cậu có chắc là không cần tôi dạy không? Rồi đến lúc bị khinh thường thì tôi cũng không giúp được nữa đâu."

"Nhưng nụ hôn đầu không phải nên để cho người mình thích sao?" Doãn Hạo Vũ hỏi.

Biết cậu chưa làm loại chuyện này bao giờ nên có đôi chút hiếu kì, nhưng từ 'nụ hôn đầu' qua tai hắn lại sinh ra một phản ứng hóa học kì lạ. Châu Kha Vũ đột nhiên lại sinh ra cảm giác muốn chiếm hữu nụ hôn đầu của cậu, như cái cách mà miếng bánh kem khi nãy đang được đưa đến Châu Hạo Sam đột ngột lại chuyển hướng vào miệng hắn.

Châu Kha Vũ tắt bóng điện lớn, bật đèn ngủ hình mặt trăng trên bàn nhỏ. Hắn kéo Doãn Hạo Vũ lùi về sau mấy bước, sau đó cả hai cùng ngồi xuống mép giường. Có lẽ không gọi là 'cả hai', bởi cậu đang ngồi trên đùi Châu Kha Vũ.

Hắn vươn tay lấy chiếc cặp da ở bàn cạnh đó, lôi từ trong ra một cặp kính, đeo vào rồi tiện tay ném luôn chiếc cặp xấu số ra đằng sau. Châu Kha Vũ ngửa một chút ra phía sau chống tay xuống giường, môi mỏng khẽ mở, "Vậy cậu cứ coi tôi là Châu Hạo Sam đi."

Doãn Hạo Vũ nhìn hắn, ánh mắt hỗn độn.

Số lần Châu Kha Vũ hỏi "Tôi và Leo có giống nhau không?" tỉ lệ thuận với số lần cậu trả lời "Không giống nhau." và Doãn Hạo Vũ khẳng định mình không nói dối. Từ ngoại hình đến tính cách thật sự hai người cũng không quá giống nhau, cậu vẫn phân biệt được rất rõ ràng. Đối với Doãn Hạo Vũ, Châu Kha Vũ không phải Châu Hạo Sam, Châu Kha Vũ là Châu Kha Vũ - người mà cậu đã thích thầm suốt từng ấy năm. Cũng không cường điệu khoa trương chút nào khi Hạo Vũ nói cậu thậm chí còn có thể chỉ ra đến từng nốt ruồi vết bớt trên người Kha Vũ.

"Thấy sao, giống quá đi chứ." Châu Kha Vũ không rõ tâm tình hiện tại của mình thế nào, chỉ biết là hôm nay bất chấp những phương pháp kì quái gì thì nụ hôn đầu của Doãn Hạo Vũ cũng nhất định phải thuộc về hắn.

Cậu thở dài, đoạn lại đưa chân sang hai bên hông Châu Kha Vũ chống đầu gối ngồi thẳng dậy, tay đặt lên bả vai hắn, "Được rồi, vậy anh dạy tôi, trước tiên làm thế nào?"

Châu Kha Vũ vô thức mím môi, hai tay ôm lấy eo Doãn Hạo Vũ ép cậu ngồi ngoan ngoãn trên đùi mình, "Quỳ thế sao mà hôn, ngồi xuống ôm cổ tôi."

Bởi vì khoảng cách giữa hai người bây giờ quá gần nên rất nhanh tai thỏ của Hạo Vũ đã phủ một màu phiếm hồng, "Sau đó thì sao, Châu lão sư?"

Doãn Hạo Vũ ngồi trên đùi Châu Kha Vũ, thân trên của cậu cao hơn một đoạn, vừa vặn tầm mắt hắn lại hạ đúng vào đường viền cổ áo hơi trễ xuống kia, "Tiếp theo.." Kha Vũ khẽ liếm môi dưới, "Trước tiên môi cậu phải chạm môi tôi đã." Hắn nâng cằm lên một chút, tạo điều kiện thuận lợi để Hạo Vũ dễ bề thực hành.

Mặt cậu đỏ tưng bừng, tay vô thức nắm chặt lấy cổ áo Châu Kha Vũ. Doãn Hạo Vũ cúi đầu, run rẩy đưa môi đến gần hắn, những tưởng đã sắp chạm đến nơi thì cậu bất chợt lại do dự.

Châu Kha Vũ cư nhiên không cho Doãn Hạo Vũ thời gian suy nghĩ nhiều như thế, một tay vòng qua cổ ép môi cậu dán chặt vào môi hắn. Doãn Hạo Vũ hai mắt mở to vì sửng sốt, đại não trống rỗng.

Hai đôi môi áp vào nhau trong vòng ba giây, Châu Kha Vũ rời ra trước. Hắn hơi mất tự nhiên, hắng giọng, "Kiểu như thế này."

"Rồi.. sau đó thì sao?" Doãn Hạo Vũ vô cùng cảm kích Châu Kha Vũ vì khi nãy hắn tắt bóng điện lớn, nếu không khuôn mặt đỏ như trái cà chua của cậu mà bị nhìn thấy thì xấu hổ đến chết mất.

"Sau đó cậu có thể đổi hướng và hôn nhẹ vài cái, còn nữa, phải linh hoạt nhiều góc độ để nụ hôn trở nên thú vị hơn."

Châu Kha Vũ cúi xuống hôn lên môi Doãn Hạo Vũ, hắn chạm nhẹ một cái liền tách ra, rồi lại chạm tiếp một lần nữa. Âm thanh ái muội lại càng trở nên rõ ràng hơn trong màn đêm tĩnh lặng.

Cũng không biết hôn đến bao lâu, Châu Kha Vũ lại một lần nữa rút ra trước. Hắn áp trán mình vào trán Doãn Hạo Vũ, hơi thở nóng bừng, "Khi hôn cậu cũng có thể dùng đầu lưỡi, kiểu thế.."

Lời còn chưa kịp bật ra hết thì Doãn Hạo Vũ đã nhanh hơn một bước, bất ngờ chiếm lấy đôi môi Châu Kha Vũ. Lần này hắn có thể cảm nhận được đầu lưỡi mềm ẩm lướt qua môi trên và môi dưới, nụ hôn có chút non nớt.

Doãn Hạo Vũ nhắm tịt mắt, động tác vừa ngây ngô lại vụng về. Hàng lông mi dài của cậu run rẩy, Châu Kha Vũ quan sát một lúc, không hiểu nghĩ gì mà ánh mắt tối sầm lại, dùng răng nhẹ cắn đầu lưỡi đang tung hoành kia.

Doãn Hạo Vũ giật mình lùi về sau, bất mãn nhìn hắn, "Sao cắn tôi?"

"Sợ cậu say đắm quá lại quên mất tôi là ai."

Cậu im lặng không trả lời.

Trong màn đêm, đôi mắt sâu không thấy đáy của Châu Kha Vũ dán chặt vào người Hạo Vũ. Và sự im lặng của cậu khiến hắn không hài lòng chút nào, "Bước tiếp theo chính là dùng đầu lưỡi, cứ thực hiện như lúc nãy."

Châu Kha Vũ siết chặt cằm Doãn Hạo Vũ, từ từ đến gần. Rõ ràng lần này hắn không nhẹ nhàng như hai lần trước, có lẽ hôn sâu hơn một chút, mơ hồ còn thấy xúc cảm mềm mại lướt qua.

Một giây sau hắn xác nhận xúc cảm mơ hồ kia là hoàn toàn chính xác, đầu lưỡi trơn ướt của Châu Kha Vũ mạnh mẽ xâm nhập khoang miệng Doãn Hạo Vũ.

Hạo Vũ hơi hoảng sợ trước nụ hôn có phần thô bạo của Châu Kha Vũ, cậu nắm lấy cổ áo hắn tựa như muốn đẩy ra xa. Nhưng sức Doãn Hạo Vũ căn bản không thể so sánh với tên cao gần mét chín kia, giãy giụa mãi cũng chỉ tự mình làm hao tổn sức lực.

Hắn cảm nhận được hai tay phản kháng của cậu ngày càng yếu dần, cuối cùng vẫn là ngoan ngoãn ngồi im, còn thận trọng vươn đầu lưỡi ra đáp lại.

Châu Kha Vũ ôm eo cậu kéo lại gần, lòng thầm cảm thán sao người này lại mềm mại đến thế, như cục bông nhỏ nằm gọn trong một vòng tay; đầu lưỡi hắn tung hoành trong khoang miệng Doãn Hạo Vũ, còn cố ý liếm láp khiêu khích mấy chiếc răng hổ.

Cậu đối với loại chuyện này là lần đầu tiếp xúc qua, bị người kia hôn sâu thì như cá mất nước, cố gắng tìm một chút dưỡng khí. Bỗng Doãn Hạo Vũ cảm nhận được bàn tay thon dài của Châu Kha Vũ đang luồn vào gấu áo mình, eo cậu run lên, không biết sức lực từ đâu mà mạnh mẽ đẩy hắn ra.

Châu Kha Vũ bị đẩy ra vẫn còn bàng hoàng. Doãn Hạo Vũ gục đầu xuống vai hắn thở dốc, "Không.. không được."

"Cái gì không được?" Mặt Kha Vũ vẫn hiện nguyên dấu chấm hỏi.

Doãn Hạo Vũ đứng dậy, suýt chút nữa đã ngã vì quá hoảng loạn. Cậu cầm lấy điện thoại, viện bừa một lí do để mau chóng rời khỏi đây, "Hôm nay học vậy là được rồi. A- Anh ấy cũng không thích tôi nhanh như thế đâu, hẳn là Leo.."

"Hiểu rồi." Châu Kha Vũ không muốn nghe cậu lắp ba lắp bắp về Leo, thản nhiên ngắt lời.

Hắn tháo kính mắt, thấy Doãn Hạo Vũ vẫn đứng đơ ra đấy liền hỏi, "Định không đi?"

"À ừ." Hạo Vũ theo phản xạ đáp lại, vội vàng chuồn về phòng.

Châu Kha Vũ mím môi, nhìn chằm chằm vào cánh cửa vừa đóng sầm lại trong vòng ba giây, đoạn hắn cầm cặp da ném ra một góc khác rồi thả mình trên giường.

Bên kia Doãn Hạo Vũ đang tựa vào cửa phòng ngủ, cúi đầu nhìn xuống túp lều nhỏ bí ẩn trên quần pyjama màu vàng chói, nghiến răng nghiến lợi chửi thầm.

/

"Cái gì? Chú nói Patrick đã tiết lộ rồi? Còn nhờ chú giúp theo đuổi Nhị ca?" Oscar phun luôn ngụm trà sữa trong miệng, vội vàng quay sang tìm khăn giấy.

Băng ghế ở sân bóng rổ căn bản là vạn năm cũng không thay đổi, Châu Kha Vũ tựa người vào miếng dựa phía sau, gật đầu, "Cậu ta cũng bạo dạn quá đi chứ."

"Cũng bạo dạn thật, man." Oscar một bên hùa theo một bên nhìn hắn với ánh mắt thâm thúy, "Vậy chú đồng ý à?"

"Điên hay sao mà đồng ý? Em từ chối rồi."

Anh thở phào nhẹ nhõm, cảm thấy huynh đệ của mình hóa ra cũng không dễ lừa gạt như vậy, "Vậy là tốt, vậy là tốt."

"Em chỉ đồng ý làm lão sư của cậu ta, bất cứ vấn đề gì về kĩ thuật trong quá trình theo đuổi Châu Hạo Sam đều có thể tìm tới."

"Phụt-" Oscar lại phun ra một ngụm trà sữa khác, Châu Kha Vũ dùng ánh mắt ghét bỏ nhìn anh.

Biên kịch đại tài họ Wang bị đưa đi hết bất ngờ này lại đến bất ngờ ngác, anh vừa lau miệng vừa kinh ngạc hỏi hắn, "Man, lão sư? Làm sao lại cần dạy? Mà vấn đề kĩ thuật là cái quái gì?"

Châu Kha Vũ đương nhiên còn lâu mới nói với Oscar rằng đêm qua hắn đã tự mình dạy Doãn Hạo Vũ chương một 'sinh lý tuổi mới lớn' vừa có lí thuyết vừa có thực hành, bài giảng rất sinh động. Kha Vũ làm lơ câu hỏi của anh, nhìn ra sân bóng rổ nói một câu vu vơ, "Người nước ngoài ai trông cũng khá ưa nhìn nhỉ."

Oscar ném ly trà sữa đã uống cạn vào thùng rác cạnh đó, quay sang nhìn hắn, "Chú đang khen người nước ngoài thật hay mượn người nước ngoài để khen Doãn Hạo Vũ?"

"Cái gì mà Doãn Hạo Vũ, em đang khen cái tên đầu đinh ném bóng rổ kia dáng dấp nhìn cũng rất được." Châu Kha Vũ chỉ tay vào người trên sân, bên cạnh y có rất nhiều nữ sinh vây quanh.

Oscar nhìn theo hắn, lắc đầu, "Vô dụng thôi, tên này là hoa đã có chủ. Chủ của hắn ở câu lạc bộ âm nhạc là tay saxophone trưởng đấy."

"Saxophone trưởng?" Châu Kha Vũ suy nghĩ một lúc, "Nam à?"

"Đúng, là học bá lại còn rất đẹp trai."

Ai ngờ Châu Kha Vũ vừa nghe xong câu này bỗng rơi vào trầm tư, anh cảm thấy hôm nay trạng thái của hắn rất không ổn liền huých nhẹ vai, "Như mất hồn thế? Thấy người ta có người yêu rồi lại mơ mơ màng màng, chuyện gì xảy ra?"

Châu Kha Vũ mặt đầy hoài nghi nhấp một ngụm cà phê, "Xung quanh em nhiều người đồng tính nam vậy sao? Trước giờ cứ nghĩ duy nhất anh thôi, Doãn Hạo Vũ xuất hiện một cái là đầy luôn."

"Mê sảng à? Còn ai nữa đâu."

"Câu lạc bộ nhảy sát với câu lạc bộ người mẫu của chúng ta, chủ tịch và phó chủ tịch là một cặp; câu lạc bộ âm nhạc có, biên kịch cũng có nốt,.. Chưa hết, giờ đến bóng rổ và saxophone trưởng cũng va vào nhau." Châu Kha Vũ nói tiếp, "Đấy chỉ là những cặp gần đây phát hiện ra, còn mấy cặp khác em chưa biết nữa kìa.."

Oscar ngắt lời hắn, "Thế cuối cùng ý chú là thế nào?"

"Chả lẽ em đang sống trong một thế giới BL[*]?"

"Là sao?"

"Châu Hạo Sam có thể thích nam?"

"?"

"Và em cũng vậy?"

"HẢ!?"

/

mình không giỏi mấy cảnh hun hun nên đôi chỗ bị lủng củng. cả nhà có thể góp ý nhe rồi mình sẽ sửa 🥰

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top