Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Phần 10-11


☆ Cuộc đối thoại của hai chị em


"Chị mới là cô nương, bổn thiếu gia đây là con trai!!"

Đường Đường lắc lắc đầu: "Chậc chậc, chị cũng không có nói em, tạc mao làm cái gì nha."

"Ai tạc mao, chị mới tạc mao, cả nhà chị đều tạc mao."

"Cả nhà chị cũng bao gồm cả cưng nha."

Đường Dịch thở dài: "Chị, có thể đừng làm phiền em không?"

"Ây da, em trai à, em nói thử xem, một anh đẹp trai như vậy, chắc cũng ngoài 1m85 nha. Rốt cuộc cũng không biết là cô nương nhà ai lại nhẫn tâm như vậy a, mưa ở bên ngoài lại lớn đến vậy a. Ây da lại còn sấm sét nữa, không biết có khi nào lại lỡ trúng không nha."

Đường Dịch vội làm ra vẻ trấn định: "Chị là không có việc làm có đúng không, lo chuyện người khác làm cái gì không biết."

"Chị đây chính là không có chuyện gì làm, thích xem náo nhiệt a."

"Chị, chị về phòng đi, em muốn đi ngủ."

"Ấy ấy, kịch hay như vậy, có ngốc mới không xem nha. Ai nha em trai, em nói thử xem, cũng đã nửa tiếng rồi còn gì, xem ra cô nương kia đúng là tàn nhẫn a."

"Chị nhìn em làm gì? Em cũng không phải cô nương kia."

"Em trai à, em xem kìa, hình như là bị cảm rồi. Anh đẹp trai đó mới nãy còn hắt xì mấy cái. Chậc chậc... chị mà là cô nương kia, chị đây liền gật đầu gả cho anh ta."

Đường Dịch liếc nhìn Lăng Trạch ngoài cửa sổ, sau đó quay đầu nói với Đường Đường: "Chị, chị gả đi, em đây hết sức ủng hộ a."

"Ế ế ế, anh đẹp trai kia là đã có người trong lòng rồi nha, chị làm như vậy không phải chính là tiểu tam sao? Em muốn chết hả?"

"Chị à, đừng giả vờ nữa, em biết chị biết người đứng dưới lầu đó là ai."

Đường Đường giật mình: "Ặc, đừng có cho rằng miễn là trai đẹp thì chị đây đều quen biết a."

"Chị, chị xuống kêu anh ta về đi, trời mưa lớn như vậy, lại còn có sấm sét."

Đường Đường thầm cười một tiếng trong lòng, sau đó lấy điện thoại ra, lén gửi một cái tin nhắn: "Lăng Trạch, nhanh giả bộ bất tỉnh."

"Chị đây cũng không biết anh ta là ai, kêu cái khỉ gì a. Ai nha, té xỉu rồi. Ê, em trai, em đi đâu vậy a?" Hú hú, tác chiến thành công.

Đường Dịch vội vã chạy xuống lầu, lao đến bên cạnh Lăng Trạch đang ngất xỉu trên đường. "Này này, đại, không phải, Lăng Trạch, à không, Lăng lão bản à, tỉnh tỉnh." Đường Dịch vội đem Lăng Trạch kéo lên trên lưng, lết đến nhà mình: "Chị, nhanh lại đây giúp em một tay, nặng quá a a a."

"Ầy, đây không phải anh đẹp trai đứng dưới lầu lúc nãy sao? Thật không nhìn ra em trai nhà mình lại thích giúp đỡ người khác như vậy, hay vị cô nương kia lại chính là em nha?"

"Chị à, nhanh đến đỡ giúp em, em muốn kéo anh ấy vào trong phòng tắm."

"Em trai à, em không biết là nam nữ thụ thụ bất thân sao?"

"Chị cũng biết là nam nữ thụ thụ bất thân nữa a?"

Kéo Lăng Trạch đến được phòng tắm thì Đường Dịch đã mệt đến mức thở hồng hộc rồi. Đem nước ấm xả đầy bồn tắm, Đường Dịch nhìn lại cái người nào đó đang nằm trong bồn tắm. "Ặc ặc ặc, quần áo làm sao mà cởi ra đây, lỡ như mình đang cởi giữa chừng mà anh ta đột nhiên tỉnh lại thì phải làm sao, không phải là sẽ rất lúng túng sao? A a a a". Suy nghĩ một hồi, bạn học Đường nhà chúng ta liền tạm bỏ qua sỉ diện, cởi ra từng cái từng cái nút áo.


☆ Tiểu Dịch, em chảy máu mũi a.


Tay run run, đem từng cái từng cái nút áo kia cởi bỏ, lộ ra cơ bụng tám múi, bạn nhỏ nhà mình thở hồng hộc, cố gắng trấn định tinh thần.

Nhắm chặt mắt lại, tay sờ về phía quần, trong lòng lại tự thôi miên bản thân "Cả hai đều là nam nhân, đừng sợ đừng sợ, anh ta có mình cũng có, cứ coi như là đang xem của mình đi... Phù phù, nhắm mắt làm cái gì chứ, của trời cho không xem chính là phí a". Đường Dịch liền lớn mật, bàn tay bắt đầu cởi đến nút quần, kéo khóa, hậm hực lầm bầm " Không công bằng a a a a. Dựa vào cái gì, dựa vào cái gì, tại sao lần nào cũng là mình chịu thiệt chứ. Lăng Trạch nhà ngươi thật đáng chết mà. Tốt xấu gì ta cũng xem nhà ngươi thành đại thần, đại thần không phải là nên có một bộ dạng lãnh khốc, không màng đến nhân gian khói lửa hay sao chứ? Bất quá, cái người này vừa cao vừa đẹp, lại có cơ bụng, giọng nói lại dễ nghe..." Không đợi Đường Dịch niệm cho xong oán hận trong lòng, liền nghe thấy một thanh âm ngay bên cạnh: "Anh vừa đẹp trai, cao ráo, lại có cơ bụng, giọng nói lại dễ nghe, vậy em có thích thượng anh hay không a?"

"A a a a, Lăng Trạch đáng chết, sao lại tự nhiên phát ra tiếng chứ, định hù chết người hả?"

"Anh là bị người ta sờ tỉnh."

"Khụ khụ, a, đại thần, anh tỉnh rồi... tôi tôi tôi... anh nhanh lấy quần áo đi, ha ha ha"

"Anh cảm thấy ngâm mình trong này cũng không lạnh lắm, không thì em cũng vào đây đi, càng ấm áp hơn."

Đường Dịch trơ mắt nhìn Lăng Trạch một bộ dáng yêu nghiệt ở đó vuốt cơ bụng của mình, liền cảm thấy bản thân sắp không xong rồi... A a a a, sao tự nhiên mũi thấy nóng nóng nha?

"Tiểu Dịch, em chảy máu mũi a, có phải cảm thấy ông xã đây đặc biệt gợi cảm hay không?"

Bạn nhỏ Đường đưa tay lên sờ sờ mũi, a a a a, cư nhiên lại chảy máu mũi a a a a.

Lăng Trạch từ trong bồn tắm đứng lên, vuốt vuốt mái tóc ướt một chút, nói: "Tiểu Dịch, em có sao không? Để anh lau giúp em."

Đường Dịch nhìn Lăng Trạch vuốt tóc đầy yêu nghiệt... Máu mũi sắp ngừng bỗng càng chảy ra lợi hại hơn, Đường Dịch vội la lên: "Đừng, đừng lại đây. Để tôi tự lau, a a a a, anh làm gì? Anh không cần lại đây."

"Máu chảy nhiều quá rồi, để anh giúp em."

"A a a, không cần. Để tôi tự lau, tôi tôi tôi ra ngoài trước, anh tiếp tục tắm đi."

Lăng Trạch ôm chặt Đường Dịch lại, ôn nhu nói: "Ngoan, máu mũi chảy nhiều không tốt, để anh chùi giúp em."

Một lát sau, máu mũi liền không chảy nữa, Đường Dịch vội vàng muốn thoát khỏi tay ai kia: "Ơ ách, tôi ra ngoài trước lấy quần áo cho anh." Đường Dịch vừa muốn chạy, Lăng Trạch liền kéo một cái, đem người ôm chặt trong lòng: "Tiểu Dịch, thực xin lỗi, là anh gạt em, anh muốn dùng cả đời này bù đắp lại cho em có được không?"

"Anh, anh, anh buông tôi ra trước đã."

"Đừng giận nữa, anh thật lòng yêu..."

Lăng Trạch còn chưa nói hết lời đã bị âm thanh bên ngoài đánh gãy

"Tiểu Dịch, nhanh ra đi, ba mẹ về rồi, nhanh lên."

"Mau mau, buông tôi ra, ba mẹ tôi về rồi. Đại thần, mau thả tôi ra."

"Em đáp ứng anh đi, không giận nữa, anh liền buông ra."

"Được được, tôi đáp ứng anh. Nhanh đi tắm đi, tôi đi ra ngoài lấy quần áo cho anh."

Buông người trong lòng ra, Lăng Trạch thầm nghĩ: "Ây da, gặp cha mẹ vợ, hình như có chút khẩn trương a..."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top