Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Phần 2-3: Soái ca từ trên trời rơi xuống


Ngao ngao, dạo này bận quá nên không làm được gì hết, đến tận giờ này mới ngoi lên làm được một chút huhu. Hai chương này không dài lắm nên ta gộp lại up chung luôn, đọc vậy mới đã a~~.

Chương 2 - Đại soái ca từ trên trời rơi xuống

Cứ như vậy mà qua tận hai năm, lại kéo weibo đại thân vào danh sách bạn thân, lại đủ các kiểu quấy rầy. Chỉ cần là weibo đại thần có cái gì mới thì người đầu tiên ấn like, người đầu tiên bình luận đều chính là Dịch Dịch nhà chúng ta nha, làm cho Lăng Trạch đại thần cực kỳ bất đắc dĩ. Kỳ quái là mỗi khi đại thần ra kịch truyền thanh có một ít đoạn kiss kiss, em nhỏ Đường Dịch của chúng ta lại còn ngẩng ngẩng cao a [hế hế hảo biến thái nga cục cưng]

Gần đây, tỷ tỷ thường nhắc tới một quán cà phê, còn nói: "Bên trong đều là soái ca nha!! Tỷ đây đi vào sợ là cầm lòng không được, hay là người đi thay tỷ tỷ đùa giỡn soái ca trong đó một chút đi. Lại nói nếu còn nhìn được tám khối cơ bụng của soái ca đẹp trai nhất, cao1m85 hơn kia nữa, đệ đệ, tiền sinh hoạt phí tháng sau của lão tỷ đây đều cho ngươi!"

Nếu không phải vì tiền sinh hoạt phí cả tháng sau, ta đây mới không thèm đi xem (Thật là vì tiền a? Không phải vì đi xem soái ca a?).

Quán cà phê bên ngoài là làm theo phong cách châu Âu, đẩy cửa ra, bên trong còn đang phát một bài hát tiếng Anh rất được yêu thích. Ngó nghiêng một chút, cả dàn nhân viên phục vụ đang đứng nghênh đón đều là mấy anh đẹp trai mét tám, quần tây, sơ mi trắng a. Trong quán chia thành hai tầng, tầng dưới là khu không có phòng riêng, bày biện đều là mấy cái ghế bông dạng tròn, màu lam mát mắt. Nhìn sang nhân viên phục vụ bên cạnh, Dịch Dịch tiêu sái nói: "Phiền ngươi đưa giúp ta lên lầu hai." Hầy, không có biện pháp, thẻ tín dụng hôm nay người ta mang theo chính là của tỷ tỷ đó nha he he.

Soái ca phục vụ lên tiếng: "Tiên sinh, phiền ngài xuất trình thẻ VIP màu tím một chút."

Đường Dịch: "Thẻ tím?"

"Đúng vậy tiên sinh, chỉ có người có thẻ tím mới có thể lên lầu hai."

"A, cho hỏi, thẻ VIP làm bao nhiêu tiền a?"

"Nếu như ngài muốn làm thẻ, ta dẫn ngài đến văn phòng quản lý, đến đó là làm được."

"Cám ơn."

Vừa đẩy cánh cửa có tấm biển quản lý trên đó, liền có một hình ảnh nam nhân đập vào mắt Đường Dịch. Người kia tựa hồ là đang nói chuyên điện thoại, ánh mắt vừa nhìn đến cậu thì ngây ra một lúc, sau đó liền treo máy: "Chuyện gì?"

"Quản lý, vị tiên sinh này muốn làm thẻ tím."

"Ân, đã biết, ngươi ra ngoài chờ một chút."

Soái ca phục vụ vừa rời đi, vị quản lý nọ liền đến bên cạnh cậu ngồi xuống: "Tiên sinh, ngươi muốn làm thẻ VIP tím?"

"Ân."

"Ta phải chúc mừng ngươi một chút trước, ngươi là người thứ 100 đăng ký làm thẻ VIP của quán chúng ta."

Đường Dịch ngơ ngác "A, cái gì?"

Quản lý ôn tồn giải thích: "Theo như quy tắc của quán, khách hàng làm thẻ VIP thứ 100 sẽ được miễn phí toàn bộ, chính là nói ngươi không cần tốn một phân tiền cũng được hưởng toàn bộ ưu đãi như khách hàng VIP khác."

"Thật sự? Ngươi không phải là đang gạt ta?"

"Ta không gạt ngươi."

"Thật may mắn a."

"Ngươi điền vào tờ mẫu này là được."

Điền xong tờ mẫu giao cho quản lý, cửa phòng đột nhiên bị đẩy ra, Đường Dịch theo bản năng quay đầu về phía sau, lại thấy một soái ca sơ mi trắng cực kỳ cực kỳ soái, chẳng lẽ đây chính là đệ nhất soái ca mà tỷ tỷ nói sao?

"Đến đến, Lăng lão bản ngươi tơi vừa đúng lúc, có thể tiếp vị khách nhân này được không? Ta, ách, bụng có chút không được thoải mái." Quản lý nói xong liền đi rất nhanh, cửa một lát sau liền đóng lại.

"Đường Dịch?" Một cái âm thanh từ tính phát ra, đem Dịch Dịch nhà chúng ta đốn ngã cái rầm.

"Ân, ta, ta là Đường Dịch."

Vị Lăng lão bản kia lại hỏi: "Ngươi chính là người làm thẻ VIP thứ 100?" Giọng nói thật là dễ nghe a, giống như giọng nói của đại thần a). Đường Dịch có chút khẩn trương đáp lại: "Ân, nghe nói, hình như chính là ta."

Sau đó lại nghe tiếng người bên kia gõ bàn phím. Oa oa bàn tay cũng thiệt là đẹp nga, ngón tay cũng thiệt dài nga, nhìn cứ như là đang đàn dương cầm nga.

Lăng lão bản lại nói: "Thẻ VIP của ngươi làm xong rồi."

A a a giọng nói thiệt tình là quá quá dễ nghe đi. Đường Dịch tự nhủ bản thân phải bình tĩnh "Nga, cám ơn."

"Số điện thoại của ngươi là số mấy?" (Lăng Trạch ngươi cũng quá trực tiếp đi)

"A? Nga nga số điện thoại của ta là 153XXXXXXXXX." Vừa dứt lời liền nghe tiếng chuông điện thoại reo, chính là đoạn cuối một bộ kịch truyền thanh của Lăng Trạch đại thần, mà Đường Dịch của chúng ta trong lòng đang gào thét tám thứ tiếng "Ta vậy mà lại lấy được số điện thoại của siêu cấp soái ca a a a thật là hạnh phúc a a a tỷ tỷ nhất định sẽ đem tiền tiêu vặt tháng sau toàn bộ cho ta hahahahaha."

Lăng lão bản hỏi: "Đường Dịch, ta gọi ngươi Tiểu Dịch có được không?"

"Đương đương đương nhiên là được ha ha."

"Tiểu Dịch, ngươi muốn uống cà phê không?"

"Đương đương nhiên là uống a, ta hôm nay đến đây chính là để uống cà phê nha ha ha."

Lăng lão bản cười một chút, trong lòng Đường Dịch loạn thành một đoàn: "A a a cái người này sao lại có thể cười đến đẹp trai như vậy a, quả thực là đẹp đến khiên người ghen tị a a a nếu như không cho phép ta nhìn hắn, ta chỉ có thể nói, thần thiếp làm không được a a a." [Mị quỳ! ORZ]

Lăng lão bản thấy Đường Dịch mí mắt không động, nhìn chằm chằm mặt mình, liền đi đến trước mặt Đường Dịch, đem mặt đưa đến sát cậu, phát ra âm thanh từ tính lại ôn nhu: "Trên mặt ta bộ có cái gì sao?" [Ngao ngao giết người!]

Đường Dịch vừa lấy lại tinh thần liền nhìn thấy một gương mặt đẹp trai ngời ngời phóng đại ở trước mắt, chóp mũi khẽ chạm. "A a a..." Đường Dịch hoảng sợ nhảy lui về phía sau, còn chưa nhảy được một nửa đã nghe "Cẩn thận!", Lăng lão bản liền một tay giữ chặt Đường Dịch, mà Đường Dịch cũng đang bị người nọ ôm ở trước ngực. Tư thế thập phần ái muội này duy trì được chừng một phút thì bị tiếng gõ cửa đánh gãy, Đường Dịch chợt lấy lại phản ứng, đẩy Lăng lão bản ra.

"Ách, vào đi."

Tiến vào là một nhân viên phục vụ. (Ể, sao lại không phải là soái ca phục vụ?? Bởi vì đã nhìn vào gương mặt của lão bản Lăng đây thì nhưng người khác đều chỉ là phù vân thôi a, à trừ đại thần ra.)

"Ông chủ, thư này là quản lý nhờ ta đem cho ngươi."

Lăng lão bản cầm lấy phong thư, nhân viên phục vụ cũng liền đi ra ngoài, điện thoại trong túi vị Lăng ca đây báo có tin nhắn đến, mở ra: [Lăng Trạch, không cần cảm ơn ta, hảo hảo phóng thích đi, phá bỏ cái thân thể xử nam của nhà ngươi đi, cố lên!!!}. Khóe miệng khẽ động, Lăng Trạch cũng không muốn biết bên trong là cái gì.

"A, Tiểu Dịch, ta dẫn ngươi lên lầu hai, đi."

"Nga? Nga."

Đi qua lầu một, sau đó lên lầu hai.

"Lăng lão bản, đến lầu hai rồi."

"Ngươi là khách VIP thứ 100, phòng VIP của ngươi là ở lầu ba."

"Lầu ba?" Đường Dịch có điểm ngơ ngác "Ách, không thể nào, hôm nay ta nhất định phải đem mấy chuyện may mắn này kể cho đại thần nghe, he he."

"Đại thần?"

Chương 3 – Đại thần là bạn trai tương lai của ta.

"Đại thần?"

Đường Dịch gật đầu: "Đại thần chính là nam thần trên mạng của lòng ta, ta rất thích rất thích hắn, ách, giọng nói của hắn."

"Ngươi từng gặp qua hắn?"

"Không có a, thật sự là chưa từng thấy qua, ta chỉ là mỗi ngày cùng hắn ở trên mạng tán gẫu."

"Ở đây, vào ngồi đi, biết đâu nam thần của ngươi lớn lên vừa mập, vừa xấu lại vừa lùn thì sao"

Đường Dịch bước vào liền nhìn ra được phòng rất lớn, bên trong còn có nuôi một bể cá vàng, trên tường còn treo một ít hình ảnh chụp cùng với các minh tinh nổi tiếng. Tường giấy màu trắng càng làm không gian của phòng này như mở rộng ra thêm, bên kia là cửa sổ treo rèm theo phong cách châu Âu, gió nhẹ thổi vào cực kì thoải mái. Quay đầu lại nhìn về phía những minh tinh cùng chụp ảnh chung, có rất nhiều người, như Châu Kiệt Luân, Trần Dịch Tấn, Bình Minh,...

"Nam thần nhà ta là người cao 1m85 có hơn nha, theo lời tỷ tỷ ta cùng những người đã từng gặp qua đại thần đều nói, tuy là đại thần che mặt, lại còn đội mũ lưỡi trai đen, nhưng đến cùng vẫn không thể giấu được soái khí của nam thần a. Bọn họ còn nói dáng người rất được, bụng một điểm thừa cũng không có, nói không chừng còn có 8 múi gì gì đó he he"

Lăng lão bản lại hỏi: "Nhưng ngươi lại chưa từng xem qua người thật hay thậm chí là ảnh chụp sao?"

"Ân, đương nhiên không xem qua, nhưng đại thần chính là đại thần, là người ta thích a." Đường Dịch vừa trả lời vừa nhìn ảnh chụp các minh tinh trên tường, bên cạnh là hình một thân ảnh màu đen đội mũ lưỡi trai "Aiii, Lăng lão bản, hắn là ai a? Ta cảm thấy giống như đại thần a."

Tay ông chủ Lăng run lên một chút, trả lời: "Ách, để ta nhìn xem. Nga, người này nhìn thì không giống minh tinh nhưng thanh âm của hắn thì không sai, đúng là có chút từ tính. Ta nghĩ hắn chắc cũng là một phú nhị đại a." Cái nào là lúc nào bị treo lên, rõ ràng lúc sáng nay ta đến còn không có a.

"Ta cảm thấy hắn chính là đại thần, nhất định chính là đại thần a a a a, hắn đến đây lúc nào? Nga nga, đây là lầu ba, chính là nơi chỉ có khách nhân VIP nhất mới được vào không phải sao, như vậy nhất định là có đầy đủ tư liệu về hắn đi. Lăng lão bản, cầu ngươi cho ta xem một chút có được không?"

"Ách, tư liệu của khách hàng không thể lộ ra, đây là quy tắc cơ bản."

Vừa nghe thấy thế, Đường Dịch liền xoay người kéo kéo góc áo Lăng lão bản, công phu làm nũng hiện hết trên mặt: "Lăng lão bản, van cầu ngươi mà." Trong lòng thầm nghĩ, mỗi lần dùng chiêu này ba ba đều chiều ý ta nha.

Lăng Trạch nhìn Đường Dịch, kéo một cái liền đem Đường Dịch ôm đến trong ngực.

"Lăng Lăng Lăng lão bản, ngươi làm gì vậy, buông buông ta ra a. Ta, ta có người trong lòng rồi a."

Lăng Trạch lấy lại tinh thần, vội buông Đường Dịch ra, nói: "A ách, thực xin lỗi, ngươi nhìn có chút giống đệ đệ ta."

Đường Dịch há miệng thở gấp "Lăng Lăng lão bản, lần sau không cần như vậy, ta, ta đi trước, lần sau gặp lại."

"Ách, lúc nãy thực xin lỗi, thôi thì ta cho ngươi ảnh chụp này để bồi thường, còn có phiếu ưu đãi 10 lần miễn phí."

Đường Dịch nhìn ảnh chụp trong tay đại thần, lại còn phiếu ưu đãi kia, có chút kích động nhảy dựng lên: "Lăng lão bản, ảnh chụp này cám ơn ngươi, còn phiếu ưu đãi thì thật là không cần đâu."

Nhìn nhìn phiếu ưu đãi bị trả lại, Lăng Trạch nói: "Không quan hệ, ngươi nhận đi. Đây là capuchino vừa mới pha xong, uống thử xem, còn có bánh ô mai nữa này, ngươi cứ từ từ dùng, ta có chút chuyện gấp phải đi."

Lăng lão bản chuẩn bị đem cửa đóng lại thì nghe Đường Dịch nói: "Cám ơn ngươi, Lăng lão bản, nhưng ta muốn nói với ngươi một câu. Lăng Trạch đại thần là bạn trai tương lai của ta, nếu như hôm nào đại thần đến đây thì xin ngươi gọi nói ta một tiếng, có được không?"

Lăng Trạch chỉ nhìn Đường Dịch rồi trả lời: "Ân, có điều các ngươi đều là nam, ngươi dám chắc hắn sẽ chịu làm bạn trai của ngươi sao?"

"Ta sẽ tiếp tục theo đuổi hắn, tiếp tục phiền hắn, lại tiếp tục đi theo hắn, đến khi nào hắn đồng ý thì thôi he he."

Lăng Trạch khóe miệng nhếch lên một chút, "Vậy thì không nên bỏ cuộc giữa chừng nga, hắn ghét nhất là những người bỏ dở giữa chừng" rồi cửa phanh một tiếng đóng lại.

Đường Dịch nghe vậy trong lòng liền hạ quyết tâm "Ân, ta nhất định sẽ không bỏ cuộc giữa chừng đâu. Lăng Trạch đại thần, tiếp chiêu đi!". Ngồi ở trong phòng nghe nhạc thật hay, cầm trong tay là ảnh chụp đại thần, uống cà phê thật ngon, lại ăn bánh ngọt thích nhất, Đường Dịch trong lòng chỉ muốn hét lên: "Thích quá đi!"

Lời ước định cùng nhau khôn lớn vẫn còn thật rõ ràng

Tin vào lời hứa màu hồng anh đã nói

Nói rằng chúng ta sẽ cùng nhau đi muôn nơi

Là điều duy nhất em luôn kiên định tới tận hôm nay

Trên hàng lang bị phạt đứng và đánh vào lòng bàn tay

Chúng ta vẫn không chú ý những chú chuồn chuồn ngoài cửa sổ

Anh dù đi tới đâu em vẫn luôn theo tới thật gần

Thật nhiều mộng ước đang đợi chờ thực hiện

Lời ước định cùng nhau khôn lớn vẫn còn thật rõ ràng

Tin vào lời hứa màu hồng anh đã nói

Nói rằng chúng ta sẽ cùng nhau đi muôn nơi

Là điều duy nhất em luôn kiên định tới tận hôm nay.

(Hẹn ước bồ công anh – Châu Kiệt Luân.)

Lấy điện thoại trong túi quần ra, ấn mở QQ đại thần, bấm bấm

Y Nhiên Dịch: {ảnh chụp} Đại thần, đây là ngươi đúng không?

Y Nhiên Dịch: Đại thần, ta chỉ cần nghĩ tới ngươi đã từng tới nơi này, lại còn cùng ngươi chạm qua những đồ vật giống nhau, ta liền cảm thấy khoảng cách giữa chúng ta không còn xa nữa he he. Đại thần, làm sao bây giờ, hình như càng ngày lại càng thích thanh âm của ngươi a."

_________________________________________________________________

Chú thích:

Phần trong ngoặc đơn là lời của tác giả, còn phần chữ trong ngoặc vuông, in nghiêng mới là lảm nhảm của ta nha nha nha.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top