Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Phần 20: Tần Mộc Tần Mộc (cùng Đường Đường lần đầu gặp gỡ)

Huhu bận rộn mãi mới có thời gian edit tiếp cho mọi người nên Tịch đã rất chăm chỉ, up liền một mạch 3 chap cho mọi người đây, làm xong là up luôn đó T_T. Mai tui cũng có chút thời gian trống, sẽ cố gắng làm thêm vài chap, tranh thủ hoàn bộ này trong tầm tuần này hoặc tuần sau nha~~ 



Phần 20: Tần Mộc Tần Mộc (cùng Đường Đường lần đầu gặp gỡ)

Trong quán cà phê, Tần Mộc hỏi Lăng Trạch, "Lăng Trạch, cậu thấy cô nàng kia thế nào?"

Lăng Trạch ngồi trên ghế da cao cấp, đầu cũng không thèm nhấc, trả lời, "Cũng được."

"Vậy tôi theo đuổi cô ấy, thấy sao?"

"Tùy cậu."

"Chậc, Lăng Trạch à, cậu có phải anh em của tôi không đó."

"Không phải"

"Đệch, vây là bạn gei?"

"Lăn!"

Tần Mộc đi ra ngoài, "Được rồi, không nói nữa. Tôi cảm thấy cô nàng kia không tệ, tôi đi làm quen người ta đây."

Tần Mộc đi tới bên cạnh Đường Đường, " Người đẹp, tôi có thê ngồi chỗ này không?"

Đường Đường ngẩng đầu nhìn anh đẹp trai đang nói chuyện với mình, "Bên kia có rất nhiều chỗ trống."

Tần Mộc có chút lúng túng, trả lời, "À, đây là chỗ trước giờ tôi vẫn hay ngồi, nên có thói quen. Cô chắc là sẽ không từ chối chứ?"

"Dù sao tôi cũng sắp đi rồi, anh ngồi đi."

Tần Mộc ngồi xuống, bắt chuyện, "Người đẹp, cô thường đến đây uống trà chiều sao?"

"Hôm nay là lần đầu tiên."

"Vậy sao, haha... À, có một combo trà bánh rất ngon, tôi mời cô, xem như là làm quen có được không?"

Đường Đường vẻ mặt kỳ quái nhìn anh chàng đẹp trai ngồi đối diện, " Này, anh đẹp trai, anh đừng nói là muốn theo đuổi tôi nha?"

Tần Mộc bối rối – đệch, mình biểu hiện rõ ràng vậy sao, trả lời, " Chỉ là muốn làm quen thôi, tôi với ông chủ quán này là người quen, sau này cô ghé sẽ được giảm 5% đó."

Muốn theo đuổi tôi chứ gì, Đường Đường nghĩ thầm, nói "Ừm, anh quen biết ông chủ quán này sao?"

Tần Mộc yên lặng phun tào - đậu xanh, đừng nói là fan của thằng nhóc Lăng Trạch kia nha- trả lời, "Đúng vậy, là bạn bè."

Đường Đường kích động lôi kéo Tần Mộc, "Thật sự quen biết?"

Tần Mộc – hóa ra là fan thật =.= - "À, cô là..."

Đường Đường nhận ra mình có chút kích động, "Hmm, anh đẹp trai à, tôi tên là Đường Đường, là một biên kịch. Anh có thể giới thiệu tôi với ông chủ của quán này một chút không?"

Biên kịch? – Tần Mộc trả lời "À, tôi tên là Tần Mộc. Chủ quán thì... ừm, chủ quán bình thường rất ít khi gặp người, cũng không biết giao tiếp lắm. Ờ thì chính là cái loại lãnh khốc trong truyền thuyết á."

"Tần Mộc? À, cái đó tôi biết, anh giới thiệu cho tôi với được không? Năn nỉ mà."

"Ừm cũng được, có điều..."

"Nhanh dẫn tôi đến văn phòng của ông chủ đi mà!!!"

Tần Mộc ấm ức – đệch, lần đầu bổn thiếu gia muốn theo đuổi con gái, cư nhiên lại phải nhờ vả thằng nhóc Lăng Trạch kia – lại nói với Đường Đường "À, vậy cô đi theo tôi."

Hai người cùng nhau đi đến lầu 3, "Đến rồi, chính là ở đây."

Lăng Trạch ngẩng đầu lên nhìn hai người vừa mới mở cửa bước vào, "Có chuyện gì?"

"Lăng..."

"Chào chủ quán, đây đây, đây là danh thiếp của tôi. Tôi là một biên kịch a. Hiện tại kịch của bọn tôi vẫn đang còn thiếu một vai, không biết anh có thể tham gia không. Tôi nói, nhân vật đó thật sự rất hợp với anh a..."

Lăng Trạch lạnh lùng, "Tần Mộc, cậu, cô ấy, ra ngoài."

Đường Đường năn nỉ, "Chủ quán à, tôi năn nỉ anh đó... Giọng của anh thật sự rất rất là hợp đó. Nếu... nếu anh không đáp ứng, tôi liền đứng mãi ở đây không đi... Tôi, tôi mỗi ngày đều sẽ đi theo lải nhải bên tai anh. Anh đi ăn cơm cũng theo, đi wc cũng theo, đi ngủ cũng theo, ngồi cũng theo ô ô..."

Tần Mộc nhạy cảm phát hiện sát khí lạnh băng của Lăng Trạch, vội vàng lấy tay bịt miệng Đường Đường, "A ha ha, để tôi đưa cô xuống lầu, mời cô ăn bánh ngọt."

Đường Đường bị che miệng liền cắn Tần Mộc một cái, "Không, ta không đi. Chủ quán à, hôm nay anh nhất định phải đáp ứng tôi. Bằng không, bằng không... tôi liền đi theo anh!!!"

Lăng Trạch đưa mắt, "Tần Mộc..."

"Có!"

"Ném cô ta xuống dưới."

"Ném qua ... cửa sổ?"

Đường Đường không sợ hãi, "Có bản lĩnh thì các người quăng tôi xuống đi, bà đây sẽ kiện các người."

Tần Mộc mệt mỏi vuốt trán, "Tôi nói này, người đẹp à, không phải cô nhìn trúng tên kia là vì tướng mạo cùng chiều cao sao? Tôi cũng có vậy, nếu cô mời tôi thì tôi gật đầu liền a."

"Tôi nhìn là nhìn trúng giọng nói của anh ta!!! Là giọng nói cao lãnh, lạnh lùng!!!"

Tần Mộc xấu hổ, khụ một tiếng.

Đường Đường lại tiếp tục nói với Lăng Trạch, "Anh chủ quán à, tôi cầu anh có được không? Nhận lời tôi, chỉ cần anh nhận lời, tôi liền giới thiệu em gái đáng yêu cho anh."

"Còn không mau ném xuống!!!"

Tần Mộc nhẫn tâm cưỡng chế bế Đường Đường theo kiểu công chúa, phi nhanh xuống lầu.

"Tần Mộc, đậu xanh, anh nhanh thả tôi xuống, tôi muốn gặp chủ quán a!!!"

"Đường Đường, đối với mấy người lạnh lùng như này thì phải từ từ. Yên tâm, tôi sẽ giúp cô." Lại quay sang nói với nhân viên, "Đem hai phần cheesecake đến phòng quản lý giúp tôi."

Đường Đường nghi hoặc, "Anh có cách?"

"Theo tôi."

Vào phòng quản lý, Tần Mộc chỉ chỉ cái ghế sô pha, "Ngồi đi. Tôi với cậu ta là bạn chơi từ nhỏ đến lớn, từ cái hồi còn quấn tã đã quen biết nhau..."

Thanh mai trúc mã, vậy là có gian tình, há há há – Đường Đường nghĩ thầm, hỏi Tần Mộc, "Ồ, vậy anh biết rất rõ về chủ quán?"

"Đương nhiên."

"Vậy phải làm sao thì anh ta mới nhận lời làm CV?"

"CV? Kịch truyền thanh?"

"Anh đã biết rồi thì tôi cũng không cần phải giải thích nữa, ta quả thật cảm thấy giọng nói của anh chủ quán rất hợp với vai nam chính trong một bộ kịch ở chỗ tụi tôi..."

Tần Mộc tỏ vẻ đã biết, "Tôi biết rồi, ăn bánh trước đi. À, số điện thoại cô là bao nhiêu?"

"À, add QQ tôi trước đi, bình thường tôi đều ở đó."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top