Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Phần 25: Đại thần cầu hôn (Trung)


Phần 25: Đại thần cầu hôn – Trung

Rất nhanh đã đến ngày cầu hôn hôm nay, Tần Mộc và Đường Đường rất kích động, so với người cầu hôn là Lăng Trạch còn kích động hơn. Đường Đường hỏi, "Lăng Trạch, cậu không hồi hộp sao?"

Lăng Trạch bình tĩnh trả lời, "Không cần biết có cầu hôn hay không, em ấy đều là bà xã của tôi."

Tần Mộc khoác vai Lăng Trạch, "Ai nha, Lăng Trạch, cậu không gặp Đường Dịch chắc cũng 1 tuần rồi đi?"

Lăng Trạch kéo tay Tần Mộc ra, nói "Là bất ngờ, có hiểu không?"

Đường Đường trắng mắt liếc Lăng Trạch một cái, "Ha ha thế mà cậu nhóc ngốc nhà tôi vẫn luôn tự hỏi cậu đi đâu ... Chậc chậc, cũng đủ đáng thương a, đã bị lừa, lại còn đang nghĩ rằng người nào đó không có lương tâm."

Lăng Trạch liếc nhìn đồng hồ trên cổ tay, nói "Cũng sắp đến giờ rồi, hai người đi đón Dịch nhi trước đi."

"Ok, Mộc, chúng ta đi thôi."

Hai người kia đi rồi, Lăng Trạch liền ngẩn người nhìn hoa hồng và nhẫn ở trên bàn đến phát ngốc. Thật nhanh,ở cùng Dịch nhi cũng đã đến giai đoạn cầu hôn rồi... Hô, nói không kích động là giả, trái tim còn đang đập thật nhanh đây nè. Lăng Trạch tay trái cầm hộp nhẫn, tay phải vuốt vuốt trái tim, "Dịch nhi, anh sẽ làm em hạnh phúc, cũng chỉ có anh mới mang đến hạnh phúc cho em."

Đường Dịch ở bên này chu môi, tay phẩy phẩy, mặt bị nóng đến đỏ hồng, lầm bầm " Sao chị với anh rể còn chưa đến, nóng chết người a a a a, trời nắng phát hờn a a a a."

"Í, là xe của anh rể, cuối cùng cũng đến rồi, nóng chết người ta hu hu."

Đường Đường dặn dò Tần Mộc, "Mộc, tí nữa nhất định không được để lộ biết chưa."

"Ừm, đều nghe lời bà xã."

Đường Đường đỏ mặt, nói "Miệng lưỡi dẻo quẹo, không để ý đến anh nữa."

Tần Mộc cũng thức thời không trêu ghẹo nữa, "Đường bảo bối, em trai em đang đứng ở cạnh cột đèn kìa."

Đường Đường nhìn sang: "Em trai cái gì a, đột nhiên em có cảm giác như sắp gả con gái ấy."

"Ha ha ha."

Đường Dịch vẫy vẫy tay, "Anh rể, em ở đây ở đây này."

Đặt mông lên ghế, đóng cửa xe, Đường Dịch liền thở phào nhẹ nhõm, "Thật là mát a. Em sống lại rồi, chị à, mình đi đâu ăn vậy"

Đường Đường trả lời, "À, đến rồi biết."

Đường Dịch lại lấy di dộng ra nhìn nhìn, hỏi: "Đại thần rốt cuộc là đi đâu vậy a... Chị, chị nhất định biết đúng không, nói với em đi mà."

"Thằng nhóc thối em a, nói loanh quanh một vòng vẫn là hỏi chị, cũng không biết là bao nhiêu lần rồi nữa."

"Có mấy lần đâu à, anh rể, anh cũng biết đúng không? Hai người đều không nói cho em, đồ đáng ghét!"

"E hèm..."

"Xùy xùy, đừng theo chị mày đây nhõng nhẽo, da gà da vịt nổi hết rồi."

"Anh ấy không nghe điện thoại, gửi tin nhắn cũng không trả lời, nhắn QQ cũng không nốt huhu anh ấy có phải không cần em nữa rồi không huhu."

"À, em trai này, cậu ấy mới là người yêu em hơn bất cứ ai khác trên đời này, sao có thể không còn cần em nữa chứ, đừng có đoán mò lung tung."

Tần Mộc cũng thêm vào: "Chị em nói đúng đó, đừng đoán mò, Lăng Trạch là đang có việc... Còn việc gì thì để lúc biết anh nói cho em sau có được không."

Đường Dịch gật đầu, "Anh rể, anh nhất định phải nói với em đó."

Lăng Trạch bên này lại nhận được một tin nhắn của Đường Dịch, [Ông xã, anh có phải không còn cần em nữa không huhu. 1 tuần rồi đó huhu, nếu anh có người yêu mới, em nhất định sẽ rời đi, cũng sẽ chúc phúc cho anh mà, anh trả lời tin nhắn em đi huhu]. Lăng Trạch nhìn tin nhắn mà vể mặt bất đắc dĩ, "Đồ ngốc này, xem ra vẫn là nên trả lời em một chút thôi." [Bà xã, trong đầu em nghĩ cái gì vậy hả, anh làm sao có thể thích người nào khác chứ. Đồ ngốc, đến quán đi, anh về rồi.]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top