Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Phần 5: Soái ca chủ quán quả nhiên là sắc lang

☆ Soái ca chủ quán quả nhiên là sắc lang.


Nghỉ hè đương nhiên là rất thích a, không cần phải làm bài tập nè ahihi, í ới một tiếng tụ tập bạn bè cùng nhau đi ăn lại càng thích hơn, chính là 6 giờ tối nay a.

Bạn học A: Đường Dịch, sao mỗi lần cậu đều là người đến cuối cùng vậy hả?

Bạn học B: Ai, các cậu nói thử xem, cậu ấy có phải là càng lúc càng giống nữ sinh không a~

Bạn học C: Đúng đó đúng đó, có hôm ta còn thấy có một đàn anh tỏ tình với cậu ấy, ha ha ha, các cậu không biết đâu, người ta là 99 đóa hồng đỏ, quỳ một gối, cầu chấp nhận đó nha ha ha ha ha.

Bạn học D: Ha ha ha ha

Đường Dịch: Các ngươi chính là đang hâm mộ nhan sắc của bổn thiếu gia, ta không xét tội các ngươi.

Bạn học E: Cho hỏi, là ai đang hâm mộ nhan sắc cậu a?

Bạn học B: Ha ha ha, tiểu Dịch Dịch, cậu chính là định làm bọn tôi cười đến chết hay sao a~

Đường Dịch: Xùy xùy không ăn thì liền lăn đi cho bổn thiếu gia.

Bạn học D: Phục vụ, cho gọi món a, lão tử hôm nay phải ăn cho đủ vốn.

Bạn học A: Đúng vậy, chúng ta cùng ăn cho trả tiền chết hắn.

Trong khi bàn của Đường Dịch nói nói cười cười đến là vui vẻ thì cách đó không xa lại có một bàn ăn một đôi nam nữ không có được không khí như thế. Hai người cứ trầm mặc ăn, đột nhiên chàng trai ấy nghe được âm thanh quen thuộc, ngẩng đầu lên liền thấy Đường Dịch, ánh mắt chợt lóe lên, nói với người kia: Bạn trai của tôi ở bên kia, tôi sang gọi cậu ấy qua đây.

Lăng lão bản liền đi đến bàn bên kia của Đường Dịch, mà con cừu non của chúng ta lại không mảy may chú ý.

Bạn học C: Các cậu xem đi, soái ca đẹp trai a~

Bạn học A: Đúng vậy đúng vậy, như thế này mới đúng là tầng lớp tư bản đáng hâm mộ.

Đường Dịch nghe được hai chữ "soái ca" liền ngẩng đầu lên, lại nhìn thấy Lăng lão bản. Sau đó lại nhớ đến hôm trước hắn ta còn ăn đậu hũ của mình tận hai lần, không được nhìn, không được nhìn nga, nhưng hôm nay người kia lại hảo hảo soái a mẹ ơi, tây trang mặc trên người lại cực kì cân xứng, á á á không được nhìnnnnnnn >.<

Lăng Trạch: Tiểu Dịch.

Đường Dịch: Ây cha, không phải là anh Lăng đây sao, anh cũng ăn cơm à?

Lăng Trạch: Tôi cũng là người nha, sao lại không thể ăn cơm?

Đường Dịch: Ơ ha ha, ây da, tôi nói sai rồi, chắc chắn là anh cũng đến đây ăn cơm rồi, thật trùng hợp nha.

Lăng Trạch: Lại đây, giúp tôi một việc gấp, làm cho cô gái kia bỏ đi, bữa cơm này cứ để tôi lo.

Đường Dịch: Ok, thành giao. Các anh em, có người trả tiền cho chúng ta rồi, tốt quá xá!

Lăng Trạch nghe Đường Dịch nói vậy thì có chút bất đắc dĩ: Ách, đừng nói vậy, với tôi cái này cũng không tính là bao.

Đường Dịch liền đi theo Lăng lão bản, gần tới nơi thì đột nhiên Đường Dịch bị ai đó thuận tay ôm lấy: "XX, đây chính là người yêu của tôi."

Đường Dịch trong lòng lặng lẽ gào thét: Dựa vào cái gì cái gì cái gì chứ? Bạn trai? Bổn công tử đây là vì bữa cơm thôi, nhịn.

Cô gái kia lắc đầu: "Em không tin, anh không thể nào thích con trai được."

"Tôi không thích con trai, nhưng lại càng chán ghét con gái"

"Em không tin, nếu như anh quả thực thích cậu ấy thì ôm, thì hôn cậu ấy cho mọi người xem đi."

Lăng lão bản ở bên tai Đường Dịch nhẹ nhàng nói: "Nếu như cậu đồng ý để tôi hôn một cái, tôi liền cho cậu số điện thoại cùng ảnh chụp nam thần của cậu."

Đường Dịch trong lòng thầm niệm thần chú, là vì đại thần, chỉ hôn một cái, không sao đâu.

"Hôn a, anh cho là..."

Không cần đợi cô gái ấy nói dứt câu, Đường Dịch liền đưa tay ôm cổ Lăng Trạch, hai chân ôm ngang thắt lưng người ta... Đưa môi lên, trong lòng lại nghĩ: Vì đại thần, dù có liều mạng cũng được, tuyệt không ghê tởm, không ghê tởm, không được ghê tởm. Á, vậy sao lại đi hôn môi a a a... Đường Dịch càng trốn, Lăng lão bản lại càng dùng sức ôm lấy cậu.

Cô nàng kia chỉ còn bưng mặt khóc, vừa khóc vừa chạy ra ngoài.

Khách hàng Giáp: Wow, xem kìa xem kìa.

Khách hàng Ất: Chu choa, thật là lãng mạn a.

Bạn học ABCDE xem đến cằm đều rớt xuống đất.

Bạn học C: Hình như cằm của tôi không khớp lại được nữa rồi.

Bạn học E: Tôi cũng vậy.

Đợi đến lúc được buông ra cũng đã là chuyện của ba phút sau, Đường Dịch há miệng thở dốc, hơi thở còn chưa lấy lại được đã bị Lăng Trạch ôm kiểu công chúa đi đến WC. Sau khi buông ra, Đường Dịch liền đòi thù lao: "Lăng lão bản, ảnh chụp đại thần của tôi, còn có số điện thoại nữa, anh mà không đưa là sống không yên với tôi đâu đó."

"Nếu như người hôn cậu lúc nãy là đại thần, cậu chắc là sẽ không hung hăng như vậy đúng không?" (Nghĩ cái gì vậy a, cư nhiên lại đi ghen với chính mình?)

"Ảnh chụp, số điện thoại, nhanh lên nhanh lên."

"Ảnh chụp cho cậu, mở Bluetooth lên (may là lần trước có tìm được ảnh một tên xấu trai trên mạng), số điện thoại là 13XXXXXXXX."

Đường Dịch: "Từ nay về sau chúng ta không ai nợ ai, mệt anh đẹp trai như vậy nhưng lại là một tên sắc lang. Nếu như anh dám nói chuyện vừa rồi cho đại thần biết, tôi liền lấy bom nguyên tử đến oanh tạc quán cà phê nhà anh."

"Cơ mà lúc nãy là cậu hôn tôi, tôi chỉ là đang đáp lại mà thôi."

"Tôi X, anh còn nói nữa! Đó là nụ hôn đầu tiên của tôi, tôi muốn giữ lại cho đại thần, anh **** cư nhiên, cư nhiên lại... A a, tôi không để ý tới anh nữa."

Lăng lão bản tỉnh bơ, "Đó cũng là nụ hôn đầu của tôi vậy, cư nhiên cái gì?"

Đường Dịch: "Anh, anh, ****..."

"Là như vậy sao?" Sau đó liền đem Đường Dịch kéo vào trong lòng, một ngụm hôn xuống *tỉnh lược 1000 từ*

Đường Dịch: Ô ô ô ô a a a lại, lại *lại tỉnh lược thêm 1000 từ*

Đợi đến khi Đường Dịch ra ngoài rồi thì môi vừa sưng lại vừa hồng, **** bổn thiếu gia như vậy mà lại, mà lại cảm thấy kỹ thuật hôn của tên sắc lang kia lại quá tốt, có điều cũng đã lấy được ảnh chụp và số điện thoại của đại thần, cũng đáng giá đi. Sau đó lại mở hình ảnh ra, nhất thời sửng sốt, ta !@$%&@.... Đây đây đây là đại thần? Là gạt người đi? Ta @$#@!#$$%&..., đây nhất định là cái tên sắc lang kia đưa bừa. Nhắc đến sắc lang kia lúc nãy trong WC, sau đó ta lại còn đỏ mặt a a a a a, còn có số điện thoại, không quan tâm nữa, bổn thiếu gia ngày mai liền đem bom nguyên tử đến oanh tạc quán cà phê của tên sắc lang nhà ngươi.

Reng... reng... reng.

"A lô, xin chào."

A a a a, là giọng đại thần, tuyệt đối là giọng của đại thần, a a a a, làm sao bây giờ, làm sao bây giờ...

"Khụ, xin hỏi, anh có phải là Lăng Trạch đại thần không a?"

"Ân, cậu là ai?"

"Tôi, ách, tôi là, cái kia, là Y Nhiên Dịch."

"Y Nhiên Dịch? Cậu sao lại có được số điện thoại của tôi?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top