Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

3. Trái với đạo đức

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nếu không kìm chế được tình yêu, vậy thổ lộ đi.

Cắt dứt liên hệ trên WeChat, thay đổi ghi chú thành một tên bình thường. Tả Tịnh Viện học lại, học cách không yêu Thẩm Mộng Dao. Cho dù, cho dù, thông tin đã bị xóa và chỉnh sửa lại, biên tập đã xóa, nhưng rốt cuộc không có thay đổi được gì đi.

Sau cái ôm đó, cả hai đều ngầm ngừng liên lạc với nhau, và họ ngầm trở về danh tính của mình, giống như những cơn đau nhói chưa từng tồn tại trước đây.

Thẩm Mộng Dao, chị đang làm gì vậy. Tả Tịnh Viện thường nghĩ về nàng.

"Tả Tịnh Viện, chị có thích Thẩm Mộng Dao không?" Tả Tịnh Viện lắng nghe cẩn thận khi nghe thấy cái tên kia. Câu sau khiến em băn khoăn không biết nói thế nào. Em nhìn Viên Nhất Kỳ, em lại nuốt nước bọt.

"Tả Tịnh Viện, chị thích chị ấy" Lời khẳng định này khiến ánh mắt của Tả Tịnh Viện không có lối thoát, tay em như run lên.

Em gật đầu, dưới ánh mắt của Viên Nhất Kỳ.

Khởi đầu là một nắm đấm, là điều có thể ngờ đến. Tả Tịnh Viện nằm rạp xuống đất, cảm thấy khóe miệng nóng bừng. Viên Nhất Kỳ chửi thề một câu, rời khỏi phòng.

Tả Tịnh Viện nằm xuống, và Thẩm Mộng Dao đều ở trong tâm trí Tả Tịnh Viện.

Như vậy, có phải hay không có thể đi tìm Thẩm Mộng Dao?

Cuộc gọi chưa kịp vang lên mấy hồi chuông thì đã được đả thông, sự im lặng càng được khuếch đại từ hai phía.

"Thẩm Mộng Dao" thanh âm phát ra cái tên rất hoài cổ, Tả Tịnh Viện nghe thấy một tiếng um nhẹ nhàng ở đó.

Em lại lên tiếng "Thẩm Mộng Dao"

Có tiếng khóc trong giọng nói của em, và ở đó cũng vậy.

Tả Tịnh Viện đã nói rất nhiều, em nói rằng em nhớ chị, Thẩm Mộng Dao. Em nói Thẩm Mộng Dao, hãy để em đến tìm chị.

Tả Tịnh Viện, người đã cúp máy, nhìn những tấm vé và mua một chiếc nhanh nhất. Em nhét đồ vào vali một cách bừa bãi, và rất lộn xộn.

Khi Tả Tịnh Viện xuất hiện trước mặt Thẩm Mộng Dao trong bộ quần áo nhăn nhúm với đôi mắt sưng đỏ, Thẩm Mộng Dao nghĩ rằng nàng đang mơ.

Nàng nói "Tả Tịnh Viện "

Được ôm trong vòng tay của người ấy, em nói rằng em yêu chị, Thẩm Mộng Dao.

Em yêu chị, người đã đi hàng ngàn dặm, và cuối cùng em có thể nói điều đó.

Tả Tịnh Viện được đưa trở lại ký túc xá của Thẩm Mộng Dao, em đã ăn mì sau khi đã nhịn đói từ lâu. Dưới cái nhìn của Thẩm Mộng Dao, món mì rất ngon.

Nàng nói: "Để chị rửa bát"

Thẩm Mộng Dao cầm bát và đi vào phòng tắm, nói để nàng đến đi

Tả Tịnh Viện nhìn Thẩm Mộng Dao với mái tóc dài của nàng, nhìn nàng đang rửa bát. Em đi về phía trước, nắm lấy mái tóc dài trong tay, nhẹ nhàng buộc ra sau lưng, dùng dây chun của chính mình buộc lại.

Tả Tịnh Viện thở dài, ôm eo Thẩm Mộng Dao, trói Thẩm Mộng Dao vào tay em, gối đầu lên vai nàng.

"Có chuyện gì vậy, Tả Tả" giọng điệu nhẹ nhàng kèm theo tiếng rửa bát.

"Không có gì." Tả Tịnh Viện đột nhiên trở nên tham lam, em muốn cảm nhận nhiệt độ của Thẩm Mộng Dao.

Tả Tịnh Viện nắm lấy bàn tay ướt đẫm của Thẩm Mộng Dao và xoay người nàng lại.

Thẩm Mộng Dao nhìn vào đôi mắt nóng bỏng của Tả Tịnh Viện và lắng nghe tiếng "Em yêu chị" trầm thấp. Nàng nhìn khuôn mặt ngày càng đến gần mình, chính xác mà nói, nàng đang nhìn chằm chằm vào đôi môi đang đến gần, nàng nhắm mắt lại.

Không có sự trốn tránh hay gì, khi hai đôi môi chạm vào nhau. Thẩm Mộng Dao lo lắng bắt lấy tay em, tay còn lại nắm lấy quần áo của Tả Tịnh Viện, đây không phải là lần đầu tiên hôn nhưng nàng vô cùng căng thẳng.

Môi của Tả Tịnh Viện vừa áp vào môi Thẩm Mộng Dao. Tiếp theo em phải làm gì, có nên lè lưỡi ra, em không nhớ nên làm gì đây. Em mở mắt ra và nhìn nàng đang ở gần, em lùi lại.

"Haha" Tả Tịnh Viện, người đã cười thành tiếng, bị nắm đấm nhỏ của Thẩm Mộng Dao đập vào tay. Đây là lần đầu tiên em nhìn thấy nàng từ góc độ này, và nàng rất dễ thương.

"Thẩm Mộng Dao, chị thật dễ thương" được khen ngợi đầy ngọt ngào.

Chiến đấu một lúc

"Quần áo của em..."

Tả Tịnh Viện nhìn lại chính mình, tại sao em lại luộm thuộm như vậy.

"Em không mang theo quần áo" giọng nói baba oan ức

"Chị rửa chén xong trước, rồi đem quần áo tắm rửa cho em, đừng làm phiền."

"Được được"

Thẩm Mộng Dao, người quay lưng lại, mím môi tiếp tục dọn bát, dưới cái nhìn của Tả Tịnh Viện.

Thẩm Mộng Dao nhìn Tả Tịnh Viện đã vào phòng tắm, tim nàng đập càng lúc càng nhanh. Nàng cảm thấy như thể có chuyện gì đó sẽ xảy ra, nàng nắm chặt tay và lắng nghe tiếng hát trong phòng tắm "Em thích đi tắm ~"

"Thẩm Mộng Dao, cái nào là sữa tắm"

"Màu xanh lam"

"Đến xem một chút, em tìm không thấy."

Nghe tiếng da diết, Tả Tịnh Viện mở cửa phòng tắm, em nhìn Thẩm Mộng Dao và chỉ, em kéo nàng.

Thẩm Mộng Dao bị bàn tay của Tả Tịnh Viện kéo vào, nàng nhắm mắt lại không hề xấu xa mà kêu lên, nước từ vòi hoa sen chảy ra ướt đẫm cả người.

Tả Tịnh Viện không trốn tránh, em nhắm mắt lại hôn Thẩm Mộng Dao, nước tiếp tục nhỏ giọt.

Lần này, em vươn đầu lưỡi ra, em
nếm được mùi vị của Thẩm Mộng Dao.

Nước miếng được pha trộn, cực kỳ dâm loạn.

Thẩm Mộng Dao ngẫu nhiên chạm vào tay em, tất cả đều là da thịt trần trụi. Nàng cảm thấy hô hấp càng ngày càng nặng nề, kỹ năng hôn của Tả Tịnh Viện thực sự rất tốt, dáng người cũng rất tốt.

Suy nghĩ của nàng càng ngày càng hỗn loạn, nàng hoàn toàn bị lột sạch trong mê hồn. Họ đang trần truồng dưới vòi hoa sen, nhưng ham muốn của họ ngày càng mạnh mẽ hơn.

(Quá vô đạo đức rồi, đoạn này đến đây thôi)

Mặt trời chói chang, Tả Tịnh Viện nhìn Thẩm Mộng Dao, em hôn nàng, nhìn nàng mệt mỏi mở mắt, và ôm nàng vào lòng. Tả Tịnh Viện chân thành nói: "Em dâu, em yêu chị"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top