Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 69:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Pu: lâu rồi mới quay lại tại tui đi quân sự với học lại môn nên là hơi trễ tẹo nha, phần miêu tả khách sạn á tui không hiểu lắm nên là cơ hơi sơ sài mong mọi người thông cảm nhá :3

***

Đường Tâm lễ phép chào hỏi với Thủy Dung, hàn huyên với Hàn Dương vài câu rồi mới đi đến bên cạnh quầy duỗi cánh tay để ôm.


Thủy Dung đến gần nhìn thấy đôi tai không giống mèo, không có lẫn một màu sắc nào khác.

Đôi tai này xinh đẹp quá! Dưới ánh đèn nhìn càng lung linh hơn khiến Thủy dung muốn được sờ một phen.Thủy Dung thấy sự ấm áp của gia đình này cô âm thầm thở phào nhẹ nhõm, cũng bởi vì em bé kia có được ba mẹ hoàn hảo mà vui vẻ.

Ngay lúc cô thở dài trong lòng ngực lại có cảm giác mềm mại thơm tho, Thủy Dung cúi đầu nhìn thấy đây không phải là tiểu chồi non kia sao.

Chuyện gì thế này?

Cô ôm tiểu chồi non ngước đầu lên liền thấy hai vợ chồng son đang ôm nhau. Vô cùng ngọt ngào làm Thủy Dung nhìn đến mù mắt.

Hai vợ chồng ân ái để lại tiểu chồi non thê thảm.

Thủy Dung càng đau lòng hơn, cô điều chỉnh tư thế ôm làm bé thoải mái, hai vợ chồng ôm xong thì bắt đầu khe khẽ nói nhỏ gì đó làm cô không thoải mái.

Bọn họ đẹp thì không nói, thế nhưng còn giống như quay phim thần tượng, ân ái làm cẩu độc thân hơn hai mươi năm như Thủy Dung kiểu cô bị mạo phạm rồi.

Hai người giận nhau chưa đến 2 tiếng thì lại ngọt ngào ríu rít nói không ngừng như 800 năm chia li, hoàn toàn quên việc ở đây còn có những người khác.

Thủy Dung lại thở dài, rõ ràng cô gái kia có khí chất nữ vương như thế lại là người nói nhiều, còn Thẩm Ngôn khí chất công tử kia lại càng nói nhiều hơn, giống như không thể ngừng được, cũng không biết là đề tài gì.

"Ha ha, có phải nhìn đến mức nổi da gà đúng không?" Một tiếng cười sang sảng từ phía sau cô vang lên.

Thủy Dung ôm tiểu chồi non quay người lại phát hiện người nói chuyện là người cường tráng nhất trong ba người vừa mới xuất hiên, gương mặt râu ria không thấy rõ ngũ quan, cũng không biết tuổi tác của hắn.

"Tôi là Trần Kha Vũ, cái tên tiểu bạch kiểm kia là Tống Nghi Trung, còn thằng chú lùn này là Ngôn Hàn Mục." Hắn nói mấy câu giới thiệu sơ qua hai người bạn tốt, nhân tiện còn trêu đùa họ.

Kỳ thật nói tiểu bạch kiểm thì Hàn Dương cũng giống nhưng bởi vì là dị hóa giả hổ nên uy áp trên người hắn lớn. Còn Thẩm Ngôn nếu không lảm nhảm như não tàn thì cũng được xem là có bộ dáng của quý công tử.

Trần Kha Vũ hình dung Tống Nghi Trung là tiểu bạch kiểm cũng khá chuẩn. Không nói đến diện mạo mềm mại như phụ nữ của hắn thì mặt của hắn rất trắng, là kiểu trắng bệch không có chút máu, dáng người lại thon gầy yếu, nếu ở xã hội hiện đại dáng người này có thể vào giới giải trí làm idol, nhưng ở mạt thế ai cũng bưu hãn, phụ nữ cũng có cơ bắp to thì hắn có vẻ như nhược như gà.

Ngôn Hàn Mục - chú lùn cũng chỉ là lời nói đùa, Thủy Dung không thể phán đoán cao bao nhiêu nhưng quầy của cô cao 1m2 lại chỉ tới phần eo của hắn, nói cách khác hắn cũng xấp xỉ 1m8.1m8 mà còn lùn nữa hả? Đúng là có thể bởi Trần Kha Vũ cao hơn hắn một cái đầu, tầm 1m9.

Con người ở mạt thế có thể cao như trần nhà, Thủy Dung 1m6 còn lùn hơn cả chú lùn, khóc không ra nước mắt.

Nháo qua nháo lại cũng đã tối, mọi người trong tiệm không quen biết nhau cũng chào hỏi rồi dần trở nên quen thuộc.

Chồi non đáng yêu được Thủy Dung ôm trong ngực, Ngô Lan Chỉ không dám muốn có con nhưng khi chạm vào làn da mềm mềm rồi gót chân nho nhỏ làm cô yêu thích không thôi khiến cho Thủy Dung nhìn hơi chua xót.

Hai lỗ tai của Dễ Nam được tiểu chồi non thích vô cùng, bé duỗi tay giữ tai, tay nhỏ không làm đau Dễ Nam.

Hai vợ chồng kia hoàn toàn quên con, tụa như tin tưởng Thủy Dung nên ném con một bên rồi tâm sự cùng nhau.

Thủy dung chửi hai câu với Hàn Dương, anh không tỏ ý kiến gì nói, "Chồi non tuy còn nhỏ nhưng thể chất bé khác người thường."

Hơn nữa Đường Tâm là dị hóa giả sói bắc cực, tốc độ hay sức chiến đấu không yếu, sở dĩ đem chồi non giao cho Thủy Dung ôm là bởi nhìn ra cô thích trẻ con, để cô và chồi non chơi trong chốc lát. Huống hồ còn có hắn ở đây, cho dù là họ không tin Thủy Dung nhưng không đến mức không tin hắn.

Một người trưởng thành cũng không đánh lại bé? Thủy Dung bĩu môi tỏ vẻ không tin, nhưng cô không có cách nào khác, cô không thể phân cao thấp với bé, thắng cũng không có gì vẻ vang mà thua thì càng mất mặt.

Thủy Dung chơi với bé một lát, tiểu chồi non giống như đói bụng, biểu cảm ủy khuất, mẹ của bé cũng không biết có phải là có mắt ở sau lưng hay không mà phát hiện con sắp khóc, liền đi đến nói cảm ơn với Thủy Dung rồi ôm con với chồng lên lầu.

Mất đi tiểu thiên sứ mềm mại làm Thủy Dung lưu luyến, sau đó cô không muốn ở trong tiệm nữa mà muốn về nhà bởi khách thì đã về phòng hết rồi.

Thủy Dung dọn dẹp một chút rồi về nhà, cùng tiểu chồi non chơi lâu như vậy cô cũng chưa kịp xem nhắc nhở thăng cấp của hệ thống.

Nghĩ đến cô cũng không biết có thể thăng bao nhiêu cấp, Thủy Dung phấn khởi xoa tay.Về đến nhà cô vội vàng thay đồ liền Sơn Trúc nằm dưới chân cô chờ cô âu yếm nó, Thủy Dung gấp không chờ được nhấn mở màn hình điều khiển của hệ thống.

[ Khách sạn ba tầng cao cấp :(14136/5000) hoàn thành]

[ Khách sạn ba tầng xây dựng thêm bản khách sạn sơ cấp :(14136/8500) hoàn thành]

[ Khách sạn ba tầng xây dựng thêm bản khách sạn trung cấp :(14136/13000) hoàn thành]

Thăng cấp ba lần tổng cộng 52 tiếng. Số tinh hạch còn thừa mua 50 gia tốc tệ, tóm lại là cần hai tiếng để thăng cấp.

Thủy Dung không rõ lắm xây dựng thêm là gì, khen thưởng khi hoàn thành nhiệm vụ cũng không khác nhau, nhưng xây dựng thêm bản khách sạn cần nhiều tinh hạch như vậy để thăng cấp ít nhất cũng có thể làm khách sạn rộng hơn một ít.

Sau khi làm xong 7749 việc thì cô khom lưng ôm Sơn Trúc. Haizz.. Đêm nay chắc là không thể ngủ ngon rồi, bởi cô hiện giờ vô cùng hưng phấn.

Tắm nước nóng rồi đến tổng vệ sinh nhà, tuy là chỉ tối về ngủ thôi nhưng quần áo với khăn trải giường đều bẩn, phòng vệ sinh cũng lẫn lộn đồ nên phải tổng vệ sinh cả.

Thủy Dung mở điện thoại rồi tìm một tiểu thuyết không quá ngọt sủng, cô nhấn mở tai nghe nhỏ để máy đọc, cô bắt đầu thu dọn đồ trên giường, vứt đồ dơ vào sọt rác, ổ ngủ của Sơn Trúc cũng dọn dẹp qua, quét tước trong ngoài một lần.

Dọn nhà hai tiếng đến 9 giờ, Thủy Dung cuối cùng cũng làm xong, cô rửa tay qua loa rồi ném khẩu trang qua một bên, trải vỏ chăn với khăn trải giường, không quá mười phút cô liền ngủ.

Một đêm này Thủy Dung ngủ rất ngon, sau khi lao động mệt mỏi chỉ có một giấc ngủ ngon mới là liều thuốc dân gian hữu dụng nhất.

Ngủ sớm dậy sớm, Thủy Dung rửa mặt rồi ôm Sơn Trúc hôn tạm biệt rồi đi làm tiếp.

Vừa ra khỏi cửa Thủy Dung đã làm xong công tác bình tĩnh mà nhìn sự thay đổi của khách sạn, nhưng cô vẫn bị kinh ngạc, phòng nghỉ mà cô cho Hàn Dương ở đã thành hành lang dài 10 mét, đến gần có một căn nhà nhỏ.

Nói là xây thêm, trong tiệm đúng là thay đổi đi nhiều.

Thủy Dung bất chấp phòng nghỉ của cô biến thành cái dạng gì, bước nhanh đi qua hành lang, một quải giác (1) còn lại là đại sảnh, Thủy Dung không hiểu hành lang này dùng để làm gì, nhưng cô cũng không thể thay đổi nó được nên tiếp tục đi nhìn xem khách sạn thay đổi như nào.

(1) ai hiểu được thì chỉ mình với ạ.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top