Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!
Tôi và chúng ta.

Tôi và chúng ta.

25 6 2

Đây là lời tâm sự của tớ, nó giống như "nhật kí chung". Thứ tớ gửi gắm những nỗi niềm của riêng bản thân mình vào, nó kể ra nỗi lòng mình nhưng chẳng đề cập rõ nó là những gì?Thì đúng như là "nhật kí chung"Nó là của tớ, nếu hợp thì là của bạn."Lấy cái riêng làm cái chung"Lấy nỗi lòng của mình đặt cách cho tất cả những nỗi lòng của những người xung quanh.Đọc và cảm nhận. Và nếu nó giống bạn,Xin chia buồn.• Và đây là cái thùng rác tâm tư của tớ, cảm ơn vì đã đọc. [không phải fic, là nhật kí]Còn tiếp...…

 . Một thoáng đông .[shortfic]

. Một thoáng đông .[shortfic]

49 11 1

"Chúng ta còn quá trẻ để nói hai từ mãi mãi, nhưng chúng ta đủ trưởng thành để nói hai chữ thật lòng."Thanh xuân ngắn ngủi,theo đuổi cái mới để rồi một ngày phải tiếc nuối những cái quen.Tuổi trẻ là những đoá hướng dương bung nở thèm khát ánh mặt trời trước mắt mà có khi sẽ bỏ quên những tia nắng nhỏ phía sau lưng.Chán ghét nhất thời thì cũng chỉ là chán ghét nhất thời,đến một ngày ta nhận ra sự lạnh nhạt của bản thân sẽ đánh mất đi một ai đó,cần sự kiên trì chính là tất yếu.Có những ngày chưa kịp nắng đã tối.Có những lời chưa kịp nói đã hết cơ hội.Anh đã tuột tay em một lần rồi, lần này sẽ ôm em thật chắc.Mùa đông là sự kết thúc, cũng là sự khởi đầu.•chiếc fic nho nhỏ viết vui thoi nên nội dung rất đơn giản.mong mn ủng hộ.💚💚💚…

Thế giới

Thế giới "có em".

50 12 1

"Anh rời bỏ nơi này không phải là muốn quên đi đoạn tình cảm của 2 ta,chỉ là muốn tìm đến vùng đất mới để chôn sâu nỗi nhớ muôn đời này.mong em ở địa đàng được yên nghỉ,để anh có thể nhìn đời bằng ánh mắt nhẹ nhàng hơn..|"• Một mẩu truyện vụng về mong mọi người để lại nhiều lời đóng góp👀…

•Liều thuốc cuối cùng•

•Liều thuốc cuối cùng•

101 18 1

_Nhắm mắt không chắc sẽ tỉnh dậy,liệu bên kia em có chờ anh không?Tỉnh dậy giữa nỗi đau mất người thương.Off sẽ chấp nhận sự thật mất mát hay nuốt nước mắt vào tim mà tiếp tục cố chấp 1 tình yêu đã chết?• chiếc fanfic mình viết trong lúc rảnh rỗi,cũng chỉ viết chơi chơi thôi nên mạch nội dung khá đơn giản.Mình có lấy cảm hứng từ bài hát "Sao em lại tắt máy"- Phạm Nguyên Ngọc.Mọi người đọc và đưa ra lời nhận xét để mình sửa chữa nhé.💚…

• Vùng an toàn •

• Vùng an toàn •

84 15 1

Vì chúng ta bằng da bằng thịt không phải sắt đá hay đồng thau,Nên cũng đừng nói những từ chỉ giỏi cứa lòng nhau. - Đen Vâu -"Tự đâm đầu vào ái tình để rồi ôm 1 trái tim rách nát đi ra từ cõi chết,có phải là ngu ngốc không?" -Chiếc miệng xinh xắn của em sao lại thốt ra toàn những lời tàn nhẫn?Nỗi ám ảnh về cuộc hôn nhân đồ vỡ của cha mẹ khiến em sợ hãi tình ái?trốn tránh trái tim mình có phải là cách tốt nhất?Anh đến là để giải thoát cho tâm hồn em,không phải là dày vò hay đay nghiến.tình yêu căn bản không phải màu hồng nhưng cũng không phải là màu đen.💚•tất cả tình tiết đều là giả tưởng không mang tính chất thực tế.…

"Lãng mạn là bên em".💚

104 17 1

"Nhắm mắt chẳng biết trước điều gì chờNỗi buồn đi lạc lấy đi rất nhiều thì giờ."Anh không thể giữ trái tim em đập lâu thêm nữa,anh là kẻ vô dụng.Nhưng còn sống là dòng máu nóng còn chảy,ngày đẹp nhất là ngày ta còn nắm tay.Ta sẽ cùng nhau làm lại những thứ đơn giản nhất,bỏ trốn những lao lực của thực tại cùng anh đi đến mùa lãng mạng của riêng ta.💚• tác phẩm này mình dành ra rất nhiều thời gian và công sức để làm,mong được mn đóng góp,mình biết nó còn nhiều lỗi và có chút rườm rà khó hiểu.Còn sai sót gì mình sẽ sửa chữa dần,mong mn thông cảm✨…

• Cánh bướm sau mành rèm •

• Cánh bướm sau mành rèm •

48 8 1

Ta đào những cái hố mà không biết ngày bị lọt,nhiều định kiến ngăn cách ta thêm sâu. Nếu sau này chúng ta lại bắt gặp nhau,liệu em có nhớ tại sao chúng ta lại bắt đầu..Vừa mới hôm qua thôi nay lại là trang cuối cùng và cũng đừng vương vấn bước đường em đi khi mùi hoa lưu ly vẫn còn đang nở rộ. Chuyện hợp tan chẳng ai có lỗi,anh chẳng mong gì thêm ngoài thấy lòng em có tiếng "được". Và đừng khóc nếu đoạn tình của em chỉ còn một mẩu, vì chúng mình cũng có được chọn đâu?Kết cục chúng ta cũng chẳng thể biết họ sẽ đi đến đâu? Sau này sẽ sống thế nào? Off vẫn sẽ phải tiếp tục trên con đường tìm cái "tiến" trong mình? còn Gun liệu có tìm được tự do hay lại phải quay về với cái gông cùm mà gia đình đã tạo ra? Chính tôi cũng không biết được.…