Mị Lực Vastaya
Thầy nhìn tôi một chặp rồi gục lên vai tôi, nói:- Tôi nhớ em chết mất. Tôi không biết phải làm thế nào, thực ra bây giờ tôi không ghét con người này lắm. - Tôi muốn theo đuổi em, không được à?Giọng nói trầm ấm cất lên, nghe rất dễ chịu. - Em...- Em không nên từ chối. Tôi nhíu mày, thầy thở dài một hơi vẻ bất lực, thì thầm. - Em sẽ không muốn tốt nghiệp muộn đâu. - !!!!!Tôi trừng mắt nhìn thầy, đồ vô lại.…