Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

chương 1 : Bức thư để lại

" I'm missing you 

  When I say that . I miss you more 

   I'm missing you ....." 

 Từng câu hát , từng dòng chữ cứ như thấm vào tận trái tim cậu .
 Cậu đang đứng... ở một nơi  tràn ngập những bông tuyết trắng , những cơn gió bấc thổi ngày một lớn hơn . Như cố tình đem tất cả những kí ức và đau buồn của một thời thanh xuân đã từng mãnh liệt cuốn phăng đi tất cả . 
Từng giọt cafe nhỏ giọt dưới nền tuyết trắng . Giọt cafe màu nâu sẫm , rơi xuống tuyết trắng tạo nên những chấm loang lổ chói mắt . Trên tay cậu là ly Americano ngày nào người ấy vẫn thường uống , vẫn là nơi này , vẫn ly cafe này . Nhưng thật đáng tiếc , người ấy giờ đang ở nơi nào ? 

Cậu vẫn luôn tự hỏi 

    Liệu rằng những năm tháng thanh xuân nồng nhiệt ấy ,  có phải là cậu đã mơ một giấc mơ thật dài , thật đẹp . Mãi đến khi không thể mơ được nữa , cậu mới đau đớn mà tỉnh lại . Để rồi lặng nhìn người ấy vươn đôi cánh mà bay đi mất khỏi giấc mơ và cuộc đời của cậu

Americano - thứ thức uống mà người ấy cố chấp uống đến nghiện , uống đến điên cuồng . Cậu vẫn không thể hiểu nổi thứ cafe đắng ngắt được pha loãng bởi nước và Espresso kia có gì hấp dẫn . Nó hấp dẫn đến mức , người ấy có thể sẵn sàng không nói chuyện với cậu cả tuần nếu cậu có can đảm cướp lấy ly Americano trên tay người ấy . 

Americano và cậu  ? Thứ nào hấp dẫn người ấy hơn ? 

Ly Americano trên tay đã vơi đi phân nửa , thay vào đó là hàng dọc đốm nhỏ hình tròn rải đều trên nền tuyết trắng xóa . 
Hôm nay là tròn một năm cậu và người ấy nói lời chia tay . 
Cậu vẫn còn yêu . 

Cậu chưa từng hết yêu . 

Cậu vẫn sẵn sàng yêu lại từ đầu. 

Thế nhưng.... 
         Người đã đi mất rồi . 

         Min Yoongi đã đi mất rồi . 

Chắc hẳn là chỉ có mỗi Kim Taehyung ngốc ngốc mà si tình đứng mãi nơi đây để đợi chờ mà thôi. 
 Taehyung vẫn còn nhớ . Mới ngày nào cậu còn lẽo đẽo đi theo anh , cam chịu mà nghe anh lầm bầm , càu nhàu suốt vì tội chọc phá anh , làm phiền anh . Kim Taehyung thích anh lắm , thích đến mức ngây dại luôn rồi .
Cái chất giọng khàn khàn như người say , lọt qua tai của cậu tự dưng biến thành đáng yêu đến lạ . Đôi khi sẽ trở nên gợi cảm một cách bất ngờ , ngay cả Taehyung vốn sở hữu một tông giọng trầm ấm đến thế kia còn tự cảm thấy mình không bằng .
Giả như lúc Yoongi - hieong sẽ nhờ cậu lấy giúp cốc cafe , nhờ cậu lấy giúp quyển sách trên bàn , nhờ cậu lấy giúp cái áo mà anh quên đem vào phòng tắm chẳng hạn :))) 
Bởi vì Yoongi - hieong lúc nào cũng cố tỏ ra mình mạnh mẽ và lạnh lùng nhưng thực ra không phải đâu . Anh vẫn hay nấu ăn cho Taehyung , vẫn hay chờ Taehyung đi làm khuya về .
 Và Taehyung đã từng được ôm chầm lấy anh , để anh chui vào trong lòng mình mà nghe anh thủ thỉ , nghe anh tỉ tê những câu chuyện của anh , nghe anh nức nở về quá khứ của mình.
 Taehyung chỉ ước rằng mình có thể chịu đựng được hết những nỗi đau buồn mà anh đã trải qua , ước mình có thể khảm anh vào tận sâu trong thân thể mình để có thể che chở và bảo vệ cho anh , để anh không còn cảm thấy đau buồn nữa. Nhưng đó chỉ là quá khứ , chỉ là những hoài niệm tiếc nuối của cậu mà thôi.  Giá như....và vẫn chỉ là giá như..

 Taehyung yêu anh lắm . 

Cậu vẫn còn nhớ rõ ngày hôm ấy . Ngày mà anh ra đi , anh chính thức buông lời chia tay để đi tìm cái gọi là hạnh phúc ở một nơi xa xăm nào đó . 

Kim Taehyung - lẽ ra nên tự chế giễu mình vì những suy nghĩ sai lầm và ngu ngốc ấy. 
Trong một phút giây nào đó , Kim Taehyung với công việc chồng chất , với những cám dỗ chốn hồng trần và hoàn toàn bỏ quên còn có một người vẫn hàng ngày chờ mình về nhà. 
Tiệc tùng thâu đêm , công việc bề bộn ...những bóng hồng lởn vởn xung quanh ...

 " Nốt hôm nay nữa thôi . " là suy nghĩ của Kim Taehyung mỗi khi tham gia vào những cuộc vui quên lối về và bỏ mặc người ấy ở nhà một mình  , vẫn hai tay ôm lấy đầu gối ngồi lặng thinh trong bóng đêm để chờ đợi . 

Bóng đêm đen tối...Ánh đèn le lói...

Lặng im và ầm ĩ ...Cô độc và đông đúc ...

Giữa chốn đông người , liệu cậu có còn nhớ đến anh...? 

Cứ như vậy , một ngày , hai ngày ...Rồi một tuần , hai tuần ...
Mãi cho đến khi cậu quên luôn cả kỉ niệm hai năm yêu nhau  , quên luôn sinh nhật anh ..quên tất cả để chìm đắm vào những cuộc vui không điểm dừng . 

Rồi..một ngày ...trở về trong đêm khuya tĩnh mịch ..
Không còn ánh đèn le lói nơi phòng khách 

Không còn tiếng TV râm ran 

Không còn bóng dáng con người nhỏ bé đổ gục lên chiếc sofa ...

Chẳng còn gì cả ...chỉ còn một bức thư tay để trên bàn cùng với chiếc nhẫn mà cậu đã từng rất khó khăn để đeo nó vào tay anh..
Như tỉnh khỏi cơn mê , bàn tay thô ráp to lớn run run cầm bức thư lên 

 Những nét chữ run run nhạt nhòa thấm đẫm những giọt nước mắt của người viết nên . 

Hơi ấm từ bàn tay ấy , từ con người ấy đã không còn lan tỏa trong căn nhà này nữa . Bất chợt cảm thấy cái lạnh khủng khiếp đang lan tỏa chầm chậm từ trong trái tim , lớn giọng đọc lên những dòng chữ ấy 
  " Seoul ..ngày...tháng...năm... 
 Taehyung à , trời trở lạnh rồi kìa.
Anh nghe dự báo thời tiết thì có vẻ như tuyết sắp rơi rồi em nhỉ ? Năm nay có vẻ lạnh hơn mọi năm đấy . Tuyết chưa rơi mà anh có cảm giác như mình sắp chết cóng đến nơi rồi . Em đó , suốt ngày làm việc ở bên ngoài thì nhớ phải giữ ấm , phải ăn uống đầy đủ , phải chăm sóc bản thân cho tốt vào . Thuốc anh đã mua để đầy đủ trong tủ thuốc rồi , phòng khi em ốm đau mà lại lười ra ngoài đấy . Kì lạ thật Taetae à , bản thân anh cho dù có ốm đau như thế nào cũng chẳng sợ , anh chỉ sợ một cái hắt hơi hay một cơn ho đột ngột từ em mà thôi. Anh thương em lắm đấy , chỉ sợ cả đời này  anh chẳng thể thương em được nữa  . 
Anh biết anh làm vậy là ích kỉ , nhưng ít ra anh cũng không còn đau nữa em thấy không ? Anh biết là em vẫn còn yêu anh , em vẫn còn thương anh mà .Nhưng rồi thì mọi thứ cũng đi đến hồi kết , anh và em rồi sẽ quên hết đi  , năm tháng vừa qua chỉ còn là một vệt nắng nhạt nhòa ẩn hiện giữa trời đông giá buốt  . 
Vậy nên anh lựa chọn cách ra đi , để anh được thanh thản và cả em cũng được giải thoát . Chúng ta đã ràng buộc nhau quá lâu rồi . Cả em và anh đều đã đạt đến cực hạn , vậy việc gì phải cố gắng níu kéo những kỉ niệm xưa cũ mà đáng ra nên chôn vùi ở một nơi kín đáo nào đó trong góc tối nhất của trái tim . 
Anh biết , nếu anh không dứt khoát và em cũng ngập ngừng thì chuyện tình của chúng ta sẽ mãi mãi nằm ở lưng chừng hạnh phúc . Em không tình và anh cũng chẳng nguyện , em không nỡ và anh cũng chẳng muốn . Thế nhưng , anh sẽ chấp nhận đóng vai phản diện . Anh sẽ một dao chặt đứt đi đoạn tình này , để em không phải day dứt và anh không phải đau khổ . 
Taehyung à...liệu em có tha thứ cho anh ?
 Anh xin lỗi ..nhưng mà..

Chúng ta chia tay nhé ? 
___________________________________

Hãy nghe ca khúc First love nhé ..tôi thực sự không cầm được nước mắt mỗi khi nghe bài hát này . 
Mẫn.











Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top