Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

28.Dưới gốc anh đào

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kim Taehyung ngồi ở nhà bếp ăn trái cây thì thấy Yoongi ôm những cành cẩm chướng đỏ rực đi vào liền hỏi. “Gì vậy?” 

“Hoa cẩm chướng.” Yoongi không nhìn tới Taehyung mà hướng tới tủ lấy ra một cái bình. 

“Không, ý là sao đột nhiên lại mua hoa?” Kim Taehyung tặc lưỡi, đi tới nhìn Yoongi cắm hoa vào bình. Yoongi cau mày, liếc nhìn Kim Taehyung. “Mua ủng hộ người ta.” 

“Cẩm chướng này…” Taehyung dán mắt vào những bông hoa cẩm chướng màu đỏ rực kia, cảm thán. “Rực rỡ và hút mắt, y như anh vậy.” 

“Cảm ơn nhé. Bởi vì như thế tôi mới mua đấy.” Yoongi cười nói. Lúc nãy cũng chẳng định mua thứ gì, nhưng khi nhìn thấy mấy bông hoa cẩm chướng đỏ tươi đẹp đẽ nên mới mua.

Kim Taehyung bật cười, nhìn dáng vẻ thoải mái của Yoongi hiện giờ thì trong lòng bất giác cũng cảm thấy vui vẻ. Đợi Yoongi cắm xong, Kim Taehyung đem ra để bàn lớn ở phòng khách, cả căn nhà như trở nên rực rỡ hơn bởi những bông hoa nở đỏ rực. Jeong Dal đứng nép ở cầu thang nhìn thấy hết tất cả, trong lòng lại cảm thấy vui vẻ vì sự hạnh phúc của cặp đôi. 

—--------------------------

"Yoongi, đây là chút đồ mẹ đem tới để con tẩm bổ." Sora dịu dàng nhìn Yoongi rồi nói, trên bàn đầy đủ thứ đồ ăn thức uống bổ dưỡng. Yoongi nhìn những thứ đó, xong lại thấy ngượng ngùng. 

"Mẹ…không cần phải như vậy. Ở đây cũng đầy đủ rồi ạ." 

"Mẹ chỉ muốn con được khoẻ mạnh, thuận lợi sinh em bé…" Phu nhân Min cười nói, chỉ tay vào hộp sữa thoạt nhìn rất đắt tiền. "Cái này là của ba con đặc biệt tự đi mua cho con đó. Ông ấy từ ngày nghe tin con có thai thì tâm trạng dường như rất vui vẻ, có khi mẹ lại thấy ông ấy nhìn tấm hình siêu âm được gửi đến mà cười nữa đó."

Yoongi đưa mắt nhìn đến hộp sữa, nở nụ cười gượng gạo. Từ nhỏ, vì sợ bị bỏ rơi một lần nữa mà Yoongi đã luôn cố gắng hơn người khác để làm ba hài lòng, cũng chỉ có như thế nên Yoongi và ba trở nên xa cách hơn. Đối với việc Min Jaesang đơn thuần vui vẻ vì mình mà không có lợi ích nào đi sau đó thì Yoongi chưa từng nghĩ đến.

"Yoongi, omega nam sinh con sẽ khó khăn hơn rất nhiều nên con phải thật khoẻ mạnh." Sora cười hiền nói. "Mẹ…muốn tròn vai một người mẹ của con, có thể cùng con trải qua khoảng thời gian này." 

Yoongi im lặng nhìn bàn tay đang nắm tay mình, trong lòng lại không biết nói gì cho phải. Người phụ nữ này có thể nói đã chăm sóc Yoongi từ năm bốn tuổi, nhưng Yoongi vẫn luôn có một thái độ dè dặt đối với bà. Tiếng gọi "mẹ" này cũng là năm đó vì muốn ba Min vui lòng nên Yoongi mới miễn cưỡng gọi.

Yoongi cảm thấy một người mẹ bỏ rơi mình đã đủ lắm rồi.

"Con…" Yoongi ngập ngừng lựa lời nói. "Con rất ổn, sức khoẻ của con khám định kỳ bác sĩ cũng nói không có vấn đề gì. Nên là mẹ…không cần phải lo."

Sora nghe Yoongi nói xong thì mỉm cười, nhưng trong lòng lại cảm thấy trống rỗng, omega vẫn là không muốn nhận lấy tình cảm này.

"Được rồi, không lo không lo. Nhưng mà mẹ mong nếu có gì thì con cứ nói với mẹ nhé." 

“Dạ vâng.” 

Mẹ Min ngồi trò chuyện một lát rồi cũng tạm biệt Taehyung và Yoongi đi về. 

Kim Taehyung dạo này đem công việc về nhà làm, chủ yếu là ở gần Yoongi để omega và bé con trong bụng cảm nhận được tin tức tố của mình. Omega đang ngồi đọc sách thì Kim Taehyung nói. 

“Mẹ Min lo cho anh lắm đó. Anh cũng nên mở lòng với bà ấy đi.” 

Yoongi ậm ừ, ánh mắt vẫn dán lên trang sách. 

“Anh nói tôi phải bảo vệ gia đình hoàn hảo của mình vậy thì anh cũng phải mở lòng với gia đình mình đi chứ.” 

Min Yoongi nhìn Taehyung, nhẹ giọng nói. “Tôi cũng đã cố gắng rất nhiều nhưng không được, vẫn thấy nó rất gượng gạo.”

"Tôi thấy anh đang cố né tránh." Taehyung nói. "Cứ đơn giản là đón nhận tình cảm của bọn họ đi, từ những bữa ăn với Donghae, những món quà của mẹ Min, cứ như thế thì dần sẽ thành quen."

Yoongi nghe Taehyung nói, nghĩ gì đó một lát rồi bật cười. "Kim Taehyung hôm nay người lớn quá nhỉ?" 

Alpha cau mày. "Tôi hai lăm tuổi rồi đấy nhé." 

"Ồ." Yoongi không thèm để ý đến Kim Taehyung nữa, lấy một trái quýt để sẵn ở trên tủ đầu giường bóc ăn. Taehyung giành lấy, hắng giọng nói. "Để chồng bóc cho." 

"Cảm ơn chồng nhiều nhé." Min Yoongi nở nụ cười, nhẹ nhàng nhưng trong mắt Kim Taehyung lại trở thành ánh nắng ban mai rực rỡ.

Đột nhiên những câu nói của Wooseo một lần nữa hiện lên trong đầu alpha.
—--------------------

Sinh nhật của Yoongi đầu tháng ba, những món quà từ những đối tác làm ăn hay đồng nghiệp trước kia khi còn ở Audrey lũ lượt được gửi đến cùng những lời chúc mừng. Kim Taehyung nhìn đống quà rồi nói. 

"Coi bộ Min thiếu gia được nhiều người yêu thích quá nhỉ?" 

"Ừm." Yoongi không phủ nhận, tự tin gật gật đầu rồi nhờ người đem những hộp quà lên phòng. Kim Taehyung đi theo sau, lên tới phòng thì đưa cho Yoongi một hộp quà. Omega mở to mắt, nhìn Kim Taehyung nghi hoặc. Alpha hắng hắng giọng. “Quà sinh nhật cho anh.” 

Yoongi nhận lấy, sau đó nở nụ cười nói cảm ơn với Kim Taehyung. 

“Mở ra xem thử đi, nếu không vừa ý thì có thể đổi cái khác.” Taehyung nói.

“Hào phóng như vậy…” Yoongi nhìn Taehyung, sau đó mở hộp quà ra, nhìn chiếc đồng hồ đắt tiền ở bên trong. “Rất đẹp.” 

“Ừm…quà của Kim thiếu gia mà.” Taehyung nhếch môi, sát tới gần Yoongi rồi cất tiếng. “Tôi tốt bụng tặng quà sinh nhật cho anh rồi, thế mà lúc sinh nhật tôi anh cũng không tặng.” 

Yoongi mỉm cười, đẩy Taehyung ra. “Có tặng. Nhưng hôm đó cậu về trễ, lại còn tắt điện thoại nên tôi đem vứt đi rồi.”

Kim Taehyung thấy Yoongi định rời đi liền nhanh tay ôm người kia vào lòng, cắn lên môi omega một cái. “Như thế là không công bằng. Hay là…tặng lại cho chồng đi.” 

"Chồng à, tôi không rảnh thế đâu.” Yoongi bắt chước theo Kim Taehyung, cũng cắn lên môi đối phương một cái thật nhẹ. “Hôm nay tôi đi ngắm hoa anh đào. Cậu tới công ty làm đi, tôi không sao đâu.” 

“Ngắm anh đào? Tôi đi cùng anh.” 

Yoongi cau mày, lên tiếng từ chối nhưng Kim Taehyung kia đã nhanh chóng chạy xuống nhà, kêu người làm chuẩn bị đồ ăn để mang đi, biến buổi đi ngắm hoa một mình của Yoongi trở thành một buổi dã ngoại cho một nhà ba người, bao gồm cả em bé chưa ra đời.

Cả hai tới khu dã ngoại, chọn một gốc anh đào vừa đẹp mắt bày đồ ra rồi ngồi ăn uống, ngắm cảnh. Tiết trời xuân dễ chịu, ánh nắng nhè nhẹ thả xuống mặt cỏ xanh, những cánh hoa anh đào cứ luân phiên bay theo gió tạo nên một cảnh tượng thật thơ mộng đẹp đẽ. 

“Cậu trốn việc như vậy có sao không đấy?” Yoongi nhìn Taehyung đang nghịch bông hoa nhỏ trong tay rồi nói. 

“Không sao, tôi nói hôm nay đưa bạn đời đi chơi nhân dịp sinh nhật, ai cũng đồng ý ủng hộ. Ba nhỏ còn gửi bánh cho chúng ta đem đi kìa.” Taehyung chỉ tới mấy loại bánh kia, còn có bánh cheesecake chanh dây mà Yoongi thích nhất. Yoongi nghe thế thì không nói gì nữa, chăm chú ngắm cảnh vật xung quanh.

Ở vườn hoa này, mỗi năm đến mùa hoa anh đào nở rộ là nơi đây lại đông đúc, gia đình, cặp đôi hay bạn bè đều có đủ. Yoongi năm nào sinh nhật cũng đến đây cùng Seokjin và Hoseok, khi thì đi với thư ký Park nhưng lần này bọn họ đều vướng phải công việc nên Yoongi nghĩ mình sẽ đi một mình. Nhưng bây giờ lại lòi đâu ra một Kim Taehyung. 

“Anh hay đến đây lắm à?” Kim Taehyung cảm thấy tò mò, liền hỏi. 

“Ừm. Mỗi năm đều đến.” 

“Ồ.” Taehyung ngưng một lát lại hỏi thêm. “Đi với ai thế?” 

Min Yoongi hướng mắt tới Taehyung, câu khoé môi. “Đi với ai hả? Sao tôi phải trả lời cậu?” 

“À thế hả?” Taehyung trừng mắt nhìn Yoongi, cười nói. "Tôi đang là bạn đời của anh.” 

Yoongi bĩu môi. “Anh Seokjin, Hoseok, thư ký Park, đều là người thân thiết của tôi.”

“Vậy tôi cũng là người thân thiết nhỉ?” 

“Cậu hả?” Yoongi giơ ngón trỏ gõ lên ngực Taehyung mấy cái. “Cậu là bất đắc dĩ.” 

“Xuỳ, vậy tôi tới đây cũng là bất đắc dĩ. Tôi sợ bé con trong bụng không cảm thấy tin tức tố của tôi thì lại buồn.” Taehyung đặt tay lên bụng Yoongi xoa xoa, nhẹ nhàng toả ra hương cam bergamot bao bọc lấy omega. Yoongi mỉm cười, thoải mái hưởng thụ tin tức tố của alpha. Cả hai đều không nói gì tiếp, chỉ im lặng ăn uống, ngắm cảnh. 

Một lát sau, Yoongi đang nhìn theo cánh hoa anh đào thì chạm mắt phải một cặp đôi trẻ đang hôn nhau ở phía xa. Omega vội vàng tránh đi, lại nhìn thấy Kim Taehyung cũng đang nhìn tới phía đó rồi vừa vặn quay sang. Alpha nghĩ nghĩ gì đó rồi lại nhếch môi, nhìn Yoongi rồi thấp giọng nói. “Em yêu à, có muốn hôn môi không?” 

Min Yoongi bật cười, ôm lấy hai má của Taehyung, chủ động kéo cả hai vào nụ hôn sâu. 

Trong khoảng khắc đó, như có như không cả hai đều nhớ lại lần đầu tiên gặp nhau trong căn phòng hạng sang ở nhà hàng để ký kết hợp đồng.

Hôm đó, Taehyung đã hỏi Yoongi có muốn hôn môi không rồi lại không chờ đối phương trả lời mà trực tiếp hôn xuống. Yoongi lúc ấy cũng chẳng chịu thua, còn ra đòn quyến rũ chủ động hôn đáp lại đối phương.

Lần đầu tiên gặp nhau ấy cả hai đều chẳng ai thua ai, một Kim Taehyung ngông cuồng, một Min Yoongi kiêu ngạo.

Đến bây giờ cũng thế, bọn họ luôn không ngần ngại mà tung hứng cùng với đối phương. 

Nụ hôn của cả hai mãnh liệt, vấn vít dưới màn mưa hoa anh đào tạo nên một khung cảnh vô cùng đẹp đẽ. Nhưng đó chẳng phải một nụ hôn mang theo tình yêu dưới cảnh trời lãng mạn. 

Đối với Taehyung và Yoongi, ngay từ khi bắt đầu cuộc hôn nhân này thì hai người đã chấp nhận bắt đầu một cuộc chơi. Bọn họ có thể ôm, có thể hôn nhau, có thể làm tình mỗi ngày, có thể trước mặt người khác diễn cảnh thân mật, yêu đương nhưng trong ý nghĩ của cả hai, việc nảy sinh tình yêu với đối phương là không hề xuất hiện.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top