Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

bây giờ em biết vì sao gặp nhau biển xô sóng trào

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


đầu gối em thu gọn vào người, cuộn tròn biến thành một chấm nhỏ tí ti bên đời người chảy xối. em vụn vỡ lụm nhặt những mảnh vụn vỡ, ấp ôm chúng trong lòng bàn tay đầy chai sạn, thẳng tay ném xuống dòng sông.
chỉ là những thứ vô dụng nên bị lãng quên.

mặt nước rung động nhẹ, em nhớ đến em thuở đôi mươi. cái tầm mười tám mười chín là lứa tuổi ngây dại, lứa tuổi si mê trong khúc tình bi luỵ. em của những năm ấy cũng như thế, ngu ngốc đuổi theo một người em yêu điên cuồng dẫu đã biết rằng kể cả chút chân tình người cũng không muốn trao em ngay từ khi bắt đầu. ừ rồi dầu rằng em biết, nhưng em trót yêu người thì em làm sao được? ai làm sao được? duyên làm sao được?
ùa về với em kí ức đêm tháng 11 trời chuyển lạnh, em ngập ngừng nói lời yêu để ngọt ngào nghe câu đồng ý. đập vào lòng em những chát chúa chiều tháng 4 bỏng rát, tình vồn vã buông tay, chấp nhận đời phía trước không còn bóng dáng em yêu mòn mỏi.

mình có duyên ngặt nỗi chẳng có phận người ơi.

em giờ ở nơi này, bên bờ cuộc sống, ngoài rìa đời người. người là mặt hồ trong vắt, một chút vẩn đục cũng không đáng có. em khờ em nhảy xuống tắm táp, ai ngờ đâu tâm đã dơ bẩn thì thân sạch tới mấy rồi sẽ dơ bẩn theo.

vậy nên em giờ ở nơi này, chẳng còn bám víu phiền phức lấy người. người sẽ quên em, hoặc có thể người đã quên em. em mừng cho người, mừng cho người không phải một đứa lì lợm ôm chặt những yêu thương và nhớ nhung giấu nhẹm như em, mừng cho người tìm được bông hoa ngát hương người hằng mơ tới.
em mừng.
và em đau
đau tới cháy lòng.

em không biết bơi, em không có ý định học bơi. em biết em sẽ chìm, em chắc em sẽ chết. là thế, hối hận em gieo vùi dưới nền đất cằn cỗi để mọc lên thảm cỏ xanh mướt đọng lệ. lệ của em, lệ trời khóc xót cho đường tình của em.

người từng nói em xinh đẹp nhất trong mắt người. hồng nhan thì bạc mệnh lắm người ơi người thấu không.

em mặc sơ mi đen. suốt thời em còn người, em chỉ thích sơ mi trắng. nhưng hôm nay là ngày đặc biệt, em phải dự tang lễ theo đúng nghi thức.

"chào người em yêu đến mụ mị, minyoongi đã từng của em"

lạc lõng một tình, chôn đau một đời.

thiên đường đã khép nguồn cơn
từ hôm dòng sông rũ mình
quên được không những điều đã bao giờ qua
quên được mỗi sáng mùa đông
nhìn ra ngày sương giá về
quên được không những điều ta chưa bao giờ?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top