Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 24

Đúng ngày hẹn Yeonjun theo lời hứa đưa Taehyun đi gặp mặt người em thân thiết của gã, thật ra cậu không có hứng thú với chuyện này chỉ là mượn cớ ra ngoài để tránh Beomgyu và Anna một chút.

Đến quán cà phê theo lời Yeonjun, Taehyun rốt cuộc cũng thấy người mà gã nói, tuy nhiên có chút kì lạ là cô gái kia lại xoã tóc che kín mặt.

"Xin lỗi, cô...."

Khi cô gái ngẩng đầu lên Taehyun suýt chút nữa đã hét toáng vì nhận ra người đang ngồi là Choi Yeonjun. WTF? Gã đang đùa với cậu sao? Yeonjun ra hiệu cho cậu bình tĩnh rồi ngồi xuống, gã kéo sát cậu đến gần thì thầm vào tai Taehyun

"Đừng manh động có người đang theo dõi chúng ta"

"Là sao?"

"Thì chính là ông bố yêu quý của em và cô gái suốt ngày theo đuổi em đó"

Yeonjun cười, chủ động đưa tay ôm lấy mặt Taehyun. Gã liếc nhìn thấy họ rồi, đang ngồi ở bàn đối diện quan sát nhất cử nhất động bên này. Buồn cười chết đi được. Gã nghĩ là nên chọc cho hai con người kia giận sôi sùng sục thì mới vừa lòng.

"Anh làm gì đi chứ! Cô ta muốn ăn thịt người yêu của em luôn rồi kìa!"

Anna bực tức khi thấy cô gái đối diện đang đụng chạm thân mật với Taehyun. Đó là kiểu con gái gì vậy, vừa gặp đã sấn số đến người ta như vậy là sao?

"Em bình tĩnh đi. Taehyun sẽ đẩy cô ta ra ngay thôi mà. Thằng bé đâu thích loại người sỗ sàng như vậy"

Beomgyu hoàn toàn tin tưởng vào Taehyun, rằng cậu sẽ không bao giờ làm chuyện trái với lương tâm đâu. Thế nhưng không thể phủ nhận rằng Beomgyu đang ghen, anh đang cố gắng kìm lại ngọn lửa sắp sửa bùng cháy trong lòng, lên tiếng trấn an Anna.

"Kang Taehyun, em đúng là người có số đào hoa, là hình mẫu lý tưởng của biết bao cô gái. Nhưng mà em có biết không suốt một năm qua có người chờ đợi em muốn hao mòn luôn?"

Đột nhiên Yeonjun đi sang ngang nhiên ngồi lên đùi Taehyun, tay ôm cổ cậu, cố tạo ra loại tư thế thân mật nhất. Gã nghe được mùi khét trong không khí rồi, sắp có kịch hay xem luôn rồi. Yeonjun trong lòng đắc ý không thôi.

"Ai chờ tôi chứ?"

Taehyun trong lòng mong chờ rằng người đó là Beomgyu, nhưng rồi lại mang thêm một chút buồn rầu khi nghĩ đến việc anh chờ đợi cậu chỉ như người ba đang chờ con trở về

"Tôi nè" Yeonjun hôn nhẹ một cái lên má Taehyun rồi cười khúc khích

"Choi Beomgyu, cô ta hôn Taehyunie luôn rồi kìa!"

Anna gần như hét lên, nhưng khi quay sang thì Beomgyu đã biến đi đâu mất dạng. Chết tiệt, ông anh họ của cô còn nhanh hơn cô nữa, vừa kêu người ta bình tĩnh mà bây giờ đã chạy ra kia rồi.

"Kang Taehyun, đứng dậy ngay cho tôi!"

Taehyun nào biết chuyện gì, cậu chưa kịp phản ứng với cái hôn bất ngờ kia thì đã bị Beomgyu kéo dậy. Mà khoan đã, xưng hô của anh hôm nay có chút kì lạ.

"Beomgyu...anh bị sao vậy?"

"Em mới là người bị làm sao đó. Ai cho em đi hẹn hò? Ai cho em thân mật với cô ta như vậy hả!"

Ngữ khí của anh xem ra rất tức giận, Taehyun nhìn tròng mắt Beomgyu đang đỏ lên. Chuyện gì đây? Cậu nhớ là mình chưa làm chuyện tày trời gì khiến cho anh tức giận như thế mà. Taehyun gãi đầu, ngây ngốc nhìn anh, không biết phải nói gì tiếp theo.

"Tôi cho đó"

Lúc này Yeonjun mới ra mặt, nhìn thấy gã Beomgyu nhận ra anh đã bị lừa. Mặt anh đỏ bừng, vừa thẹn vừa tức.

"Sao vậy? Choi Beomgyu biết ghen rồi hả?"

"Tôi...tôi không thèm nói với anh. Chúng ta đi thôi Taehyun"

Anh quay sang nắm cổ tay Taehyun lập tức kéo cậu rời khỏi chỗ đó. Beomgyu cũng không biết nên đi đâu nhưng trước mắt cần tìm một nơi thích hợp để nói vài lời với Taehyun

"Beomgyu, anh đưa người yêu của em đi đâu đó?"

Vừa tránh được tên gây hấn Choi Yeonjun thì gặp thêm một vật cản đó chính là Anna. Beomgyu không muốn cô phá hỏng dịp tốt của mình, vậy nên nhanh trí kéo Taehyun nấp vào một góc khuất nhỏ, ra hiệu cho Taehyun im lặng để không bị Anna phát hiện. Cho đến khi người nọ lướt qua, anh mới thở phào, lúc xoay lại nhìn đã thấy khoảng cách giữa họ rất gần nhau. Taehyun đứng trước mặt anh, ngây ngốc nhìn, cậu nhíu mày khẽ cất tiếng

"Rốt cuộc anh bị sao vậy? Sao khi không lại..."

Câu nói của Taehyun bị chặn lại bởi đôi môi mềm mại của người đứng trước. Cả người Taehyun cứng đờ, tay chân lóng ngóng giữa suy nghĩ nên hôn sâu vào hơn hay đẩy anh ra. Đây là lần đầu tiên anh chủ động hôn cậu khi tỉnh táo. Taehyun dường như choáng ngợp, hơi thở của cậu trở nên đứt quãng, nhịp tim đập điên cuồng, hai bên thính tai cũng nóng bừng lên.

"Kang Taehyun, anh yêu em, anh xin lỗi vì không dám thừa nhận điều này sớm hơn"

Beomgyu tách ra nhìn thẳng vào mắt cậu, Taehyun vẫn còn hoảng loạng lắm. Anh thấy cậu ngay sau đó đã rơi nước mắt, không rõ là cậu buồn phiền hay đang hạnh phúc. Beomgyu ôm lấy cậu, ra sức vỗ về con người đang run rẩy ấy.

"Không phải đâu...đây chắc chắn chỉ là mơ thôi!
Làm sao mà anh có thể yêu tôi được? Không phải đâu"

Taehyun đáng thương không kiềm nỗi những giọt nước mắt hạnh phúc, cậu đẩy anh ra rồi ôm mặt khóc như một đứa trẻ. Đã quá lâu để có thể khiến Taehyun cảm thấy hạnh phúc khi nghe những lời này. Cậu chưa thể chấp nhận, cậu lo sợ mọi chuyện chỉ là ảo tưởng của chính bản thân mình. Choi Beomgyu chắc chắn chỉ đang muốn an ủi con tim đã mang quá nhiều tổn thương này thôi đúng không? Taehyun cũng không biết từ khi nào tình yêu của cậu đã biến thành sự tự ti khiến cậu dần mất can đảm đế đón nhận lời yêu từ người khác như thế.

"Taehyun à..."

Beomgyu cảm thấy tim mình như bị xé toạc khi nhìn thấy bộ dạng ấy của Taehyun. Anh muốn ôm lấy cậu lần nữa nhưng Taehyun đã mạnh mẽ lướt qua anh rồi chạy vụt đi. Khoảnh khắc đó Beomgyu mới hiểu rằng tình yêu dành cho anh đã biến Kang Taehyun bản lĩnh trở thành một con người sợ sệt và thiếu dũng cảm đến thế.


Bầu trời vẫn trong trẻo như mọi ngày, có điều trong lòng Beomgyu đã phủ đầy mây đen. Từ cái ngày anh thổ lộ tình cảm thì Taehyun cũng không quay về nhà nữa. Beomgyu không rõ là cậu bị sốc tạm thời không thể chấp nhận được hay từ lâu cậu đã không còn để tâm đến anh nên nghe được những lời ấy nên đã sợ hãi mà bỏ đi.

Tối hôm nay anh hẹn Yeonjun ra sông Hàn, cùng gã tâm sự. Yeonjun bình thường hay trêu chọc anh là vậy nhưng chuyện này gã luôn là người hiểu anh nhất. Beomgyu muốn được nghe một lời khuyên bảo từ Yeonjun thay vì nhốt mình ở nhà rồi nghe con bé Anna suốt ngày lải nhải hỏi Taehyun ở đâu.

"Có phải tôi đã sai rồi không? Tôi đã khiến em ấy sợ hãi rồi?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top