Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chapter 15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kang Taehyun nghe em nói xong thì cũng liếc nhìn chiếc cài tóc mà em đang cầm bằng hai tay giơ đến trước mặt hắn. Sau đó không biết giám đốc nghĩ gì mà Beomgyu đã thấy hắn nhíu mày.

- Không, cậu thích thì tự mình mà đeo!

Nói xong còn giơ tay lên gạt chiếc cài tóc mà Choi Beomgyu đang cầm sang một bên, trong lòng em nhỏ lúc ấy đã cảm thấy vô cùng hụt hẫng, nhóc con chỉ khe khẽ đáp lại:

- Vâng... t-tôi xin lỗi anh ạ.

Beomgyu quay người muốn rời đi thì Lee Moon Sik liền xuất hiện trước mặt em, y đeo lên cho em một chiếc cài tóc tai mèo sau đấy lại tấm tắc khen ngợi.

- Cậu đeo chiếc cài này hợp lắm đấy Beomie à, nhìn cậu đáng yêu lắm!

- V-Vậy sao...?

Choi Beomgyu cũng chỉ khẽ cười đáp lại Moon Sik nhưng đột nhiên Kang Taehyun lại tiến đến bên cạnh em rồi tháo ngay chiếc cài tai mèo mà Moon Sik đã đeo cho em xuống rồi ném lại vào tay cậu bạn kia. Sau đó thì nhìn sang bên cạnh rồi vớ đại một chiếc cài tóc tai gấu rất đáng yêu rồi đeo lên cho Beomgyu.

- Đừng làm chuyện bao đồng, của ai nấy lo!

Kang Taehyun nói xong thì cũng liếc xéo Lee Moon Sik một cái rồi giật lấy chiếc cài mà khi nãy Beomgyu tặng cho rồi tự cài lên đầu mình.

Lee Moon Sik có chút bất ngờ khi người đàn ông này lại làm như thế. Nhưng y cũng chẳng thể làm gì hơn vì y biết người đàn ông này không dễ động vào. Một sinh viên nghèo như Lee Moon Sik thì làm sao có thể so với một thiếu gia nhà giàu lại còn là giám đốc của một tập đoàn lớn được cơ chứ.

.

Sau khi đã mua sắm xong xuôi các chiếc cài tóc cũng như Choi Yeonjun đã bội thu thêm được một chiếc ba lô có hình chú gấu trúc do anh người yêu mua cho thì tất cả đều rời khỏi cửa hàng quà lưu niệm.

Choi Yeonjun rất vui vì Choi Soobin đã đồng ý mua chiếc ba lô này cho mình nên cậu đã hứa rằng sẽ hôn anh một trăm cái khi cả hai đã về nhà nhưng Soobin vì không chịu nổi nên đã yêu cầu Yeonjun phải hôn anh một cái trước, còn chín mươi chín cái còn lại thì từ từ về nhà hôn sau.

Trong lúc mọi người đang rất vui vẻ chơi đùa với nhau thì Choi Beomgyu mới chợt nhận ra từ nãy đến giờ em không thấy Kang Taehyun hắn đâu hết cả. Bản thân em đang định thông báo cho mọi người thì đột nhiên Kang Taehyun lại xuất hiện và hắn đang cầm trên tay một chiếc túi giấy mà bên trong là gì thì em cũng chẳng rõ nữa.

- A-Anh đi đâu thế ạ?

Choi Beomgyu quả thật cảm thấy rất lo lắng, thế nên khi vừa thấy hắn em đã tiến đến hỏi han rất nhiều. Song chỉ thấy Kang Taehyun không nói gì mà đẩy chiếc túi giấy ấy vào người em để em phải bất ngờ mà ôm chầm lấy nó.

- Thưa anh... đ-đây là gì thế ạ...?

Kang Taehyun không nói gì mà chỉ nhanh chân bước đi trước, ba người còn lại cũng đã quan sát Kang Taehyun và Choi Beomgyu. Em nhỏ cũng nhanh chóng xem xem thứ bên trong là gì, nào ngờ khi Beomgyu lấy thứ ở bên trong chiếc túi giấy ấy ra đã làm cho mọi người không khỏi bất ngờ.

Đó chính là chiếc ba lô hình chú thỏ trắng mà khi nãy trong cửa hàng lưu niệm Beomgyu chẳng dám mua vì nó quá đắt. Nhóc con rất vui, liền dùng tay nhỏ của mình để sờ chiếc ba lô ấy thoải thích, quả thật lúc Lee Moon Sik biết thứ ở bên trong là gì, y cũng cảm thấy có chút ghen tị.

Trong khi Kang Taehyun có thể mua chiếc ba lô đắt tiền ấy chỉ trong vòng một nốt nhạc mà không cần suy nghĩ gì thì y phải dành dụm tận ba tháng tiền làm thêm mới có thể mua được chiếc ba lô ấy cho Beomgyu.

Cũng từ khoảnh khắc ấy mà Lee Moon Sik đã nhận ra rằng bản thân mình thua xa Kang Taehyun rất nhiều.

Choi Yeonjun nhìn thấy một màn vừa rồi thì cũng hào hứng mà chạy đến bên cạnh chỗ cậu bạn thân của mình đang đỏ mặt mà dùng tay nhỏ sờ sờ chiếc ba lô chú thỏ ấy.

- Mau đeo vào đi, cậu đeo vào xinh lắm đấy!

Sau đấy thì Choi Yeonjun cũng rất nhanh chóng mà giúp Beomgyu đeo chiếc ba lô thỏ ấy lên người.

Có lẽ mọi người đều không biết rằng, chiếc ba lô ấy chính là chiếc duy nhất trong cửa hàng lưu niệm và cũng là chiếc mắc nhất.

.

Mọi người bắt đầu đi đến từng khu trò chơi trong công viên giải trí rộng lớn này. Choi Yeonjun vừa vào đến nơi đã đòi chơi tàu lượn siêu tốc, thế nhưng Choi Soobin chỉ vừa nghe đến yêu cầu đó của người yêu mình thì mặt anh đã xanh xao hết cả lên. Nhưng vì chiều nhóc con này, nên anh cũng chỉ đành ngậm ngùi chấp nhận.

- Beomgyu à, cậu muốn chơi chứ?

- Cao quá...

Em nhỏ Beomgyu đứng từ phía dưới nhìn lên đã thấy được độ cao cũng như độ hoành tráng của trò chơi tàu lượn siêu tốc mà không khỏi trầm trồ, cảm thán.

- Chơi đi Beomgyu, vui lắm! - Yeonjun có vẻ hơi làm nũng mà ôm cánh tay của em rồi năn nỉ Beomgyu với ánh mắt cún con.

- M-Mặc dù hơi sợ độ cao một chút, nhưng tớ cũng rất muốn thử.

- Thế chúng ta đi nhé!

- Đi thôi!

Mặc dù Kang Taehyun và Lee Moon Sik đứng ở cạnh đó không nói gì nhưng họ cũng sẽ đi vì nhóc con kia bảo là mình sợ độ cao mà. Nhưng mà họ lại không biết rằng, đối phương ai cũng muốn được ngồi cùng Choi Beomgyu trên chuyến tàu kia.

Lúc lên đến nơi, nhân viên đã hướng dẫn cho Choi Soobin và Choi Yeonjun lên tàu trước. Mặc dù ngồi cùng một toa nhưng lại có hai sắc thái hoàn toàn trái ngược nhau, Choi Soobin ngồi một bên lại không ngừng cầu nguyện cho mọi thứ được bình an còn Choi Yeonjun thì ngược lại cực kỳ vui vẻ.

Lee Moon Sik khi ấy đã nhanh chóng tiến đến bên cạnh của Beomgyu rồi nắm lấy tay em, muốn em ngồi cùng với mình.

- Beomgyu à, cậu ngồi cùng tớ nhé? Cậu không phải sợ đâu!

- À...

Em nhỏ thấy thế thì cũng có chút khó xử vì nếu bây giờ em đồng ý ngồi cùng Lee Moon Sik thì chẳng khác nào là để Kang Taehyun hắn ngồi một mình.

- Bỏ ra!

Kang Taehyun tiến đến mạnh bạo hất tay của Lee Moon Sik ra khỏi tay của Beomgyu rồi liền kéo em ngồi xuống cùng mình ở một toa tàu sau lưng Yeonjun và Soobin.

Thật sự lúc ấy Beomgyu cảm thấy rất rất khó xử, em cũng chẳng biết phải làm sao mới đúng trong khi em đều không thể từ chối một ai. Nhưng cho dù bây giờ em có muốn thay đổi ý định thì cũng đã muộn bởi nhân viên trò chơi đã giúp em cùng Kang Taehyun thắt dây an toàn rất chắc chắn lại rồi.

Lee Moon Sik thấy vậy thì cũng chỉ đành ngậm ngùi mà ngồi ở toa phía sau hai người bọn họ cùng với một người lạ vì số lượng khá đông.

Chuyến tàu bắt đầu xuất phát, Choi Yeonjun đã không thể giấu được vẻ háo hức trên gương mặt mình mà gần như muốn hét toáng lên khi chuyến tàu lên cao. Choi Soobin ngồi bên cạnh vẫn không ngừng cầu nguyện vì anh tuy cao lớn thế thôi chứ thật ra nhát gan lắm.

Choi Beomgyu cũng có chút lo lắng vì em sợ độ cao, tàu một lúc một lên cao nhưng Beomgyu cũng chẳng dám phát ra bất kỳ tiếng động nào. Kang Taehyun ở bên cạnh đều quan sát hết thảy, đã rất lâu rồi hắn mới chơi lại trò này nên tâm trạng cũng cảm thấy rất khó nói.

Đến khi con tàu đã lên được điểm cao nhất, sau đó liền một phát phóng thẳng về phía trước. Choi Yeonjun cảm thấy vô cùng thích thú mà giơ cả hai tay lên trời, còn Choi Soobin thì chỉ có thể bất lực mà la hét thất thanh.

Choi Beomgyu cũng không kiềm chế được nữa, mặc cho bên cạnh là Kang Taehyun thì em vẫn cứ bất chấp mà hét lên, hai mắt thì nhắm tịt lại không dám mở ra.

Còn Kang Taehyun và Lee Moon Sik thì lại im lặng đến lạ thường, bởi vì đã có một thứ khác khiến họ phải để tâm đến rồi.

.

Sau khi đã chơi xong trò tàu lượn siêu tốc thì chỉ có Choi Beomgyu và Choi Soobin khi bước xuống tàu là có vẻ khổ sở nhất. Choi Yeonjun muốn tiếp tục kéo tay anh người yêu của mình và cậu bạn thân Beomgyu đi đến chỗ trò chơi tiếp theo thì Choi Beomgyu lại bị một lực kéo lại.

Yeonjun quay lại nhìn thì thấy cả Kang Taehyun và Lee Moon Sik đều muốn kéo em lại. Nhưng chỉ thấy Kang Taehyun lườm cậu Lee một cái, cậu ấy đã lập tức biết thân biết phận mà bỏ tay em ra trước.

- À ừm Yeonjun à... cậu cùng anh Soobin cứ đi trước đi, bọn tớ sẽ theo sau!

- Ừm, cũng được!

Nói rồi cậu bạn thân của em lại như ngậm ngùi mà khoác tay bạn trai của mình đi trước, sau đó là đến em đi cùng chồng mình Kang Taehyun và cuối cùng là Lee Moon Sik.

Năm người bọn họ đi đến một nơi mà em chẳng muốn vào thử chút nào, đó chính nhà ma. Trước cửa nhà ma có các mô hình ma quỷ, mục đích là để hù doạ mọi người đặc biệt là mấy đứa con nít. Choi Beomgyu muốn mau mau đi qua chỗ này nhất có thể nhưng cuối cùng vẫn là không thể bỏ qua được nơi này với Choi Yeonjun.

- Chúng ta đi nhà ma nhé, có được không mọi người?

Cậu bạn họ Choi liền nhanh nhẹn mà đề nghị, Choi Soobin nghe xong thì liền đồng ý vì ảnh chẳng sợ cũng chẳng tin vào mấy thứ ma quỷ này. Lee Moon Sik thì cũng muốn vào bên trong vì y biết rằng Beomgyu rất sợ những thứ ma quỷ đó, nếu có chuyện gì thì mình sẽ trở thành chỗ dựa vững chắc cho em.

Kang Taehyun thì vốn dĩ chẳng quan tâm là bọn họ sẽ đi những đâu, miễn sao ở nơi đó hắn vẫn có thể trông chừng cậu nhóc nhà mình là được.

Chỉ còn lại một mình Choi Beomgyu, em cuối cùng vẫn là không muốn khác biệt với mọi người, vả lại em nhỏ cũng rất muốn vượt qua nỗi sợ của bản thân nên cũng đồng ý tiến vào nhà ma.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top