Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chapter 25

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng sớm hôm sau, bầu không khí ngột ngạt của buổi tối hôm trước dường như đã lắng xuống. Kang Taehyun và em nhỏ nhà mình cùng nhau tham gia các hoạt động tại bãi biển cùng các đối tác làm ăn của hắn. Những người này cũng đi cùng gia đình, người yêu và vợ khiến bầu không khí trở nên thân mật vui vẻ hơn bao giờ hết.

Bãi biển rộng lớn dần hiện ra trước mắt, sóng biển vỗ về đều đặn, ánh nắng ấm áp của buổi sáng chiếu lên mặt nước xanh biếc. Mọi người nhanh chóng tản ra, tận hưởng khoảng thời gian nghỉ ngơi. Một số người đàn ông bắt đầu tổ chức các trò chơi trong khi các cặp đôi khác thì đi dạo hoặc thư giãn trên cát.

Choi Beomgyu ngồi im lặng trên ghế bãi biển, đôi mắt chăm chú nhìn sóng biển từ phía xa. Dù không ai nói ra nhưng em vẫn cảm nhận được sự căng thẳng ngầm giữa mình và Kang Taehyun từ đêm qua. Kang Taehyun hắn cũng đứng cách đó không xa nói chuyện với các đối tác, khuôn mặt lạnh lùng nhưng ánh mắt thỉnh thoảng lại lướt về phía Beomgyu, như muốn kiểm tra xem em đang làm gì.

Bỗng nhiên có một cô gái tiến đến ngồi cạnh Beomgyu, cô nhẹ nhàng lên tiếng:

- Em đi cùng anh Taehyun à? Trông hai người có vẻ thân thiết!

Choi Beomgyu thoáng giật mình, mỉm cười gượng gạo nhưng chưa kịp trả lời thì Kang Taehyun đã tiến lại gần, đôi mắt tối sầm như một lời cảnh báo. Hắn ngồi xuống bên cạnh Beomgyu, vòng tay qua eo em kéo sát lại như để tuyên bố quyền sở hữu trước mặt mọi người.

- Phải, em ấy đi cùng tôi. - Taehyun đáp thay. - Chúng tôi còn không tách rời nhau nửa bước!

Em nhỏ dường như cũng cảm nhận được sự căng thẳng qua từng lời nói của hắn nhưng vẫn cố nở nụ cười trên môi, em không muốn tình hình càng trở nên khó xử. Những người khác không nhận ra điều gì bất thường, tiếp tục câu chuyện vui vẻ. Nhưng trong lòng Beomgyu, cảm giác bị kiểm soát và bị chiếm hữu vẫn đè nặng.

.

Sau khi Kang Taehyun ngồi xuống cạnh em, không khí giữa họ dường như trở nên căng thẳng hơn, mặc dù mọi người xung quanh vẫn cười nói vui vẻ. Choi Beomgyu im lặng, cảm nhận vòng tay chặt chẽ của Taehyun quanh eo mình như thể hắn không muốn em rời khỏi hắn dù chỉ một giây phút nào. Dù có rất nhiều người khác ở đây, Kang Taehyun vẫn không thể buông bỏ sự chiếm hữu của mình.

Một lúc sau, nhóm người bắt đầu chia ra thành từng cặp để tham gia các hoạt động ngoài trời. Một số người đi bơi, vài cặp đôi khác thì đi dạo dọc theo bờ biển. Một trong những đối tác của Kang Taehyun, một người đàn ông trẻ tuổi tên Kim Junho, bước đến gần Beomgyu với một nụ cười thân thiện.

- Cậu bé, em có muốn tham gia cùng mọi người không? Bọn anh định chơi bóng chuyền, chắc là sẽ vui lắm!

Kim Junho đề nghị, ánh mắt hướng về phía em đầy trông chờ.

Beomgyu chưa kịp trả lời thì Kang Taehyun đã lên tiếng, giọng điệu lạnh lùng và đầy tính kiểm soát:

- Em ấy không thích mấy trò đó đâu, Beomgyu sẽ ngồi đây với tôi!

Sự từ chối cứng nhắc của Kang Taehyun khiến bầu không khí trở nên ngượng ngập. Kim Junho thoáng bối rối nhưng vẫn cố mỉm cười lịch sự rồi anh lại gật đầu và bước đi. Choi Beomgyu cảm thấy lòng mình nặng trĩu nhưng không dám lên tiếng phản đối. Em đã quen với việc Taehyun kiểm soát mọi quyết định của mình nhưng hôm nay, điều đó dường như trở nên ngột ngạt hơn bao giờ hết.

Ngày hôm nay, giữa bãi biển rộng lớn và tiếng cười nói của những người xung quanh, Choi Beomgyu cảm nhận được mong muốn tự do dâng trào trong lòng. Cuối cùng, em quyết định làm một điều mà bản thân hiếm khi dám làm, chính là phản đối.

Choi Beomgyu nhẹ nhàng rời khỏi vòng tay của hắn, đôi mắt em nhìn thẳng vào mắt hắn với đầy sự bình tĩnh nhưng cũng rất kiên quyết.

- Thưa anh, tôi cũng muốn được chơi bóng chuyền! - Beomgyu nói, giọng em nhẹ nhàng nhưng rất rõ ràng.

- Tôi nghĩ sẽ rất vui và tôi cũng muốn được hòa nhập với mọi người!

Kang Taehyun thoáng sửng sốt trong giây lát, mắt hắn lóe lên sự không hài lòng. Hắn đã quen với việc Beomgyu luôn nghe theo mọi lời mình nói, nhưng lần này sự cương quyết trong ánh mắt của em đã khiến hắn khựng lại. Dù sự chiếm hữu và cơn ghen vẫn còn đó nhưng Kang Taehyun cũng cảm nhận được rằng nếu hắn tiếp tục áp đặt quá nhiều, hắn có thể sẽ đánh mất đi điều gì đó quý giá ở Beomgyu.

Sau một khoảnh khắc im lặng, Kang Taehyun nghiến răng nhưng gật đầu:

- Được, nhưng tôi sẽ ở đó, quan sát!

Choi Beomgyu thở phào nhẹ nhõm nhưng cũng không nói gì thêm. Em đứng dậy và tiến về phía nhóm người đang chuẩn bị chơi bóng chuyền. Kim Junho, người ban nãy đã mời em chơi cùng liền mỉm cười khi thấy Beomgyu bước đến.

- Cuối cùng em cũng tham gia rồi! Nào, chúng ta cùng chơi thôi!

Trò chơi diễn ra sôi nổi, Choi Beomgyu cảm thấy nhẹ nhàng hơn khi tham gia cùng mọi người, cười đùa và tận hưởng khoảnh khắc vui vẻ. Mỗi lần em cười lớn hay đánh bóng thành công, có thể cảm nhận được ánh mắt của Kang Taehyun dõi theo từ xa nhưng em lại cố gắng không để ý đến điều đó. Đây là lần đầu tiên em nhỏ mới cảm thấy bản thân được làm những điều mình thích và Beomgyu em muốn trân trọng khoảnh khắc này.

Kang Taehyun đứng bên lề, đôi mắt tối sầm khi nhìn thấy Choi Beomgyu đang vui vẻ bên những người khác. Dù hắn đã cố gắng nhượng bộ nhưng trong lòng hắn vẫn là một cơn bão của ghen tuông và lo lắng. Hắn không thể chấp nhận việc Beomgyu quá thân mật với những người khác nhưng cũng nhận ra rằng việc kiểm soát quá mức có thể sẽ khiến em ấy xa rời mình hơn.

.

Sau một vài ván bóng chuyền đầy sôi nổi, không khí vui vẻ khiến tất cả mọi người đều hào hứng. Nhóm bóng chuyền quyết định kéo nhau xuống biển để tắm mát, những tiếng cười vang lên hòa cùng âm thanh của sóng vỗ.

Choi Beomgyu cảm thấy thích thú khi thấy mọi người vui vẻ nhưng cũng không khỏi lo lắng về việc Kang Taehyun có thể phản ứng thế nào khi thấy em hòa nhập cùng nhóm. Em nhỏ quay lại nhìn hắn, thấy Kang Taehyun vẫn đứng đó, ánh mắt đầy vô cảm nhưng cũng có chút dịu lại khi nhìn thấy nụ cười trên gương mặt Beomgyu.

- Đi thôi! - Kim Junho nói, nắm lấy Beomgyu mà kéo đi. - Nước biển mát lắm!

- Nhưng em không biết bơi...

- Không sao, để anh đỡ em!

Choi Beomgyu cười đáp lại, lòng đầy phấn khích. Em chạy theo nhóm, cảm giác như đã quên đi những gánh nặng trong lòng. Những người khác cũng nhanh chóng nhảy xuống nước và những tiếng la hét vui vẻ vang lên khắp bãi biển.

Kang Taehyun theo sau, không thể rời mắt khỏi Choi Beomgyu. Hắn cảm thấy một phần vui mừng khi thấy em vui vẻ nhưng phần còn lại trong hắn lại bùng lên cơn ghen tuông. Hắn không thể ngăn nổi cảm giác muốn bảo vệ Beomgyu khỏi những ánh mắt khác nhưng hắn cũng biết rằng không thể cứ mãi kiểm soát.

Khi Choi Beomgyu nhảy xuống nước, em cười lớn, nước bắn lên tung tóe. Cảm giác tự do lấp đầy lòng em và em cảm thấy mình như được tái sinh. Kang Taehyun đứng trên bờ hơi do dự một chút nhưng rồi hắn vẫn quyết định nhảy xuống cùng, không muốn để Beomgyu một mình.

Trông thấy vị giám đốc lạnh lùng họ Kang kia vừa nhảy xuống nước, mọi người xung quanh đều reo hò. Khi Kang Taehyun nhảy xuống nước, cơn sóng vỗ nhẹ nhàng cuốn hắn vào không gian tươi mát. Hắn nhanh chóng tìm thấy Beomgyu, người đang vui vẻ chơi đùa cùng những người khác. Kang Taehyun tiến lại gần, ngay lập tức đẩy Kim Junho ra một bên rồi ôm chặt lấy eo em từ phía sau.

- Cậu vui quá nhỉ? - Hắn thì thầm, giọng nói vừa nhẹ nhàng vừa chiếm hữu.

Choi Beomgyu liền giật mình, không biết hắn đã xuống nước từ khi nào. Nhưng rồi em cũng mỉm cười, quay lại nhìn hắn:

- Vâng, vui lắm. Anh cũng nên tận hưởng đi ạ!

Kang Taehyun không trả lời mà chỉ siết chặt vòng tay quanh eo em hơn. Hắn muốn tất cả mọi người biết rằng Beomgyu là của riêng hắn và không một ai khác có thể chạm vào em. Những người khác xung quanh bắt đầu chơi đùa, ném nước vào nhau, tiếng cười vang vọng khắp bãi biển.

Cảm giác an toàn khi ở bên cạnh Kang Taehyun khiến em muốn lưu giữ lại khoảnh khắc này thật lâu.

- Cẩn thận, cậu không biết bơi!

- Anh đừng lo ạ, tôi sẽ không đi đâu cả. - Beomgyu nói, ánh mắt nhìn thẳng vào Taehyun một cách trấn an.

Kang Taehyun cũng cảm thấy lòng mình dịu lại đôi chút nhưng vẫn không thể hoàn toàn buông bỏ sự lo lắng. Hắn chỉ biết giữ chặt Beomgyu, như một cách để bảo vệ em khỏi thế giới bên ngoài. Giữa làn nước mát lạnh và không khí trong lành, hai người hòa mình vào khoảnh khắc ngọt ngào nhưng bên trong vẫn tồn tại những đấu tranh không thể nói ra.

.

Khi mặt trời lặn, không khí bên bãi biển trở nên dịu mát và thơ mộng. Tất cả mọi người bắt đầu chuẩn bị cho lễ khánh thành khu resort mà đối tác của Kang Taehyun đã dày công xây dựng. Mọi người đều háo hức, từ các đối tác đến gia đình và người yêu.

Choi Beomgyu chọn cho mình một bộ quần áo nhẹ nhàng, tôn lên vẻ đẹp thanh lịch và dịu dàng của mình. Em chăm chút cho bản thân trước gương, lòng đầy phấn khởi nhưng cũng có chút hồi hộp vì là lần đầu tiên được đến một nơi sang trọng như vậy.

Trong khi đó, Kang Taehyun cũng không kém phần bận rộn. Hắn chọn một bộ vest lịch lãm, tự tin với phong cách của mình. Trước khi ra khỏi phòng, hắn nhìn vào gương, điều chỉnh lại cà vạt và nhắc nhở bản thân phải giữ thái độ chuyên nghiệp trong suốt buổi lễ.

Khi Beomgyu khoác tay chồng mình và bước vào sảnh buổi tiệc, em cảm thấy hồi hộp nhưng cũng đầy tự tin. Cả hai cùng nhau thu hút ánh nhìn từ những khách mời khác. Những ánh đèn lung linh chiếu sáng cùng với tiếng nhạc nhẹ nhàng tạo nên không khí ấm áp và sang trọng.

Kang Taehyun dẫn em nhỏ đến chỗ các đối tác, giới thiệu em với những người quan trọng. Hắn luôn giữ một tay trên lưng Beomgyu, thể hiện sự bảo vệ và kết nối giữa họ. Những lời chào hỏi, câu chuyện vui vẻ liên tiếp vang lên tạo nên một bầu không khí thân thiện.

- Chúc mừng anh, Hyun Joon! Khu resort thật tuyệt vời!

Kang Taehyun tiến đến bắt tay với người chủ resort, vẻ mặt niềm nở.

- Cảm ơn anh, Kang tổng. Cũng nhờ chúng ta đã làm việc rất chăm chỉ cho dự án lần này!

Vị đối tác tên Hyun Joon cười lịch thiệp đáp lại, giọng nói rất điềm tĩnh nhưng cũng đầy tự hào.

Khi buổi lễ bắt đầu, mọi người đều tập trung vào sân khấu. Các bài phát biểu và lời chúc mừng được đưa ra, tạo nên một bầu không khí hân hoan. Sau buổi lễ, mọi người lại cùng nhau thưởng thức tiệc tối.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top