Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

7 L I E (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bên ngoài phòng cấp cứu , người mẹ và người ba tâm trạng lo lắng , hoảng sợ cho người con trai đang phẫu thuật của mình . Nhưng người ba lại lo lắng hơn , vì đây không phải kế hoạch dự tính của ông .

Ba tiếng sau , bác sĩ bước ra ngoài , kéo khẩu trang ra

"Ai là người nhà của bệnh nhân ?"

"Là chúng tôi !"

"Hiện tại cậu ấy đã qua cơn nguy kịch , tuy nhiên , phần não bị va chạm vài vật cứng quá mạnh gây ra tình trạng mất trí nhớ tạm thời , tôi chưa biết khả năng hồi phục của cậu ấy sẽ sớm đến đâu , nhưng tôi đoán kà nó sẽ mất hơn một năm cho chuyện này ! Tôi xin phép đi trước !"

Bác sĩ bước đi , Taehyung được chuyển vào phòng V.I.P , trước mặt họ , ánh mắt của anh trống rỗng , nước mắt chảy dài xuống gò má , nhìn ra phía cửa sổ bên ngoài . Nghe thấy tiếng động , anh quay lại

"Các người là ai ?"

"Ta.. Ta là mẹ con..Taehyung..!". Người mẹ bước tới , ngồi vào ghế , bà khẽ đưa bàn tay run run lên mặt người con trai hiện giờ , nước mắt bà rơi theo . Bà quẹt đi dòng nước mắt trên gò má cậu .

"Bà chắc bà là mẹ tôi chứ ?"

"Con..con trai..". Người cha bước tới cạnh bà , vỗ về đôi vai bà , ông rất buồn , con trai của họ sao bây giờ lại thành ra thế này ? Nhưng cũng tốt ! Anh sẽ chẳng nhớ gì về người kia cả . Sẽ chẳng đau khổ hay nhớ thương gì nữa , cậu sẽ có một hạnh phúc thật lâu dài . Dù rằng anh sẽ sớm lấy lại kí ức nhưng hai người cũng sẽ cói thay đổi cuộc đời của cậu từ lúc này .

_

SeokJin nằm gục ra bàn , Jimin và NamJoon đều cố gắng trấn tĩnh cậu nhưng vẫn vô ích , cậu uống rất nhiều rượu , và đây là lần đầu tiên uống rượu của cậu nên cậu say đến nằm gục ra bàn . Mọi thứ trong nhà đều bị cậu đập phá . Cả hai cũng chẳng ngờ tới một SeokJin như thế này . Trước giờ , cậu rất điềm đạm , dù có chút lạnh lùng nhưng cậu ấy chưa bao giờ tức giận như thế này cả . Phải khó khăn lắm mới có thể lôi cậu lên phòng .

Sáng hôm sau

Cậu ngồi dậy , lấy tay chạm trán vì cơn đau đầu . Cậu cố gắng nhớ lại những kí ức ngày hôm qua

"Hmm.. Lúc tối.. Uhh.."

Cậu nhớ lại thì mở tròn đôi mắt thất vọng , đôi môi chệch xuống , sóng mũi cay cay . Cậu đứng dậy đi vào phòng tắm , mở vòi sen tựa dòng mưa buồn chảy ào ạt xuống mặt cậu . Jimin gõ cửa

"SeokJin a! Cậu có bên trong không ? Đừng làm chuyện dại dột mà !!". Cậu lo lắng đập cửa ầm ầm khiến người nào đó buồn buồn trở nên vui hơn hẳn .

"Yên tâm đi đồ ngốc , mình không có làm gì dại dột đâu ! Mình đang tắm một lúc thôi !"

Jimin yên tâm bước ra ngoài , đến khi không còn tiếng động . Jin thở dài , bước ra khỏi bồn tắm , đi ra khỏi phòng tắm . Vừa bước ra , một người nào đó ngồi trên giường và nói gì đó với cậu

"Lâu rồi không gặp ! SeokJin !"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top