Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 14: Jeon Jungkook trả thù (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Tôi cõng cậu?" Kim Taehyung hốt hoảng trước lời đề nghị của Jeon Jungkook, giương to mắt nhìn cậu hồi lâu như thể nhìn một sinh vật lạ.

Jeon Jungkook thấy hắn có vẻ không đồng tình, vội vàng ôm bụng tỏ vẻ yếu ớt: "Bụng tôi đau quá... như muốn rơi cả ruột ra ngoài ấy..."

"Tôi cõng cậu!" Kim Taehyung bực bội cắn răng như muốn nói: "Tôi không xuống địa ngục thì ai xuống", cúi người giục: "Lên đi!".

Ồ, cuối cùng thì cũng thuyết phục được tên ngốc này!

Jeon Jungkook cười thầm sau lưng Kim Taehyung, đang định bám lên lưng hắn thì hắn bỗng quay đầu lại. Nụ cười của Jeon Jungkook biến mất, cậu vội vàng tỏ vẻ đau đớn, mệt mỏi hỏi: "Kim... Bạn Kim, cậu sao thế?".

Kim Taehyung nhìn cậu chăm chú đến nỗi cậu nổi cả da gà, cậu đang phân vân không biết có phải hắn đã phát hiện ra mưu kế của mình không thì thấy hắn hỏi: "Jeon Jungkook, cậu... nặng sáu mươi cân à?".

Con người này thật là...! Bản thân cậu còn không được bốn mươi lăm cân nữa là đòi sáu mươi cân!

Jeon Jungkook tối mặt lại, cắn răng chịu đựng, thốt lên một câu ngọt ngào: "Yên tâm, tôi rất nhẹ". Trong lòng cậu ngầm đưa ra quyết định, lần này không hành hạ hắn ta đến mức mệt nhừ tử thì cậu không còn là Jeon Jungkook!

Kim Taehyung nghi ngờ nhìn cậu rồi hậm hực quay đầu lại, đau khổ nói: "Lên đi!".

Jeon Jungkook nở một nụ cười đắc thắng, vui vẻ leo lên lưng hắn ta.

Đây là lần đầu tiên cậu được con trai cõng, lưng hắn rộng và phẳng nên cậu cảm thấy rất yên tâm. Chỉ có vấn đề là hắn mặc áo mỏng quá, cậu có thể cảm thấy thân nhiệt trên người hắn ta xuyên qua lớp vải mỏng.

Jeon Jungkook cảm thấy không yên, tay ôm lấy gò má đang nóng bừng lên như bị sốt.

"Đừng động đậy! Rơi xuống bây giờ!" Kim Taehyung chau mày, xốc người cậu lên rồi tiếp tục bước ra phòng khách.

Jeon Jungkook cứng đờ người, kịp phản ứng thì mặt đã đỏ bừng lên.

Á... á... á!!!

Hắn... hắn ta... hắn ta vừa mới chạm vào mông cậu?!!!

Sự trong sạch của cậu... Không đúng! Bây giờ là lúc nào mà còn so đo chuyện này? Hơn nữa, vừa rồi hắn ta làm thế cũng chỉ vì sợ cậu rơi xuống chứ không hề có ý gì khác, sao cậu có thể nghĩ lung tung như thế! Đúng! Jeon Jungkook, mày nghĩ quá lên rồi! Không được nghĩ lung tung, chịu khó nghĩ cách gì hành hạ hắn ta thêm thôi! Đây mới là việc mày cần làm bây giờ!

Nghĩ đến đó, Jeon Jungkook cảm thấy dễ chịu hơn, trí óc dồn hết vào việc tìm cách trả thù.

Kim Taehyung không hề biết những toan tính trong đầu Jeon Jungkook, cõng cậu ra phòng khách, rồi đặt cậu ngồi xuống sofa. Vừa ngồi nghỉ một lát thì "đại thiếu gia Jeon" lại nói: "Nhà cậu có thuốc chữa tiêu chảy không? Tôi thấy bụng rất khó chịu, nếu uống thuốc vào chắc sẽ đỡ hơn".

Cậu không hề nói dối, mặc dù bụng không còn đau như trước làm sao biết được lát nữa có đau hay không? Dù sao uống thuốc vào cũng an toàn hơn.

Thế là, vừa mới ngồi được vài giây, Kim Taehyung lại phải đi tìm thuốc cho Jeon Jungkook.
Sau một hồi lâu, Kim Taehyung trán lấm tấm mồ hôi, đưa ra trước mặt Jeon Jungkook hai viên Bifico.

"Tôi chỉ tìm thấy loại này thôi."

Jeon Jungkook cầm lấy thuốc rồi bắt đầu than thở: "Tôi sợ đắng".

Kim Taehyung chau mày, nhìn viên thuốc trên tay cậu nói: "Đây là thuốc Tây, bột thuốc đã có vỏ bọc ngoài rồi, uống một ngụm nước là xong, sao mà đắng được?".

"Nhưng trước khi tôi uống thuốc, mẹ tôi luôn chuẩn bị mứt táo cho tôi."

"Mứt táo? Nhà tôi không có thứ đó, đường có được không?" Nói rồi,Kim Taehyung lấy hộp đường trên bàn nhét vào lòng cậu.

"Tôi không cần", Jeon Jungkook đặt hộp đường lên bàn, kiên quyết nói.

"Tôi cần mứt táo."

"Cậu thật là phiền phức!" Kim Taehyung không chịu nổi, chau mày, do dự một lát rồi lấy chìa khóa và ví tiền bước ra khỏi cửa.

"À, nhớ là phải mua ở Lý Ký Thành Đông đấy, tôi chỉ ăn mứt táo ở đó thôi."

Kim Taehyung suýt nữa thì trượt chân, không dám tin vào tai mình, quay lại nhìn cậu, không hiểu là mình có nghe nhầm không. "Thành Đông? Cậu muốn tôi từ Thành Tây chạy sang Thành Đông để mua thứ đồ ăn quê mùa đó cho cậu sao?"

"Mứt táo rất ngon, không quê mùa chút nào!"

"Tôi không đi!"

"Á, đau bụng quá..."

"..."

Kim Taehyung nhìn cậu một lát, cuối cùng cũng phải thay giày và bước ra ngoài.

Jeon Jungkook thấy cửa nhà bị đập mạnh đến "kinh thiên động địa", đắc ý cười.

Kim Taehyung, tôi cũng phải cho cậu nếm mùi chạy đi chạy lại!

Nghĩ tới đó, cậu cúi đầu nhìn viên thuốc trong lòng bàn tay, cầm cốc nước mà Kim Taehyung đã chuẩn bị cho mình, cho thuốc vào miệng và uống.

---Còn tiếp---

Rà lỗi chính tả cho tui nhé, tui cảm ơn rất nhiềuuu<33

19/06/2022 - RaineeCloudyy

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top