Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 48: Khán giả duy nhất


Trái tim Tiffany bị phũ lấy bởi mật ngọt, đôi mắt nàng hiện rõ ý cười vui sướng.

Khoé môi cong lên đầy xinh đẹp, nàng ghé vào tai cô, nói thật khẽ: "Điều này mà cũng phải ước sao? Tae phí phạm điều ước quá rồi."

"Sao lại phí phạm?"

"Ngốc quá, việc thấy em mỗi ngày là điều hiển nhiên, cho dù ông trời có muốn cản, em cũng không cho phép." Tiffany cười đến mị hoặc, mà giữa màn đêm thế này càng làm nàng thêm xinh đẹp vô thực.

"Vậy ra người ban điều ước cho tôi là em... Sau này hẳn là nên hướng em nói điều ước sẽ hợp lí hơn nhỉ, như thế thì điều ước cũng dễ thực hiện hơn?" Taeyeon hôn lướt lên môi Tiffany một cái, cười dịu dàng hỏi.

"Chứ sao nữa... Tae còn không biết nắm lấy cơ hội thật chặt đi? Năm sau nhất định phải nói cho em điều ước tiếp, có biết không?" Cũng chính là để em cùng Tae đón thêm nhiu cái sinh nht v sau na.

Taeyeon vẫn giữ nguyên nụ cười ngọt ngào của mình: "Miễn là em không chê tôi phiền phức."

"Đừng làm bộ, Tae biết rõ em không cảm thấy phiền mà." Tiffany híp mắt, dời bàn tay từ cổ cô xuống, dừng ở eo bóp mạnh một cái, khiến Taeyeon vừa nhột vừa đau, vội van xin tha thứ:

"Bạn học Hwang tha mạng a!"

"Chỉ là bạn học thôi ư?" Nàng không lưu tình mà gia tăng sức lực.

"Không phải, không phải, tôi sai rồi, người yêu xinh đẹp tha mạng a!" Taeyeon không biết nên cười hay khóc mà cầu xin, rõ ràng mấy giây trước bầu không khí còn đằm thắm tình cảm lắm mà.

"Còn có lần sau nữa thì..."

Taeyeon giơ ba ngón tay lên trời: "Sẽ không có lần sau nữa!"

Tiffany đánh nhẹ vào tay cô, nàng không thích mấy vụ thề thốt này, sau đó nói: "Em không mang theo quà tới đây, đợi trở về kí túc xá em sẽ tặng sau."

"Ơ, còn quà nữa sao? Tôi tưởng em tặng rồi chứ?"

Tiffany tròn mắt: "???"

"Đây, món quà to lớn đang ở trong lòng tôi này." Taeyeon cười rộ lên, vòng tay ôm lấy người trước mặt chặt hơn, vùi mặt vào hõm cổ nàng.

Tiffany cũng bật cười, thẹn thùng muốn đẩy cô ra nhưng không hiểu vì sao nàng không dùng sức được: "Đừng dẻo miệng nữa."

"Nào có, tôi đang nói sự thật nha, em chính là món quà mà ông trời ban cho tôi, quá quý giá, tôi sẽ trân trọng cả đời." Taeyeon nhắm mắt, rù rì chân thành nói.

Tiffany không nói gì ôm lấy cô, khẽ cười.

Không khí hiện tại thật sự rất lạnh, nhưng trong lòng của hai người con gái nào đó lại ấm áp vô cùng.

Một tay Taeyeon nắm tay Tiffany, một tay còn lại tra thẻ phòng để mở cửa. Động tác của cô rất nhẹ cũng rất chậm vì sợ đánh thức Da Hye và Seo A ở bên trong.

Ai ngờ hai người kia vốn chưa ngủ, họ đang chờ cô và nàng về.

"Thấy không, đã bảo là cậu lo thừa rồi, người yêu tâm sự với nhau thì mấy cơn gió lạnh ngoài kia sao gây khó dễ được. Tình yêu a... thật sự rất thiêng liêng..." Ánh mắt Da Hye nhìn về xa xăm cảm thán.

Seo A liếc bạn gái mình mà cạn lời, người này có nhiều lúc khiến cô muốn vờ như người dưng với cô ấy.

Taeyeon khép cửa lại, có hơi bất ngờ hỏi: "Sao hai cậu thức khuya dữ vậy?"

"Chờ cậu về để tặng quà chứ làm gì, dù sao thì chúng ta cũng là phu thê tình thâm nhất nhì Moon World, cậu phải để tôi làm tròn nghĩa vụ của một người vợ chứ."

Rất lâu trước kia Seo A đã rủ Taeyeon và Da Hye chơi game chung với mình nhưng kết quả là Da Hye không có hứng thú, cho nên Taeyeon vì sợ Seo A buồn nên đã tải về chơi với cô ấy, cũng coi như giúp mình giải trí những lúc rảnh rỗi, tính tới nay cũng đã gắn bó trong game được hơn một năm rồi.

"Có thưởng à?" Taeyeon biết rõ tính của Seo A, nếu không có thưởng hậu hĩnh, cô ấy nhất định không thèm làm mấy chuyện mất thời gian này.

"Quả nhiên là công chúa của tôi thông minh nhất, hahaha."

Taeyeon nhìn đồng hồ trên điện thoại, thâm tâm không tránh khỏi lười biếng: "Thời hạn bao lâu vậy, có thể để ngày mai không, bây giờ cũng hơi trễ rồi..."

"Không được, hạn chót là 12 giờ đêm mai. Mà ngày mai chúng ta bận đi chơi cả ngày, sợ lúc về không nhớ nữa." Dứt lời, cô ấy giơ màn hình điện thoại của mình cho Taeyeon thấy rằng cô ấy đã ở trong game đợi cô rồi, "Nhanh lên nào, làm sớm ngủ sớm."

"Nhiệm vụ gì thế, làm lâu không?" Taeyeon hỏi thế nhưng cũng đã lấy điện thoại mình ra đăng nhập vào game.

"Nhiệm vụ cặp đôi, vào ngày sinh nhật đối phương mua một bánh kem và bó hoa tặng cho người đó, rồi cùng nhau nằm trên giường ngủ năm phút là được." Seo A hào hứng kể cho Taeyeon nghe về nhiệm vụ ẩn mà mình đã vô tình phát hiện được.

Hai người mỗi người một câu chìm đắm trong thế giới của trò chơi, mà không phát hiện ra trong phòng còn hai người khác đang tồn tại nữa.

Tiffany nghe toàn bộ cuộc trò chuyện của hai người, không khỏi tò mò muốn nhìn xem game hai người đang chơi là gì, cái gì mà vợ chồng tình thâm, cái gì mà cùng nằm chung trên một chiếc giường.

Nàng dứt khoát bỏ luôn ý định đi rửa mặt để chuẩn bị ngủ, bò qua chỗ Taeyeon đang ngồi chơi game.

Da Hye cũng mặt mũi tối sầm nằm bên cạnh Seo A, kề sát vào đầu cô ấy để nhìn cho rõ màn hình.

Trong Moon World.

Hai nhân vật nữ của Taeyeon và Seo A đang đứng đối diện nhau trong phòng ngủ. Cách bày trí của căn phòng khá đơn sơ, chỉ có giường ngủ, Tivi và một cái bàn cùng hai cái ghế, ngoài ra không còn thứ gì nữa. Tình hình có lẽ là gia chủ không để tâm tới nhà cửa lắm.

"Game này chơi thế nào?" Tiffany nhịn không được hỏi Taeyeon.

Taeyeon hơi nhìn nàng rồi mỉm cười trả lời: "Giống như một cuộc sống khác của chúng ta vậy, có thể cùng bạn bè đi dạo, mua sắm, du lịch, đi học, đi làm... còn có cả kết hôn, sinh con, lễ đường, khác biệt duy nhất ngoài đời không có chính là đánh quái vật thu kinh nghiệm."

Seo A cũng góp vui: "Người chế tác game này rất đỉnh nha, cậu xem gương mặt nhân vật của tôi có phải rất giống tôi không?", nói rồi Seo A mở hồ sơ nhân vật của mình ra đưa cho Tiffany coi.

"Quả thực rất giống... vậy của cậu đâu Taeyeon?" Nàng bấy giờ ngược lại muốn xem nhân vật của Taeyeon.

Taeyeon dường như có chút ngượng ngùng nhưng rồi cũng mở hồ sơ bên mình lên đưa cho người yêu xem.

Tiffany nhìn gương mặt nhỏ nhắn trong game hết tám phần giống Taeyeon mà không rời mắt được, vì sao ư, bởi vì quá xinh đẹp đáng yêu, và vì quá giống người yêu nàng.

Khoé môi Tiffany cong lên: "Không tệ nha."

Seo A: "Khi đăng kí nhân vật cậu chỉ cần chụp gương mặt của mình là nó tự tạo giống cậu ngay."

"Hay vậy sao? Tôi cũng muốn chơi."

Da Hye yên tĩnh nãy giờ nghe vậy liền lên tiếng, cô ấy mở điện thoại ra cài đặt game về, sau đó nhanh nhẹn vào game. Chợt nhớ gì đó cô ấy ngẩng đầu nhìn qua Tiffany: "Cậu cũng chơi đi, tránh để người yêu của cậu thất tình, bây giờ tôi lên cướp vợ về nhà đây."

Tiffany đã hiểu ý tứ của Da Hye là gì, rất đúng ý của nàng, thế là nàng âm thầm giơ ngón tay cái cho cô ấy: "Vào ngay đây."

Taeyeon và Seo A ngẩn tò te nhìn nhau chưa kịp hiểu gì.

Taeyeon liếc mắt sang Seo A: "Không phải trước kia bạn gái cậu chê game này sao?"

Seo A nhún vai: "Ai biết cậu ấy hôm nay lên cơn gì chứ..."

Mười phút sau...

"Aaa!!! Không thể được!!! Chúng tôi sẽ không ly hôn, khó khăn lắm mới đạt được mười ngàn điểm thân mật, chỉ ba ngàn điểm nữa thôi là được trang phục tình nhân bậc Vàng rồi." Seo A ôm lấy điện thoại trong ngực mà gào khóc, cô quyết hi sinh để bảo vệ điện thoại của mình khỏi con sói vồ mồi Jang Da Hye.

"Một năm trời mới được mười ngàn điểm, vậy ba ngàn điểm hai cậu phải chơi tới gần bốn tháng nữa mới xong à?!" Da Hye nhẩm tay tính toán rồi trố mắt hỏi.

"Chỉ bốn tháng thôi mà, à không ba tháng, rất nhanh.... hoặc là... hai cậu tự kết hôn với nhau đi, tôi và Taeyeon không ngại đâu." Seo A phát hiện ra ý tưởng vĩ đại, vui vẻ đề nghị.

Taeyeon vừa nghe liền ngẩng đầu nhìn qua chỗ Seo A, sau đó quyết đoán lắc đầu: "Không được, vẫn là chúng ta ly hôn đi."

"Công chúa! Cậu có còn là con người không? Chúng ta dù không có tình cảm thật lòng nhưng cũng là phu thê trên danh nghĩa một năm trời, cậu tuyệt tình như vậy không thấy cắn rứt lương tâm sao? Hơn nữa bộ trang phục kia, chính cậu từng nói cậu cũng rất thích còn gì?" Seo A không tin được mà trợn mắt nhìn Taeyeon, thiếu chút nữa là bật dậy xông tới đè cô ra giường để đánh đập.

Mi mắt Tiffany khẽ động, không đợi Taeyeon nói gì đã hỏi: "Điểm thân mật làm sao kiếm được vậy?"

"Online cùng nhau đi phó bản và làm nhiệm vụ." Taeyeon trả lời nàng.

"Không còn cách nào khác sao?"

Taeyeon không rành lắm nên gật gù: "Ừm..."

Seo A cắt ngang lời Taeyeon: "Còn!", cô ấy bấm bấm cái gì đó trên màn hình rồi đưa cho Tiffany: "Tặng quà, tặng càng nhiều điểm càng cao. Một hoa hồng một điểm thân mật, một bó thì được mười điểm, đắt nhất là một đóa kim cương được một trăm điểm."

"Vậy không phải dễ giải quyết rồi sao, bây giờ hai cậu ly hôn, cậu kết hôn với Da Hye, cậu ấy sẽ mua tặng cho cậu." Tiffany nhàn nhạt nói, tiền có thể giải quyết được vậy không còn là vấn đề rồi.

Da Hye nghe thế liền sáng mắt, cô ấy cảm thấy đây là một ý tưởng không tồi, rất khả thi, vì vậy liền gật đầu phụ hoạ: "Quyết định vậy đi."

Nhưng Seo A lập tức gõ vào đầu cô ấy một cái, mắng: "Quyết định cái đầu cậu đó, mười mấy ngàn điểm thân mật cậu có biết là phải tốn bao nhiêu tiền không?"

"Bao nhiêu?" Da Hye và Tiffany hiếm khi ăn ý đồng thanh hỏi.

"Ít nhiều gì cũng gần hai trăm ngàn won." Seo A trừng mắt hù doạ, muốn làm cho bạn gái mình biết khó mà lui.

*200.000 won ~ 4 triu VNĐ.

Ai ngờ...

"Chỉ có nhiêu đó thôi à? Tôi còn tưởng phải mất tới chục triệu chứ." Da Hye một chút cũng không thèm để tâm, ngược lại còn hào hứng khi biết giá tiền nhỏ hơn so với dự đoán. Cô ấy thoải mái nói: "Tới đây, mau ly hôn, tôi lập tức mang bộ trang phục đó tới cho cậu. Không những bậc vàng, cậu muốn bậc kim cương đá quý gì cũng được."

"Cậu... điên rồi Jang Da Hye..." Seo A không thể tin được mà nhìn bạn gái của mình, tự hỏi rốt cuộc nhà cô ấy có điều kiện tới mức nào, có phải hay không cô đây đã vớ được mỏ vàng mà bấy lâu nay không biết.

Tiffany nhìn hai người kia xong lại nhìn qua chỗ Taeyeon, thấy cô đang lẳng lặng nhìn bọn họ mà mỉm cười thì nắm lấy tay cô, nhỏ giọng nói: "Tae cũng nhanh ly hôn đi, chúng ta lấy bộ trang phục đó luôn."

"Đừng! Quá đắt tiền, tôi không cần nó đâu." Taeyeon không suy nghĩ gì lập tức từ chối.

"Tae không cần thì em cần, em không thể để người yêu mình thiệt thòi hậu ly hôn được." Tiffany thế nhưng không cho cô cơ hội phản đối, nàng nghĩ cô vì sợ mình tốn tiền nên mới vậy thôi, nhưng số tiền nhỏ đó thật sự không phải vấn đề đối với nàng.

Taeyeon cưng chiều bật cười: "Nhưng tôi đâu có thiệt thòi, vừa ly hôn đã vớ được cô vợ mới ngay rồi còn gì, chẳng kịp thử mùi vị thất tình nữa..."

"Dù sao thì đêm nay em cũng sẽ lấy bộ lễ phục đó cho hai đứa mình, còn nữa, chúng ta mua luôn nhà với xe đi, sinh con nữa..." Tiffany vô cùng hứng thú mà nhìn màn hình điện thoại của mình, tự trách sao bản thân không biết tới game này sớm hơn.

Taeyeon vừa muốn ngăn cản lại vừa sợ nàng mất hứng nên đành thôi. Thế là nàng muốn làm gì cô sẽ tận tình hướng dẫn, có điều sau đó thì cô hối hận rồi.

[ H thng thông báo ] : H ly m nhân đã tng cho Th trng thành tinh *100 đoá hoa kim cương*, đim thân mt tăng 10000.

[ H thng thông báo ] : Nm hng đã tng cho Đậu nh *150 đoá hoa kim cương*, đim thân mt tăng 15000.

[ H thng thông báo ] : H ly m nhân đã tng cho Th trng thành tinh *100 đoá hoa kim cương*, đim thân mt tăng 10000.

[ H thng thông báo ] : Nm hng đã tng cho Đậu nh *100 đoá hoa kim cương*, đim thân mt tăng 10000.

Da Hye bật người dậy khỏi giường, trừng mắt nhìn Tiffany: "Cậu cố tình phải không Tiffany Hwang?!!"

Tiffany làm như vô tội: "Không hiểu cậu nói gì."

Da Hye cười lạnh: "Cậu được lắm, muốn chiến thì bản tiểu thư chiến đến cùng với cậu."

[ H thng thông báo ]H ly m nhân đã tng cho Th trng thành tinh *300 đoá hoa kim cương*, đim thân mt tăng 30000.

[ H thng thông báo ] : H ly m nhânTh trng thành tinh đạt TOP 1 bng xếp hng thân mt.

[ H thng thông báo ] : Th trng thành tinh đạt TOP 1 bng xếp hng hp dn. (Người nhận quà nhiều nhất)

[ H thng thông báo ] : H ly m nhân đạt TOP 1 bng xếp hng quyến rũ. (Người tặng quà nhiều nhất)

Seo A nhìn màn hình điện thoại mà như chết lặng, cô có xúc động muốn nhàu qua bóp chết người bên cạnh mình: "Jang Da Hye, cậu điên sao? Tặng nhiều như vậy làm cái gì?!! Bằng một tháng tiền lương người ta luôn rồi."

"Chuyện nhỏ." Da Hye phất tay, có phần khiêu khích nhìn về Tiffany: "Bạn học Hwang theo nổi nữa không?"

Taeyeon nghe thế liền sốt ruột, cô kéo tay Tiffany, giữ điện thoại nàng lại, lắc đầu: "Đừng Fany, đủ rồi."

Số tiền của nàng vừa bỏ ra đã quá nhiều rồi, Taeyeon không thể trơ mắt nhìn nàng phung phí như Da Hye được, nhưng cô lại phải nếm mùi vị lực bất tòng tâm.

"Tôi sợ nhất là bị thách thức đấy." Tiffany mặt không gợn sóng nói với Da Hye, sau đó đẩy tay Taeyeon ra.

[ H thng thông báo ] : Nm hng đã tng cho Đậu nh *500 đoá hoa kim cương*, đim thân mt tăng 50000.

[ H thng thông báo ] : Đậu nhNm hng đạt TOP 1 bng xếp hng thân mt.

[ H thng thông báo ] : Đậu nh đạt TOP 1 bng xếp hng hp dn.

[ H thng thông báo ] : Nm hng đạt TOP 1 bng xếp hng quyến rũ.

Taeyeon nhìn màn hình điện thoại bao phủ bởi mấy chục đợt cánh hoa rơi mà bưng trán khóc không ra nước mắt, cô ngã nằm ra giường, vừa ngọt ngào cũng vừa xót tiền giúp người yêu mình.

Seo A cũng không khá hơn là bao, cô hiện tại chỉ hận tại sao mình không thể mù tạm thời để đỡ đau lòng.

Kế đến là cuộc chiến không hồi kết của Tiffany và Da Hye.

Mà kênh chat thế giới cũng vì hai người bùng nổ dữ dội giữa khuya.

Bánh bao tht người: Cái bíp gì đang diễn ra vậy? Cuộc chiến thượng lưu phiên bản game sao?

Seoul yêu em: Không biết hai vị đại gia kia có cần thêm người để bao nuôi không nhỉ?

Trách ai bây gi: Tôi chơi hơn hai năm rồi cũng chưa đổ nhiều tiền vào game như vậy...

Bánh bao tht người: Tại cậu nghèo.

Trách ai bây gi: *Khóc không ra nước mắt*

Zombie ung nước dâu: Phát hiện hai vị đại gia tham gia game chưa tới 1 giờ đồng hồ, nhiệm vụ sơ cấp còn chưa làm xong đã tiêu hết ba tháng tiền lương của tôi.

Kh đột mun làm người: Mà khoan đã, Thỏ trắng với Đậu nhỏ không phải là vợ chồng sao? Điểm thân mật cũng top 7 mà, sao đùng một phát ly hôn vậy?

Seoul yêu em: Quan tâm làm gì? Câu được một đại gia như vậy tôi cũng không tiếc mà vứt thằng chồng hiện tại nha.

Bánh bao tht người: Mạnh dạn đoán, bảng xếp hạng game sắp thay đổi toàn bộ rồi a... vợ chồng Đại thần Công tử bột ngày mai vào game chắc sốc lắm.

Seoul yêu em: Công tử bột có hai đối thủ đáng gờm rồi.

Kh đột mun làm người: Cho nói lại đó, Công tử bột bít cửa với hai vị đại gia này rồi. Nhìn đi, cậu ta chơi ba năm mà chỉ có VIP 9, hai vị đại gia chơi 30 phút VIP 7, ngày mai lên tới VIP10 cũng không có gì lạ. Xem ra phá đảo VIP15 sắp tới trông chờ vào hai vị đại gia này rồi. Hóng bộ trang phục siêu cấp ghê.

Trách ai bây gi: *loa lớn* Hai vị đại gia có tạo Club mơi không vậy cho mình xin một slot với!!!

Seoul yêu em: Tôi nữa tôi nữa, bây giờ nhảy sớm có khi trở thành công thần của Club top 1 tương lai.

Phát tài phát lc: Nhìn tình hình này chắc sắp tới có hai hôn lễ thế kỉ rồi, 0542****** đây là số điện thoại của tôi, làm phiền các vị huynh đệ thông báo cho tôi một tiếng nếu hôn lễ của hai vị đại gia kia diễn ra.

Thích ăn cơm chó: 0674****** This is my phone number.

[. . . . .]

.
.
.

"Cậu định bôi kem chống nắng tới khi nào hả Jang Da Hye, nửa tiếng rồi đó." Seo A khoanh tay liếc nhìn Da Hye đang ngồi trên giường từ tốn thoa tay, lâu lâu còn bấm bấm vào điện thoại, cô ấy đang cày level trong Moon World.

"Kêu cậu giúp thì không giúp, bôi toàn thân đương nhiên phải lâu rồi."

"Đưa đây!" Seo A hừ lạnh một tiếng rồi lao tới đoạt lấy tuýp kem trên giường, "Tập trung bôi thì xong rồi, cứ mãi lo nhìn điện thoại thôi."

"Còn không phải sợ cậu xem thường hay sao? Tôi đang thua cậu tới tận 40 cấp lận." Da Hye được rảnh tay liền tập trung hẳn hoi chơi game.

"Nói một tiếng nữa thì tôi đem hết chỗ kem này cho vào miệng cậu! Đã bảo không có xem thường rồi!"

"Thứ độc ác!" Da Hye bày ra vẻ mặt đau khổ.

Hiện tại là bốn giờ chiều, bọn họ chuẩn bị xuống biển để chơi.

Taeyeon và Tiffany đã chuẩn bị xong, bởi vì bọn họ mặc áo tắm liền mảnh cho nên không cần chăm sóc da trước quá nhiều như Da Hye, cô ấy mặc bikini, cũng vì lí do này nên nãy giờ Seo A rất tức giận. Lúc ra khỏi phòng, Seo A còn bắt buộc cô ấy phải khoác thêm áo nếu không đừng mong ra khỏi cửa.

Bốn người đi tới đại sảnh khách sạn đã bị không ít ánh mắt dòm ngó. Dù sao thì bọn họ vẫn khá nổi, đa số học sinh trong trường đều biết. Trước đây Tiffany không thích loại ánh nhìn này, nhưng đúng như Taeyeon nói, ngoại trừ làm quen thì chẳng có cách nào khác, nàng cũng không thể móc mắt bọn họ ra đúng không?

"Taeyeon ah!!!"

Tiếng kêu thất thanh vang lên, nguyên đại sảnh trong phút chốc sững lại, mà Taeyeon cũng giật mình đưa mắt tìm kiếm người vừa hét tên mình.

Không mất mấy giây người kia đã xuất hiện trước mặt cô.

Là Song Hy Eun.

Cô ấy vồ tới ôm lấy Taeyeon, sau đó cười khanh khách: "Hahaha, rốt cuộc cũng gặp được em."

Bốn người: "..."

Khoé miệng Tiffany giật giật, khó khăn lắm nàng mới nhịn lại không mở miệng nói ra lời khó nghe. Nếu không phải biết trước Song Hy Eun là đại siêu cấp gái thẳng, chắc là Tiffany đã bước tới lôi cô ấy ra rồi.

"Chị tìm em có việc gì sao?" Taeyeon miễn cưỡng cười hỏi Hy Eun, vì cô đã cảm nhận được khí lạnh từ bạn gái bên cạnh mình.

"Tới chúc mừng sinh nhật muộn cho em chứ còn gì, có điều giờ chị không mang quà tới đây, chút nữa em cho chị số phòng, tối chị mang qua." Hy Eun không dài dòng vào thẳng vấn đề.

"Sao chị biết?" Taeyeon bất ngờ.

Hy Eun lắc lắc ngón tay trước mặt cô tỏ vẻ bí ẩn: "Cái này không quan trọng, đi thôi, chúng ta cùng đi bơi nào, nhân tiện giúp chị tìm một mối lương duyên. Da Hye, Seo A, bạn trai tương lai của chị giao cho tụi em. Ưu tiên nhan sắc nhé."

Da Hye lập tức bắt được tần số của Hy Eun, tiến tới cười gian xảo: "Việc này ư? Vậy thì chúc mừng chị gái, chị tìm trúng người rồi, xin cứ tin tưởng em, bảo đảm kiếm cho chị một daddy đẹp trai phong độ."

Nghe như thế, mắt Song Hy Eun liền sáng như đèn pha, cô ấy trực tiếp bỏ qua ba người kia, ôm lấy cánh tay Da Hye, lôi kéo cô đi chung với mình. Kết quả là hai đại mỹ nhân Bikini sóng vai nhau làm chao đảo không ít thiếu niên.

Taeyeon vừa cảm thấy khí lạnh bên trái mình giảm xuống, lại phát hiện bên phải mình đã lạnh đến thấu xương. Cô lén nhìn sang Seo A, chỉ thấy gương mặt cô nàng giống như bị đắp lên một lớp băng dày. Taeyeon không khỏi âm thầm thay bạn thân mình cầu nguyện một chút.

. . .

"Hú-- Taeyeon, bên kia cho thuê ván lướt sóng kìa." Da Hye đang nằm cho Seo A đắp cát lên người thì đột nhiên ngốc đầu dậy nói với Taeyeon.

"Tôi thấy rồi." Taeyeon gật đầu rồi hút một ngụm nước cam, tỏ vẻ không mấy quan tâm.

"Không chơi à?" Da Hye lại hỏi.

Tiffany và Hy Eun lập tức nhìn qua Taeyeon với vẻ mặt kinh ngạc: "Cậu / Em biết lướt sóng à?"

Nói xong bọn họ nhìn nhau, Hy Eun thì cười lấy lệ còn Tiffany im lặng thở ra một hơi.

Seo A không có nhìn qua trận đấu mắt của hai người, tiếp tục đắp cát: "Đừng xem thường công chúa của tôi nha, cậu ấy chính là thiên tài đó, cái quỷ gì cũng biết."

"Whao, kinh khủng thế ư, vậy đi thôi Taeyeon, còn đợi gì nữa?" Hy Eun đột nhiên đứng lên phủi phủi cát trên mông mình, kéo tay cô.

"Đi đâu ạ?" Taeyeon ngẩng đầu khó hiểu.

Hy Eun: "Còn đi đâu nữa, đương nhiên là lướt sóng rồi, biểu diễn chút đi mà."

"Dạ thôi, lâu rồi em chưa chơi cái này..."

"Không thành vấn đề, ai dám cười em, chị đánh nó chết!" Hy Eun hùng hổ nói.

Tiffany ở một bên khó chịu đã lâu, lúc này không nhịn được lên tiếng: "Nguy hiểm quá, hay là thôi đi."

"Không nguy hiểm, ở đây có nhiều người bảo hộ mà."

Taeyeon bất đắc dĩ nhìn Hy Eun không từ bỏ, rồi lại nhìn sang Tiffany, thở dài đứng lên: "Chỉ một lần."

Hy Eun: "Được!"

Tiffany: "Không được!"

Taeyeon tới nói nhỏ vào tai Tiffany: "Ngoan, tôi sẽ trở về ngay."

Tiffany mím chặt môi nhìn Taeyeon thật lâu, biết không thể thay đổi ý định của cô thì dặn dò: "Nhớ phải cẩn thận."

"Tuân lệnh!" Taeyeon cười thật tươi rồi cùng Hy Eun đi tới chỗ thuê ván lướt.

Mười phút sau, đám đông không biết từ đâu kéo tới, đặc biệt là tụi con trai lớp S, thế mà không xót một ai đứng gần chỗ Taeyeon đang chuẩn bị lên ván hò hét không thôi.

Taeyeon biết mình đang là tâm điểm, trong lòng hồi hộp vô cùng, thú thật cô không thích như vậy chút nào, cô không thích người khác chú ý quá nhiều vào mình, thế nhưng cô đã hết cách. Taeyeon đành tập trung kiểm tra ván, kính bơi, cố gắng không để ý tới bọn họ nữa.

"Lần sau chị đừng như vậy nữa." Tiffany chăm chú nhìn Taeyeon ở đằng xa nhưng lại nói chuyện với người ngồi cạnh mình.

"Như vậy thế nào?"

"Đừng ép Taeyeon."

"Nếu Taeyeon không muốn, chị cũng không thể bắt em ấy làm. Em là người yêu của em ấy, chẳng lẽ còn không hiểu tính cách Taeyeon sao?" Hy Eun cũng giữ ánh mắt trên người Taeyeon, dưới cặp kính râm ẩn ẩn sự tự hào.

Tiffany bị hỏi như thế thì khó chịu, nhưng còn chưa kịp lên tiếng Hy Eun đã nói tiếp.

"Em ấy chịu chơi không phải vì chị đề nghị, mà vì em ấy muốn em thấy được những khoảng khắc tuyệt vời của mình."

Tiffany vẫn chưa hiểu lắm, nàng quay sang nhìn Hy Eun, đợi cô ấy tiếp tục.

"Ở đây đông người như thế nhưng chị có thể khẳng định, khán giả duy nhất mà em ấy muốn là em, chứ không phải chị hay bất kì ai khác." Hy Eun nằm dài xuống mặt cát, thong thả lấy một quả nho cho vào miệng, "Bây giờ trong trường ai mà không biết em có gia thế rất khủng, ai cũng chỉ muốn cách càng xa em càng tốt, em đoán xem Taeyeon có sợ em không?"

Tiffany lập tức chắc như đinh đóng cột lắc đầu: "Không thể nào."

Hy Eun cười lên, hơi liếc nhìn Tiffany một cái như thể chị gái nhìn em gái ngốc của mình: "So với bất kì ai, Taeyeon sẽ là người sợ em nhất."

Tiffany không tin: "Sao lại vậy, em có gì đáng sợ? Chị đừng nói bừa."

"Dĩ nhiên là em không đáng sợ, thứ đáng sợ là gia cảnh của em. Em quá giàu, mà Taeyeon thì..."

"Em không quan tâm." Tiffany nhíu mày cắt ngang.

Hy Eun hơi nhếch khoé môi, lắc đầu: "Em không quan tâm thì sao? Còn đầy người quan tâm kia kìa, người thân của em, người thân của Taeyeon, bạn bè của cả hai."

"Nhưng cậu ấy là người yêu em, không phải của bọn họ, cần gì để ý bọn họ." Tiffany không nhận ra là mình đã nóng nảy, hai hàng chân mày chau rất chặt mang theo lo lắng.

"Đúng là ngây thơ! Thời đại nào rồi mà còn cái kiểu anh chỉ có em, em chỉ có anh, chúng ta tựa vào nhau mà sống? Nói cho em biết, bây giờ là lúc sống dựa vào sắc mặt và ánh nhìn của người khác. Em nên thực tế lên đi. Em không để tâm gia cảnh của Taeyeon, không đồng nghĩa với Taeyeon cũng vậy, sẽ có một lúc nào đó em ấy sinh ra tự ti, cảm thấy mình không xứng với em. Bây giờ chưa có thì sau này sẽ có, chúng ta đang sống trong một xã hội khắc nghiệt, dù em có khư khư giữ mình thế nào rồi cũng sẽ có một ngày bị nó ăn mòn mà thôi."

Tiffany nhìn Song Hy Eun, giờ phút này chị ấy không còn vẻ đùa giỡn như mọi khi mà là cực kì nghiêm túc. Trái tim Tiffany khẽ nhói đau, nàng biết rõ những lời này có lí nhưng vẫn cố chấp không tiếp nhận: "Cậu ấy sẽ không như vậy đâu..."

"Cái con bé này, chị nói mấy lời này có phải phản đối hai đứa yêu nhau đâu mà em phản ứng như thế... Thật ra vừa rồi chị kêu Taeyeon chơi lướt sóng chính là vì muốn em thấy được ưu điểm của em ấy, Taeyeon rất giỏi, em nhìn xem..." Nói rồi Hy Eun hất cằm về phía trước.

Tiffany theo cô ấy hướng mắt nhìn ra biển, ở nơi đó, không biết từ khi nào Taeyeon đã ở trong những ngọn sóng trập trùng, giống như hoà làm một với biển xanh, cô điêu luyện lướt bên dưới từng đợt sóng, cứ mỗi lần thành công là trên bờ có tiếng vỗ tay như sấm, tiếng hò hét vang lên.

Tiffany nhìn về đám đông kia, nàng chợt nhận ra mình hiểu cái cảm giác mà Song Hy Eun vừa nói, ngay tại lúc này, nàng cảm thấy Taeyeon thật sự quá cao, quá xa, sợ cô tuỳ lúc sẽ bỏ lại mình ở đây mà bay lên cao hơn. Nàng bất giác đứng dậy, đôi mắt thấp thoáng lo lắng dõi theo Taeyeon, người mà được vô vàn người ái mộ, còn nàng chỉ là một trong số đông đó.

Ai cũng nói Taeyeon sẽ luôn là người sợ hãi trong mối quan hệ này, nhưng chỉ có Tiffany mới biết, chính mình cũng lo được lo mất cô vô cùng.

- N thn ca tôi quá khng b ri! Li còn biết lướt sóng, cái b môn qu yêu như vy cũng làm được, cu y phi nhn cái ly này ca tôi a!

- Quá mê hn, nhìn đi, cái đường cong cơ th kia sao có th hoàn ho ti vy?

- Rt cuc là người con trai thế nào mi ly được em y làm v?

- Im lng, mày b ngc à? Người yêu người ta đứng bên đó kìa, con trai cái bíp, Taeyeon thích con gái, Tiffany Hwang, nghe cái tên này chưa?

- What the f...? Mà thôi ch trách, quá xng đôi ri.

- Ch còn gì na, lúc trước ai nói ch có thng nhóc Han Il So mi có ca vi Taeyeon đúng là k ngu, nói v gia thế thì cái em Tiffany kia ăn đứt.

- Đúng là mây tng nào gp gió tng đó...

- Mc dù đó gi tôi không thích tình yêu đồng tính lm, nhưng phi công nhn tôi quá thích cp này, không có đim nào để chê.

- H! Bây gi mà có mt Taeyeon khác hay mt Tiffany Hwang khác, tôi nguyn hiến tế tên bn trai hin ti để đổi ly nha.

- Bn hc này cũng quá vô tình ri...

- ...

"Nhớ kĩ cảm giác lo lắng bây giờ của em, đừng bao giờ phụ lòng em ấy." Song Hy Eun nhắm mắt lại, hưởng thụ gió mát mang theo hương vị mằn mặn của biển cả. Chính cô ấy là người nhất quyết muốn Taeyeon lướt cho mình xem, kết quả lại là người nãy giờ chẳng thèm tập trung nhìn lấy một cái.

Tiffany không trả lời, cho dù không có lời này của Hy Eun nàng cũng không bao giờ rời xa Taeyeon.

- Ể, người đàn ông bên kia là ai vậy? Sao cảm giác anh ta đang muốn so tài với nữ thần của tôi?

- Thì ra không phải mình tôi thấy vậy.

- Kĩ thuật của anh ta cũng không tệ.

- Thì sao chứ? Taeyeon của tôi vẫn là số một!

- Khoan đã, tôi thấy sai sai, trên tay anh ta cầm cái gì đó?

- Không nhìn rõ, hình như...

- Cái đó... Trời ơi! Là dao mà!!!

- Anh ta đang định làm cái quái gì vậy?!

- Rõ ràng anh ta đang lại gần Taeyeon, chẳng lẽ...

- TAEYEON CẨN THẬN!!!

Tiếng hét của Yang Kyun và một đám người vang lên thu hút được sự chú ý của Taeyeon, nhưng do gió lớn mà tiếng sóng cũng liên tục cho nên cô nghe không rõ, đến khi cô thấy mọi người chỉ tay về sau thì mới nhìn lại.

Người đàn ông kia đã sát gần tới Taeyeon, giống như sóng cũng ủng hộ anh ta, cứ qua một đợt sóng, anh ta lại gần cô hơn một chút, mà Taeyeon thì vì có chút loạn cho nên chân ở tấm ván trụ không vững nữa, cứ như thế ngã xuống biển. Người đàn ông kia thấy vậy cũng thu lại dao trên tay, bẻ hướng, một chiếc cano không biết từ khi nào xuất hiện mang theo anh ta rời khỏi.

- Mau lên! Mẹ nó! Ai biết bơi mau xuống đó nhanh lên!

- Phao đâu, dây đâu?!

- Gọi cứu hộ nhanh lên!!!

- Cứu hộ xuống cả rồi.

- ...

Từ tiếng reo hò cổ vũ, giờ đây đã trở thành âm thanh hoang mang đầy hỗn loạn.

Trái tim Tiffany như bị hơ trên ngọn lửa, nàng hét lớn tên cô rồi tức tốc muốn lao thẳng ra ngoài biển, lúc ngập gần tới đầu gối thì bị Seo A và Hy Eun theo kịp kéo lại.

"Bình tĩnh đi Tiffany, Taeyeon biết bơi mà, còn có áo phao nữa, cậu ấy sẽ vào ngay, không sao không sao." Seo A nhìn vẻ mặt hoảng loạn vì bị kinh hãi của Tiffany thì không khỏi đau lòng, vừa giữ nàng lại vừa trấn an.

"Đúng đó, em nhìn kìa, em ấy đang được cứu hộ đưa vào rồi." Hy Eun chỉ tay về phía xa xa để Tiffany nhìn theo.

Rốt cuộc nàng cũng ngừng vùng vẫy muốn chạy ra ngoài biển nữa, cơ thể hơi mất sức tựa vào người Seo A, nhưng không tới mấy giây liền gượng dậy chuyển hướng đi tới chỗ mà bảo hộ sẽ kéo Taeyeon vào.

Tiffany loạng choạng đẩy ra đám đông vây quanh Taeyeon để đi vào bên trong, ở đó cô đang nằm trên mặt cát không ngừng thở dốc, dường như vẫn chưa hoàn hồn trở lại sau chuyện vừa rồi. Cũng phải, chỉ chút nữa thôi thì vừa rồi cô đã bị mất mạng. Nghĩ tới đây trái tim Tiffany dâng lên nỗi kinh khiếp, nàng không thèm để ý cái nhìn của người khác nữa, trực tiếp đem Taeyeon ôm vào lòng mình.

Mà Taeyeon sau khi nhận ra là Tiffany cũng dần ổn định tinh thần lại, mệt mỏi thả lỏng tựa vào người nàng.

.

"Uống chút nước gừng đi." Tiffany đưa tới một ly trà gừng nóng mà mình vừa xin từ nhân viên khách sạn.

Taeyeon ngồi trên giường ngoan ngoãn nhận lấy uống ngay.

"Chị đã báo cảnh sát rồi, phía cảnh sát nói họ sẽ cố gắng điều tra, nhưng khả năng là rất thấp vì ở trên biển không để lại dấu vết gì, mà cũng không ai nhớ biển số của chiếc cano đó." Hy Eun ngồi đối diện Taeyeon nghiêm túc nói.

Taeyeon: "Vâng, em cảm ơn chị."

"Không, đều tại chị xúi giục em chơi cái trò đó. Có trách cũng trách chị."

Không ai biết lúc Hy Eun thấy Taeyeon bị trượt chân té xuống biển cô đã sợ hãi thế nào, giống như Tiffany, cô cũng muốn bất chấp chạy ra ngoài xem xem em họ mình thế nào, và đem em ấy bình an vô sự lên bờ. May mắn là có Seo A bình tĩnh hơn, nhắc nhở Taeyeon biết bơi, cô mới bình tĩnh lại được.

"Đừng nói vấn đề này nữa, người có lỗi nhất trong chuyện này là cái tên muốn hại Taeyeon. Nhất định phải tìm ra hắn ta!" Da Hye ngồi ở giường bên cạnh, mặt mày nghiêm trọng nói.

"Đúng vậy, bây giờ quan trọng nhất là bắt hắn. Hỏi xem vì sao muốn giết Taeyeon, thật sự quá độc ác rồi, thù hằn gì mà phải tới mức độ muốn mạng người ta chứ?" Seo A ôm một bụng tức giận và sợ hãi nói.

"Cậu thấy rõ mặt hắn không?" Tiffany trầm mặc nãy giờ rốt cuộc lên tiếng hỏi Taeyeon.

Taeyeon nhìn nàng rồi lắc đầu: "Anh ta dùng kính bơi loại lớn, tôi không nhìn được."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top