Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 9: Vô tình


*Vô tình này có nghĩa là 'không c ý' hay 'nhn tâm' thì mi người đc xong t cm nhn nhé.

—————

Tin tức học sinh chuyển đến trường nói nhỏ không nhỏ mà nói lớn cũng không lớn, nhưng chuyển vào giữa học kì thì đúng là có hơi kì lạ, hơn nữa Tiffany lại vô cùng xinh đẹp, cho nên có không ít người biết được tin liền tò mò. Nam sinh thì ái mộ, còn nữ sinh thì ghen tị, mỗi người một cảm xúc khác nhau, tốt xấu đều có đủ.

Lúc này Tiffany vừa leo lên cái dốc thì một nhóm nữ sinh đi tới chặn trước mặt.

"Cậu là học sinh mới chuyển trường phải không?" Người dẫn đầu lên tiếng.

Ánh mắt Tiffany đối với người lạ luôn luôn là lạnh lẽo, dĩ nhiên lúc này cũng không ngoại lệ. Nàng gật đầu đáp lại.

"Đi đến bên kia với tôi, tôi có chuyện muốn nói với cậu." Nữ sinh trước mặt hất cằm sang một bên, giọng điệu kênh kiệu nói.

"Chúng ta không quen nhau, có gì thì cậu nói ngay tại đây luôn đi ." Tiffany lạnh nhạt trả lời.

Nữ sinh kia còn chưa lên tiếng đáp lại thì Taeyeon bước tới kéo tay Tiffany ra sau mình, nói với cô ta: "Đường núi nguy hiểm không thể đi lung tung, nếu cậu có chuyện gì thì ở chỗ này nói đi."

"Hình như đâu có liên quan tới cậu, Kim Taeyeon?" Nữ sinh đó khoanh tay nghiêng đầu dùng ánh mắt thờ ơ nhìn cô.

"Nếu như cậu đã không có gì để nói thì chúng tôi đi trước."

Nói xong Taeyeon cũng không thèm để ý đến cô gái trang điểm đậm đối diện nữa, vừa nhìn là biết cô ta đang muốn gây sự với Tiffany rồi. Chuyện này vẫn luôn thường xuyên xảy ra trong trường, nhưng rốt cuộc vẫn không có cách giải quyết triệt để.

"Chúng ta đi thôi." Cô xoay lại cười trấn an nàng.

Tiffany gật đầu sau đó giơ tay nắm lấy tay Taeyeon đang đưa về phía mình.

Hai người lách qua ba nữ sinh chặn đường, mặc kệ bộ mặt u ám của họ đi tới chỗ hai người Jang Choi đang chờ phía trước. Khi nãy Da Hye mãi lo đuổi theo Seo A nên vô tình khoảng cách của nhóm cũng bị giãn ra.

"Lâu vậy?" Da Hye vừa thấy hai cô đi tới thì hỏi, hai người bọn họ đã chờ ở đây đã được năm phút rồi, rõ ràng là đi cùng nhau xoay qua xoay lại liền biến mất. Trong đầu óc đen tối của cô ấy và Seo A thậm chí còn nghĩ rằng Taeyeon và Tiffany đã trốn bọn họ đi riêng để tâm tình rồi.

"Gặp vài đại tiểu thư." Taeyeon trả lời, mặt vẫn còn một chút khó chịu.

"Hai cậu chọc gì đến tụi nó sao?" Seo A vừa nghe xong cũng sốt ruột.

Ba chữ 'đại tiểu thư' này trong trường bọn họ chính là loại người mà con gái muốn tránh xa nhất. Chảnh choẹ, xấu tính, luôn tìm cách hãm hại người khác chỉ với cái lí do nhảm nhí nhìn không vừa mắt.

"Nói cậu đi chọc tụi nó tôi còn tin chứ nghĩ sao hai người này được?" Tình huống có nghiêm trọng cỡ nào thì Jang mỹ nhân vẫn không thể quên châm chọc người trong lòng.

Seo A cong tay thúc mạnh vào eo cô ấy một cái rõ đau rồi không thèm để ý nữa, nhìn về hai người trước mặt nghiêm túc hỏi: "Thế mục tiêu của tụi nó là ai vậy?"

Giữa hai chân mày Taeyeon lập tức nhíu lại nhìn sang Tiffany.

Chỉ cần như vậy, hai người Jang Choi đã đoán được.

"Hừ, bản thân không được đẹp như người ta liền bắt đầu ganh tị, gây sự. Loại chó má gì đây?"

Da Hye nhíu mày không hài lòng nhìn Seo A, gần đây tần suất người này nói tục hình như hơi nhiều rồi, cô phải tìm cách sửa lại thôi.

"Cậu đừng rời khỏi phạm vi của lớp mình, hoặc là luôn đi cạnh tôi, có biết không?" Taeyeon thận trọng dặn dò nàng.

Mặc dù Tiffany không quá để tâm tới chuyện này nhưng thấy vẻ mặt lo lắng cùng nghiêm túc của Taeyeon thì cũng an tâm hơn nhiều, mỉm cười nói: "Được."

.

Thời điểm bọn họ lên đến đỉnh núi là đã mười giờ sáng.

Tất cả mọi người đứng xếp hàng nghe đoàn đội chủ trì đọc văn bản khai mạc, sau đó phân công vị trí khu vực cắm trại của mỗi lớp. Xong xuôi thì trở về khu vực riêng của lớp mình tiếp tục nghe phân chia chỗ từng cặp đôi. Cuối cùng là bắt tay vào dựng lều, ăn trưa nghỉ ngơi, đến năm giờ chiều mới tập hợp lại tham gia hoạt động đốt lửa trại và ca hát giao lưu.

Tiffany lúc này đang đi theo bên cạnh Taeyeon theo đúng nghĩa của câu 'một bước không rời', nàng thật sự vô cùng ngoan ngoãn.

"Xong rồi, bây giờ hai đứa mình mang đồ đạc để vào bên trong lều, sau đó tôi sẽ đi nhận phần cơm trưa của chúng ta." Taeyeon phủi tay sau khi đóng xong chiếc cọc gỗ cuối cùng xuống đất, nhìn cô 'trợ lí' xinh đẹp bên cạnh mình cười nói.

Trên gương mặt Tiffany vẫn không có cảm xúc gì nhưng trong lời nói nghe ra chút gấp gáp: "Để tôi đi lấy cơm cho, cậu vất vã nãy giờ rồi... còn tôi chưa làm được gì..." Nói xong liền không cho cô cơ hội từ chối, nàng bước tới lấy hai cái balo đặt ở trên đất, phủi phủi, rồi để vào trong lều. Trước khi đi lấy cơm còn đưa tới cho Taeyeon chai nước bảo cô uống.

Đương nhiên, Taeyeon không có lí do gì để từ chối.

Ăn cơm trưa xong, hai người Jang Choi sang rủ bọn họ đi dạo chụp hình, nhưng Tifffany nói rằng mình hơi mệt muốn nghỉ ngơi nên đã từ chối. Taeyeon cũng không có hứng thú với mấy việc đó, hơn nữa cô còn đang giữ nhiệm vụ 'trông chừng' bạn cùng bàn của mình khỏi cái đám đại tiểu thư kia, vì vậy Taeyeon đồng dạng lắc đầu rồi kéo khoá lều tiễn khách.

Jang mỹ nhân và Choi tiểu thư dùng ánh mắt ái muội nhìn nhau sau đó cùng nhau nở ra nụ cười của bà dì thấu hiểu cõi đời.

Taeyeon thấy Tiffany chưa gì mà đã chuẩn bị nằm xuống thì vội ngăn lại, rồi đưa tay vào trong balo của mình lấy ra một cái túi nhỏ, sau đó lại lấy ra thêm một cái bơm hơi, khoảng tầm ba phút sau một cái nệm khí căng tràn đã xuất hiện. Taeyeon bảo Tiffany mang đồ đứng lên sau đó cô đặt cái nệm đó lên sàn.

Lại bắt gặp vẻ mặt khó hiểu của nàng, cô vừa chất lại đồ vừa giải thích.

"Lều mỏng, với cả ở đây toàn đất đá, cậu mà nằm không sẽ rất đau."

Tiffany ngồi lên nệm khí, quả nhiên thoải mái hơn ban nãy rất nhiều. Nàng cũng không muốn rảnh tay liền phụ giúp Taeyeon xếp đồ đạc: "Cậu rất có kinh nghiệm trong việc cắm trại nhỉ?".

"Đọc trong cuốn sách nào đó có nhắc tới mà thôi, chứ tôi cũng chưa từng leo thế này. Mà xem ra cũng không tệ..." Taeyeon cười cười trả lời sau đó vỗ vỗ tay xuống gối của nàng.

Tiffany ngẩn ra giây lát rồi hiểu ý nằm xuống.

"Taeyeon..."

Nghe được tên mình từ nàng, vốn dĩ đang vô cùng bình thường thì đột nhiên trái tim Taeyeon lúc này như bị một chiếc lông vũ nhẹ nhàng lướt qua, có chút ngứa ngáy không nói nên lời.

Cô cố gắng đè lại tâm tư bất ổn của mình nhìn về phía Tiffany, chờ đợi nàng nói tiếp.

"Không có gì, đột nhiên lại muốn gọi thôi, chắc có lẽ vì tên của cậu đẹp." Tiffany rũ mi, trong ánh mắt bớt đi sự lạnh nhạt, khoé môi xinh đẹp cũng cong lên.

Kì thật vừa rồi chính nàng cũng không biết vì sao mình lại gọi tên cô.

Hô hấp Taeyeon chậm lại một nhịp, không được tự nhiên xoay mặt đi: "Ừ..."

Lại trải qua một hồi yên lặng, tới khi Taeyeon sắp xếp lại đồ đạc cá nhân của mình xong thì đã thấy Tiffany ngủ từ lúc nào rồi. Cô cũng tự biết tiết chế lại động tác mình, nhẹ nhàng cẩn thận nằm xuống ngay bên cạnh.

Bốn giờ chiều, tiếng chuông báo thức vang lên, Taeyeon lập tức tỉnh ngủ lấy điện thoại tắt đi. Cô ngồi dậy dụi dụi mắt để làm bản thân thanh tỉnh đôi chút. Lúc này nghe được tiếng động nhỏ bên cạnh mình thì Taeyeon mới nhớ ra là còn có một người ở đây nữa, vì vậy liền xoay đầu nhìn nàng.

Tiffany vẫn chưa thể tỉnh hẳn, khuôn mặt xinh đẹp mang theo vài phần đáng yêu của trẻ con làm cho Taeyeon cũng phải vô thức mỉm cười.

Quả nhiên người đẹp thì làm gì cũng khiến người ta cảm thấy ưa thích, Taeyeon nghĩ ra một chân lí.

Nhưng là giọng nói cùng với khuôn mặt lại cực kì trái ngược: "Cậu cười cái gì?".

So với độ dễ thương từ biểu cảm thì giọng điệu lạnh lùng nói ra bốn chữ kia của Tiffany thật sự khiến người ta phát rét.

Có điều Taeyeon đã quen quá rồi nên cũng không bài xích gì, cười đáp: "Cười cậu đó, ở đây ngoài chúng ta ra còn người khác sao?"

Tiffany nghe vậy liền ngồi bật dậy, xoay mặt, dùng nửa con mắt nhìn cô: "Có gì buồn cười sao?"

"Phải... Nhưng tôi không nói cho cậu biết đâu."

Tiffany cũng lười truy cứu cho nên không hỏi nữa. Nàng vỗ vỗ hai tay vào mặt mình, buộc tóc lên cao ráo phía sau, rồi đưa tay muốn mở lều để ra ngoài thì bị Taeyeon ngăn lại.

Tiffany: "???"

Taeyeon: "Cậu không định thay quần áo sao?"

Tiffany: "Quên mất, thay ở đâu?"

Taeyeon: "Cậu nghĩ trên ngọn núi này còn chỗ nào để thay sao? Đương nhiên là ở đây rồi."

"Vậy thì thay thôi." Tiffany nói nhanh mà làm cũng nhanh, nàng vừa dứt lời liền mở balo ra lấy bộ đồ mà mình đã để sẵn trên cùng, rồi nắm lấy áo trên người trực tiếp cởi ra.

Taeyeon chưa kịp phản ửng thì đã bị tấm lưng trắng như ngọc không tì vết đập thẳng vào mắt, đặc biệt là cái dây nhuyễn màu đen nổi bật giữa lưng kia...

Hiện tại cô chỉ cảm thấy mặt mình giống như bị thiêu rụi rồi, ngay cả lòng bàn tay cũng bắt đầu đổ mồ hôi lạnh. Taeyeon vất vả lắm mới vớt lại chút lí trí cuối cùng để quay người đi.

Có điều dù đã xoay mặt đi rồi nhưng từng hành động của Tiffany đều truyền rõ ràng rành mạch tới tai Taeyeon. Bây giờ thì dù muốn hay không, cô cũng có thể đoán được Tiffany đang thay đến cái gì...

"Lạy chúa!" Cô lẩm bẩm trong miệng.

Tiffany mặc một chiếc áo tay lỡ trắng cùng với chiếc quần tây lụa ống rộng màu đen, bởi vì buổi tối vẫn có tiết mục lửa trại, chắc chắn bọn họ sẽ phải ngồi xuống đất cho nên màu tối có thể coi là một lựa chọn sáng suốt.

Thay đồ xong rồi thì nàng cũng trang điểm lại cho bản thân một chút vì cảm thấy sắc mặt mình không tốt cho lắm, sau đó mới hài lòng cất gương đi, nhìn tới người còn lại trong lều.

Tiffany nhíu mày nhìn bức tượng đối diện mình: "Sao cậu còn chưa thay đồ?"

"À... Ừ... Mà cậu xong rồi à?"

"Ờ, vừa xong đây."

"Vậy cậu ra trước đi... chắc là Da Hye và Seo A đang đợi bên ngoài đó." Taeyeon cố giữ cho giọng nói của mình không lộ ra run rẫy. Sự thật là nãy giờ cô đã đọc rất nhiều lần '7 hằng đẳng thức đáng nhớ' rồi, thậm chí còn đọc luôn mấy cái đẳng thức nâng cao ít ai biết tới.

"..."

Không thấy Tiffany trả lời mình, Taeyeon mang theo thấp thỏm xoay đầu lại, nhưng vừa xoay được một nửa thì liền trực tiếp hóa đá.

Phải! Một bức tượng đá không hơn không kém.

Cảm giác mềm mại trên môi truyền đến đại não, làm cho một chút lí trí vừa rồi Taeyeon cố gắng gom nhặt được, lập tức không cánh mà bay đi sạch sẽ.

Tiffany cũng kinh ngạc đến tột độ. Không thể ngờ đến mình lại mất đi nụ hôn đầu tiên trong hoàn cảnh thế này.

Vốn dĩ nàng muốn không tiếng động 'áp sát' để trộm xem sắc mặt của Taeyeon đang ra sao, nhưng còn chưa kịp nhìn thấy thì khuôn mặt kia đã trực tiếp quay sang phóng đại trước mắt nàng.

Mà đó cũng không quan trọng, quan trọng là đôi môi hai người lúc này không chút kẽ hở chạm lấy nhau.

Lúc đầu Tiffany còn cảm nhận được vài cái hô hấp của đối phương, sau đó thì dừng hẳn, có lẽ Taeyeon đã ngưng thở rồi. Điều này rất lâu về sau mỗi lần nàng nhớ lại đều cười một hồi.

Mười lăm giây tĩnh lặng trôi qua, rốt cuộc Tiffany là người lấy lại được bình tĩnh đầu tiên, nàng lui người tránh khỏi sự va chạm thân mật ấy, lúng túng đưa bàn tay run rẫy lên mở ra khoá lều. Nhưng ông trời cũng thật biết trêu người, dù nàng kéo thế nào nó cũng không chịu ra, làm cho Tiffany quẫn bách tới muốn nóng nảy chửi thề một câu.

Taeyeon sau đó cũng khôi phục lại được một ít lí trí, cô mơ hồ đưa tay kéo khoá giúp Tiffany. Rồi lại rũ mi nhìn xuống chân mình mà tiếp tục đơ người.

"... Sắp... sắp đến giờ rồi... Cậu thay đồ rồi ra ngay nhé... Tôi đi qua chỗ Seo A và Da Hye... đợi cậu." Tiffany cố gắng nói hoàn chỉnh một câu, sau đó thấy cô vẫn bất động thì vội vã rời đi. Bởi vì nàng cảm nhận được cả gương mặt và lỗ tai của mình lúc này chắc chắn đều đã đỏ lên rồi.

Taeyeon một mực giữ im lặng, mơ mơ màng màng bắt đầu thay đồ trang điểm lại cho bản thân. Vào lúc son môi, không biết Taeyeon đưa tay sờ lấy đôi môi chính mình tổng cộng bao nhiêu lần, nhưng mỗi lần như vậy trái tim cô đều không khống chế được mà đập liên hồi.

Nói là đi sang chỗ hai người Jang Choi nhưng Tiffany biết được 'tình trạng' của mình hiện tại, cho nên rất thức thời không đi sang đó. Còn về việc bản thân định đi tới đâu thì nàng cũng không xác định được. Trong đầu nàng lúc này đều là hình ảnh gương mặt phóng đại của Taeyeon, sau đó là hơi thở nóng ấm của cô, cuối cùng là cảm giác mềm mại của đôi môi...

Ngay lúc Tiffany rối rắm muốn hét lên một tiếng thì ở phía sau truyền tới tiếng gọi lớn.

"Tiffany Hwang!!!"

Nghe tên mình, Tiffany giật mình xoay người lại, đối diện với nàng không ai khác chính là cái người đang lẩn quẩn trong tâm trí nàng nãy giờ, thậm chí là một giây cũng không rời, Kim Taeyeon.

Trái tim lại một lần nữa nổi lên như trống, Tiffany vội vàng nghiêng ánh mắt đi, không dám nhìn thẳng cô.

"Không phải nói đi đến chỗ hai người họ sao? Cậu tới đây làm gì?" Từ trong giọng nói của Taeyeon, rất dễ để nghe ra là cô đang tức giận.

Tiffany vốn vẫn còn đang thẹn thùng, tự nhiên lại bị chính thủ phạm tới lớn tiếng với mình, vì vậy cả người nàng đều lập tức cảm thấy ấm ức, không nhịn được lớn tiếng đáp lại: "Tôi muốn đi đâu là việc cậu quản được sao?"

Không ngoài dự đoán.

Taeyeon kinh ngạc đến chững lại.

Biết bản thân đã quá lời rồi nên Tifffany cũng ngậm chặt miệng không nói gì tiếp.

"Tôi là lo cho cậu bị đám người kia làm phiền... cho nên..."

Tiffany: "Xin..."

"Về thôi, mọi người... Chắc là đang đợi chúng ta." Taeyeon cắt đứt lời nàng sau đó xoay mặt đi về hướng ngược lại.

Xin li...

.

Ngọn lửa bùng cháy giữa bầu trời đêm trở nên có chút trở nên ảo diệu, bởi vì khoảng cách khá gần nên mọi người có thể nhìn rõ được từng đóm than nhỏ liên tục toé ra xung quanh.

Trên đỉnh núi lạnh lẽo cũng nhờ vậy mà ấm áp hơn rất nhiều.

Taeyeon cùng vài người nữa đang đảm nhận nhiệm vụ nướng thịt cho lớp. Còn có thêm vài bạn nam khác xung phong đến phụ giúp, nhưng mang tiếng phụ mà thực ra là cố ý tới bắt chuyện với cô thôi. Bất quá cũng là bạn bè nên Taeyeon không có từ chối. Cô rất kiên nhẫn nói chuyện với từng người, vì bình thường bọn họ đối xử với cô cũng rất tốt.

Khoảng một lúc sau, đợi cho số lượng người giảm đi rồi thì một cậu bạn lên tiếng:

"Lớp trưởng, cậu đã có người yêu chưa?" Người hỏi là một cậu trai đeo kính nhìn khá tri thức.

Taeyeon lật một miếng thịt, thành thật lắc đầu: "Không có. Làm sao vậy?"

Cậu trai ấy có chút mừng rỡ sau đó đỏ mặt xua tay bảo: "Không... không có gì đâu."

Taeyeon thấy vậy cũng không hỏi tiếp, thật ra cô đã nhìn rõ được ý đồ của bạn học mình rồi.

"Vậy còn Han thiếu gia của lớp E thì sao?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top