Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

More than freedom fanfic TaeNy

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

More than freedom

Chapter 1 : breaking Free

Ranh giớ giữa cái ác và cái thiện chỉ cách nhau 1 sợi chỉ . Và cuối cùng thì MiYoung cũng không chịu được điều đó . Điều mà hắn đã làm với gia đình cô và cướp mất đi thứ quý giá của đời mình. Cô nhẹ nhàng từ từ để bóng tối bao lấy linh hồn mình , Tóm gọn con dao bếp sắc lẻm , cô bước vào căn phòng sộc mùi nhục nhã và hận thù. Gã đàn ông nằm đó .

Từng bước

Từng bước

Gương mặt cô vô cảm

Bặp - Bặp - Bặp - lưỡi dao vô tình

Cô hạ tay mình vào gã đàn ông đó . dòng máu dơ bẩn vấy lên người cô nhưng cô chỉ cười lớn cùng với dòng nước mắt

"Cut... Cut "

"Làm tốt lắm Tiffany , xuất sắc" - giọng đạo diễn hô to cùng với tràn pháo tay của nhân viên

"Em làm anh sợ thật đấy Tiffany" - người đàn ông nằm trên giường ngồi dậy lấy khăn lau đi những vết máu giả nằm trên người mình

"Taecyeon à , anh quá lời rồi đấy" - Cô cười với đôi mắt hình trăng lưỡi liềm đáng yêu làm mọi người đàn ông xung quanh cô như muốn chạy theo bắt tim mình lại

"Tiffany , mau lên chúng ta chuẩn bị có 1 cuộc phỏng vấn quan trọng với tạp chí S9Jj đó" - người quản lý gọi từ ngoài cửa

Sau khi chào mọi người và cảm ơn họ cô nhanh chóng lên xe.

Nghiêng đầu ra ngoài cửa sổ hóng những cơn gió vào mặt , hơn bao giờ hết cô muốn giữ cái cảm giác lúc này dù chỉ là 1 góc nhỏ. Cảm giác tự do mà cơn gió mang đến , Cô nhìn những người đi đường , ghen tị và ước ao sao mình giống như họ . Có thể nắm tay người mình yêu dạo trên phố , đi chơi vào cuối tuần , hay thậm chí cãi cọ ngay trên phố mà không sợ tai tiếng gì. Với tất cả những thứ bình thường đó 1 diễn viên , ca sĩ nổi tiếng như cô bây giờ là 1 điều không tưởng

Vào trong phòng thay đồ và chuẩn bị cho buổi phỏng vật. Đối mặt với 4 bức tường cô cảm thấy thật ngột ngạt và khó thở. Cô bắt đầu nhớ những cơn gió ấy mặc dù nó mang mùi khói bụi nhưng ít ra nó rộng rãi để cô có thể dang tay cảm nhận những cơn gió khẽ vờn qua ngón tay mình .Cô thầm ước sống 1 ngày mà không phải là mình bây giờ mà là ai đó bị nhốt bên trong cô quá lâu

Giọt nước làm tràn ly

Không có ai xung quanh cả

Và cái cửa...

Những cơn gió , biển

Và cái cửa...

Cái lồng chẳng ai coi

Và cái cửa...

Từ lúc nào Tiffany đã cảm nhận được làn gió ấy bay theo tóc mình , phổi cô nóng lên vì thei6u1 cô không khí , chân cô đau buốt vì dăm đường . Nhưng cô vẫn cứ chạy . Chạy . Dù cái ý nghĩ sẽ là rắc rối lớn nếu mình biến mất như thế này nhưng cái khoảng trời trong đầu cô đã lấp cái điều lo lắng ấy đi .

Ít ra từ giờ cho đến về sau tôi muốn sống 1 ngày là của mình - Tiffany thì thầm trong lúc chạy - Mình không thể sống trong cái lồng này đến già được, không thể

Bụp

Cạch

Đoán xem là tiếng gì

Không phải tiếng gãy guốc , không phải tiếng lên đạn. Chỉ là tiếng va phải 1 chiếu xe đậu lề đường và cô mở cửa xe và bước vào ngồi như thể xe đó là của mình

"Chạy đi" - Tiffany nói trong tiếng thở

Trả lời cho sự im lăng do ngỡ ngàng bàng hoàng của người bên cạnh , Tiffany quay sang cô gái đang ngồi trong xe nói giọng khó chịu nhưng không dám nạt.

"Làm ơn cho xe chạy nhanh đi "

Cuối cùng người con gái kia cười khẩy 1 cái rồi nói :

"cô là ai "

Đó là 1 câu nói gây shock đối với Tiffany , nếu 2 năm trước mà ai hỏi cô về câu nói đó thì cô chỉ mỉm cười vui vẻ và trả lời nhưng sau 2 năm với danh tiếng của cô hiện giờ mà hỏi câu đó thì làm cô cảm thấy shock dữ dội

"Cô không biết tôi là ai ư?"- Tiffany hỏi lại

"Xin lỗi nhưng..." - cô gái bị Tiffany cắt lời

" Xin cô hãy chạy xe đi không tôi chết mất "- Tiffany xoa 2 tay lại năn nỉ

Cô gái bật cười trước gương mặt nũng nịu năn nỉ của Tiffany rồi bắt đầu cho xe chạy.

Tiffany vui vẻ hạ kính xuống và hướng ra ngoài trời . cô mải mê ngắm nhìn cảnh vật ngoài trời , miệng đôi khi ngâm nga những bài vui nhộn. Lâu lâu bật cười khi thấy cái gì đó là lạ trên phố hay chỉ là những đám mấy có hình thù buồn cười .

"Cô muốn đi đâu"- Cô gái hỏi

Thấy đương sự không phản ứng cô nói to hơn

"Tôi nên chở cô đi đâu" - Vẫn không có phản ứng từ phía bên kia

Cửa kính được quay lên , Tiffany quay sang nhìn cô gái giận dỗi

"Cô muốn đi đâu"- Giọng cô gái đó bắt đầu khó chịu

"Tôi là Tiffany Hwang .Cô tên gì?" - Tiffany muốn làm dịu cô gái này trước

"Kim Taeyeon" - Cô gái lạnh lùng đáp

"

Tôi biết là hơi đường đột và thật là sai khi hỏi điều này nhưng cô có thể cho tôi xin 1 điều nữa được ko ?" - Tiffany gường cười nhưng vẫn để lộ vầng trăng đáng yêu trên mặt cô.

Taeyeon sau khi ngắm mắt cười hồi lâu rồi cũng tỉnh táo trả lời -"cô... nói xem"

"

Tôi muốn ở nhà cô 1 thời gian" - Tiffany đỏ mặt nói nhanh kèm với 1 nụ cười ngại ngùng

"Thật là .." - Taeyeon lầm bầm rồi thắng gấp xe

Xuống đi - Cô lạnh lùng nói

"Chỉ 1 ngày thôi "- Tiffany cố năn nỉ và tìm cách

"Cô tông vào xe tôi , nhảy lên xe tôi , bắt tôi chở đi 1 đoàn dài và giờ..."- Taeuyeon bùng nổ cơn tức giận -" Không , xuống mau"

Tiffany xụ mặt xuống , cô không nói gì cả , chỉ cúi đầu cảm ơn Taeyeon rồi cô tháo giày ra và đi bộ dọc trên lề đường .Thật ra Tiffany dư sức ở trong 1 khách sạn 5 sao với những phục vụ cao cấp chứ không phải bị la mắng thế này đâu nhưng cô do chạy trốn nên cô chẳng mang gì theo , 1 đồng cũng không .Cô buồn bã bước đi

Vì ở đây là ngoại thành nên ko nhiều người ở đây lắm . Tiffany cảm thấy khá lạc lõng nhưng khi cô vừa nhìn thấy 1 bờ sông gần đó , cô chạy nhanh đến gương mặt hớn hở như em bé tìm thấy kẹo. Cô dang tay , ngửa cô lên trời hít thở cái không khí , cảm nhận cái cảm giác mà cô đã đánh mất bao năm qua . Cái cảm giác như trút bảo bao gánh nặng của công việc đè lên lưng cô , không còn qua tâm đến hình tượng , không còn quan tâm xem người khác nghĩ gì , không còn qua tâm về lịch làm việc . Cô có cảm giác mình nhẹ tênh 1 cái bóng bay.

"Nấm con~~~ chị đã làm được . Cám ơn em" - cô hét lớn về phía đường chân trời nơi mà mặt trời đang bắt đầu lặn.

Tiffany ngồi xuống ngắm nhìn hoàng hôn , cô cố gắng để hình ảnh này trong đầu , những ngón tay cô chạy dài trên mặt đất như 1 nghệ nhân đàn 1 bản tình ca. Cô khắc cố khắc nó vào tâm trí mình

"Có lẽ đây là lần cuối mình nhìn thấy hoàng hôn thế này" . - cô thì thầm

Trời đã tối , sương xuống làm cho đôi vai gầy mệt lả run lên . 1 cái áo khoác thơm 1 mùi thơm ngọt ngào , dịu dàng khoác lên vai cô

"Con gái mà ngồi đây 1 mình nguy hiểm lắm"

Cô mỉm cười khi nhìn thấy gương mặt đầy bất ngờ của Tiffany . Hơn ai hết Taeyeon là người bất ngờ nhất vì ở lại. Cô tính bỏ đi ngay sau khi cô gái mang tên rắc rối đó biển mất khỏi tầm mắt cô nhưng qua kính chiếu hậu cô có thể thấy cái dáng vẻ tội nghiệp đó , 1 cô gái với thân hình xinh đẹp cùng bộ cánh đắt tiền đang thất thiểu bước đi . Nhưng cô nghĩ cô đã đủ lớn với những trò lừa lọc mang dáng vẻ tội nghiệp này

Cô thắng xe lại khi thấy Tiffany chạy đến dòng sông với gương mặt mỉm cười hạnh phúc . Cô ngồi đó theo dõi Tiffany . Với 1 trái tim của 1 nhà văn cô cảm nhận được rằng Tiffany không phải lừa đảo và rằng ở cô gái này có gì đó rất đặc biệt .

Có lẽ đây là lần cuối tôi cảm thấy điều này - Tiffany nói trong khi Taeyeon đỡ cô dậy.

Nhưng do tê chân nên Tiffany đã khụy xuống và kéo theo Taeyeon , do đỡ người đẹp ( chứ không phải dê >.<) Taeyeon ôm trọn Tiffany vào vòng tay mình . Đầu của cô dựa vào ngực của Taeyeon

Tiffany từ đây khoảng cách 0 inch này cô có thể nghe thấy tim Taeyeon đang đập rất nhanh và hơi ấm của Taeyeon bao lấy cô như 1 cái màng vô hình bảo vệ cô khỏi hơi lạnh của sương đêm . Mùi thơm của Taeyeon khiến Tiffany cảm thấy thích thú vì nó có mùi ngòn ngọt nhưng có chút gì đó như mùi sữa của trẻ con .

"Xin lỗi" - Tiffany đỏ mặt

Có 1 người còn đỏ mặt hơn nhưng người ta đã nhanh chóng lấy lại phong độ và đỡ Tiffany dậy , rồi dìu vào trong xe

Taeyeon không hỏi gì cô chỉ đưa Tiffany lên xe và chạy về phía nhà mình

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top