Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

#11 Kế hoạch

Bây giờ chúng mình đã trở lại Hàn Quốc và đúng như lời chị ấy nói, Momo-unnie đưa cho mình một danh sách các địa điểm khác nhau mà chúng mình có thể ghé thăm nếu chúng mình muốn đi ra ngoài nhưng vẫn có quyền riêng tư tối ưu. Mình đã lưu nó vào ghi chú của mình trước và sẽ kiểm tra nơi gặp gỡ tốt nhất dành cho mình và V.

Tối hôm đó, khi tất cả chúng mình tập trung tại phòng khách sau khi dùng bữa tối nấu tại nhà (nhờ nấu ăn của Jeongyeon), Momo đã tiết lộ bí mật của mình với các thành viên khác. Tất cả họ đều sốc như những gì chúng ta mong đợi vì Momo không phải là kiểu người có liên quan đến đàn ông (họ sẽ không ngạc nhiên như bây giờ nếu đó là Nayeon / Dahyun, người đưa tin) nhưng đó chỉ là phản ứng ban đầu của họ. Sau khi họ bình phục, họ bày tỏ họ hạnh phúc như thế nào đối với Momo và cách họ ngưỡng mộ cô vì sự trung thực.

Chúng mình nói chuyện thêm vài phút sau đó quyết định gọi nó là một đêm tâm trạng và đi đến phòng tương ứng của từng người.

--------------------------------

Mình đã không có cơ hội nhìn vào danh sách mà Momo đưa cho mình đêm qua vì sự mệt mỏi đã qua và mình ngủ ngay khi cơ thể chạm vào giường. Mình thức dậy sớm vào ngày hôm sau và thấy Mina trong bếp. Chị ấy đang ăn ngũ cốc cho bữa sáng (có lẽ quá lười để nấu bất cứ thứ gì).

"Chào buổi sáng, unnie." Mình chào chị ấy.

"oh Tzuyu-ah. Hôm nay em có kế hoạch gì không? Các thành viên khác đã rời đi để thăm gia đình họ." Chị ấy thông báo cho mình. Điều này có nghĩa là chỉ còn thành viên ngoại quốc ở đây thôi bao gồm (mình, Mina, Sana và Momo).

"Em chưa có kế hoạch nào. Sao thế unnie?" Mình hỏi.

"Em sẽ đi với chị chứ? Chị muốn thử câu cá trên băng." Chị ấy nói trong khi nhai ngũ cốc.

Mới chỉ là ngày đầu tiên của tháng 12 hôm nay nhưng đợt tuyết rơi đầu tiên đã xảy ra vào tuần trước khiến một đống tuyết dày hình thành trên đường phố và hồ đóng băng.

"Nghe thích đó y kiến ​​hay. Thế còn Momo-unnie và Sana-unnie?" Mình hỏi khi mình làm bữa sáng ngũ cốc của riêng mình (thật khó để di chuyển khi trời lạnh).

"Sana-unnie ở cùng Nayeon-unnie trong khi Momo-unnie có một cuộc hẹn với bạn trai hôm nay." chị ấy đã nói với chị.

Mình gật đầu khi ngồi xuống bên cạnh chị ấy. "Vậy chỉ có hai chúng ta thôi sao? Em không thể tưởng tượng được nó sẽ vui như thế nào." Mình nói và chị ấy biết rằng mình đang trêu chọc chị ấy. Đó không phải là một bí mật mà từ nhóm của chúng mình, mình và chị Mina là những thành viên dè dặt nhất và không nói nhiều, thế nên đi chơi chung mình biết là đến chiếc lá rơi vẫn sẽ nghe được.

Chị ấy chỉ cười mình. (Thấy không? Đó là cách chúng mình ồn ào.) thật là nhiều muối khi những người nhạt nhất lại chơi chung với nhau:)

Chúng mình ăn trong im lặng sau đó, cả hai chúng mình trông rất đắm chìm vào những gì đang diễn ra trong tâm trí của mỗi người. Đây là những gì mình thích ở mình và Mina cùng nhau, chúng mình biết cách tôn trọng sự im lặng của nhau và chúng mình không phải là kiểu người đặt câu hỏi mà chúng mình cho là nhạy cảm.

Mình vẫn đang suy nghĩ về chiếc băng đô mà mình đã mua và làm thế nào để mình có thể đưa nó cho V. Nhớ lại danh sách từ Momo, mình lấy điện thoại ra và bắt đầu search Naver. Danh sách này bao gồm các nhà hàng, công viên, nhà nghỉ với tầm nhìn tuyệt đẹp, khu nghỉ dưỡng và đáng ngạc nhiên, một hồ nước hoàn hảo để câu cá trên băng.

Một ý tưởng đã đến với mình và mình hy vọng rằng Mina sẽ đồng ý.

Mình hắng giọng để thu hút sự chú ý của Mina. Chị ấy quay sang với một cái nhìn thắc mắc.

"Uhm unnie, chị có phiền nếu em rủ thêm ai đó đi cùng chúng ta không?" Mình hỏi.

"Không có vấn đề gì với chị miễn là không chỉ hai chúng ta." Chị ấy trả lời sau đó là một tiếng cười tinh nghịch.

Mình mỉm cười với chị ấy và bắt đầu gõ một tin nhắn cho V. Anh ấy là một người rất bận rộn (thực sự là tất cả các thành viên của BTS) nhưng không có hại gì khi hỏi anh ấy có thời gian không? Họ vẫn là con người sau khi tất cả những người xứng đáng được nghỉ ngơi sau khi làm việc rất chăm chỉ.

Mình suy ngẫm liệu mình có nên mời anh ấy hay không. 'Đừng phá hỏng điều này. Anh ấy có thể bận rộn 'một phần khác của mình nói.

Mình thở ra sau khi quyết định.

Kính gửi: Romeo

Oppa. Em biết anh bận rộn như thế nào nhưng em có thể biết hôm nay anh có thời gian rảnh không?

Mình hồi hộp chờ đợi câu trả lời của anh. Mình nhìn lên và thấy Mina đang nhìn mình tò mò nhưng chị ấy không bao giờ hỏi mình bất cứ điều gì. Thay vào đó, chị ấy nói chị sẽ rửa bát, sau khi ăn ngũ cốc, mình không nhận thấy rằng mình đã ăn xong bát của mình. Mình lẩm bẩm cảm ơn chị ấy.

Mình cảm thấy điện thoại của mình rung lên trong tay và mình nhanh chóng kiểm tra tin nhắn.

Từ: Romeo

Dù bận rộn đến đâu, anh luôn có thể tìm thấy một chút thời gian rảnh rỗi chỉ để dành cho em , Juliet. Sao thế nhỉ?

Mình đỏ mặt ngay khi đọc tin nhắn của anh. May mắn thay, Mina vẫn đang rửa bát và lưng chị ấy đối diện với mình nên chị ấy không thấy mặt mình đỏ như thế nào.

Mình bình tĩnh lại trước khi trả lời.

Tới: Romeo

Em có vài thứ cho cho oppa. Chúng ta có thể gặp nhau ngày hôm nay để em có thể đưa nó cho anh được không? Em và một thành viên trong nhóm sẽ đi câu cá trên băng tại hồ *****. Tụi em có thể gặp nhau ở đó nếu lịch trình của anh cho phép anh ở lại lâu hơn, thì anh có thể tham gia với tụi em.

Mình nhấn gửi trước khi mình không thể khống chế bản thân mình được nữa. Mìn có vẻ quá đòi hỏi? Mình hét lên tinh thần. Lỡ anh ấy nghĩ rằng mình đang vượt qua ranh giới. Ôi trời, phải làm sao đây?

Sự hoảng loạn của mình dường như thể hoiện trên khuôn mặt khi mình nghe Mina gọi tên mình.

"Tzuyu-ah, có chuyện gì vậy? Nhìn em có vẻ lo lắng." Chị ấy lo lắng hỏi.

Mình hít một hơi thật sâu để bình tĩnh lại.

"K-không có gì, unnie. Có lẽ em chỉ hào hứng đi câu cá trên băng." Mình đã trả lời.

Chị ấy không hỏi gì sau đó và chỉ gật đầu với mình. "Chị sẽ đi tắm trước, Tzuyu-ah."

Mình cảm thấy điện thoại lại rung và phải mất 5 lần hít vào trước khi tôi mở được tin nhắn.

Từ: Romeo

Đã một lúc kể từ lần cuối anh đi câu cá trên băng. Anh chắc chắn sẽ tham gia với em. 😊

Mình thở hổn hển một chút sau khi đọc tin nhắn của mình. Tim mình bắt đầu đập nhanh hơn và mình không thể ngăn được tiếng cười khúc khích nhẹ nhàng thoát ra từ môi mình.

'Em cũng vậy, V. Em không thể chờ đợi thêm được nữa cái khoảnh khắc để nhìn thấy anh.' Mình tự nhủ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top