Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

#3 Ly sữa lắc🥛




Mình là người đầu tiên phá vỡ cuộc thi nhìn chằm chằm của tụi mình và cúi đầu. Mình có thể cảm thấy tim mình đập gấp đôi và tay mình bắt đầu toát mồ hôi, có tiếng sóng điếc tai, mặc dù không có tiếng ồn xung quanh ngoại trừ tiếng ồn do Chaeng đang bận rộn nhai trên chiếc bánh dâu của cậu ấy.

Mình đang yêu cầu bản thân hành động bình thường lại, giả vờ rằng mình không biết người đó vì Chaeng sẽ hỏi mình về cách mình biết đó là một trong những tiền bối của chúng mình. Mình chưa sẵn sàng để nói với cậu ấy rằng mình đã bí mật quan sát V trên weve chung của anh ấy bằng tài khoản tên mẹ mình.

Mình tự ý thức khuấy sữa và các giác quan của mình thì rất ý thức về sự hiện diện ẩn nấp trên bàn bên cạnh tụi mình.
Cô sợ tháo mặt nạ ra mặc dù cô chắc chắn rằng anh đã nhận ra Chaeng dựa trên vẻ ngoài mà anh dành cho cô vừa mới nảy.

"Này, tại sao cậu uống đi chứ ? Chúng ta chỉ có thời gian ngắn để đi lang thang ở đây, ai đó có thể biết chúng ta không ở trong phòng của tụi mình đó." Chaeng thì thầm trong khi cậu ấy uống ngụm trà đá.

Mình gật đầu và từ từ gỡ khẩu trang của mình ra. Mình tập trung tất cả sức mạnh và ý chí của mình để tránh liếc nhìn V nhưng mình chắc chắn cảm thấy rằng anh ấy đang theo dõi từng cử chỉ của mình đang hành động.

Mình nhấm nháp mà không bận tâm đến sự lạnh lẽo của thức uống nó khiến mình ho dữ dội khi nó đi và nghẹn một chút qua cổ họng, làm cho quần áo và cả miệng mình đều bẩn. Đây là lý do tại sao mình không thích đồ uống lạnh, cổ họng của mình thực sự nhạy cảm.

Nghĩ rằng Chaeng sẽ là người đưa cho cô ấy một ít khăn giấy đầu tiên, nhưng cô ấy ngạc nhiên khi thấy V nhanh như thế nào khi đưa cho cô ấy một số khăn giấy không sử dụng từ bàn của anh ấy.
Mình chỉ nhìn chằm chằm vào cánh tay đang duỗi ra từ anh ấy, không nhận ra ánh mắt lo lắng mà anh ấy dành cho mình và một người ngạc nhiên đó là từ Chaeng.

"Đây" mình nghe anh thì thầm, giọng nói vẫn trầm và sâu lắng mặc dù anh đang cố giữ nó ở mức thấp nhất kiểu giả vờ.

Mình chỉ chớp mắt và không thể di chuyển bất kỳ phần nào khác trên cơ thể vì mình vẫn đang cố gắng xử lý mọi thứ xảy ra trong phút cuối.

Không nói thêm lời nào, anh bắt đầu lau khắp miệng chỗ bị ướt và cằm khiến mình hơi lúng túng nên mình đã lấy lại tinh thần đang ngơ ngát, giật lấy khăn giấy từ tay anh, nhưng cảm giác lạ khi tay mình vuốt nhẹ qua da anh.

"ừm..ah..cảm ơn" Mình quá ngại để lẩm bẩm. Anh ấy vẫn đeo mặt nạ mặc dù mình có thể cảm nhận được sự thích thú của anh, khi nhìn chằm chằm vào anh ấy.

"Omo omo " Mình nghe thấy Chaeng hốt hoảng và không một lời cảnh báo, cậu ấy nhanh chóng nắm lấy tay mình và chúng mình bắt đầu chạy ra ngoài.

Mình vừa theo Chaeng chạy đến khách sạn của tụi mình vì cậu ấy nắm chặt phần cổ tay, nên mình lo lắng nó có thể bị bầm tím vào buổi sáng hôm sau. Chúng mình chỉ dừng chạy khi đến sảnh của khách sạn, đúng lúc trước khi mình hết thở nổi.

"C-cái gì đây, chuyện này là sao?" Mìnhhỏi giữa hơi thở.

"Anh chàng trong quán cà phê nhận ra chúng ta, anh ta có thể là một kẻ theo dõi hoặc một sasaeng fan và cho tất cả thông tin những gì họ biết ra bên ngoài." Cậu ấy không thở thiều thào trả lời, vì cậu ấy đã từng thi chạy ở Isac vì đây là môn thể thao yêu thích của cậu ấy.

Mình chỉ nhìn chằm chằm, và vẫn cố gắng bình thường hóa hơi thở của mình. Mình không có lời nào để sửa lời suy đoán của cậu ấy vì cậu ấy sẽ cần một bằng chứng mà mình không thể cung cấp vào lúc này.

--------------------------------

Mình thức dậy khi ánh nắng chiếu vào phòng khách sạn của chúng mình. Chaeng có lẽ đã quên đóng rèm lần cuối đêm khi cô chụp ảnh cảnh đèn ở NYC.

Nhớ lại những sự việc của ngày hôm qua, mình thở dài và âm ỉ trong đầu. Có lẽ anh ấy nghĩ mình hơi kỳ lạ dựa trên vẻ ngoài thích thú mà anh ấy dành cho mình trước khi chạy trốn.

Mình đã kiểm tra điện thoại và tự động chuyển đến weve. Mình muốn xác minh nếu anh ấy thực sự là người con trai hồi tối qua.

Có một bài viết mới được thêm vào gần như khiến cô đau tim. Đó là hình ảnh của một ly sữa lắc trông giống hệt như món cô đặt hôm qua với chú thích: 'Đồ uống như thế này là dành cho em bé, phải không? Vậy một người dễ thương như em bé thì sao đây? '

Mình đỏ mặt. Cái này là cái gì? Là anh ấy đang đề cập đến mình sao?

Mình không phải là người dễ dàng đưa ra kết luận, mình cần thêm bằng chứng. Mình đã đến xem phần bình luận một lần nữa và ở đó mình thấy ai đó hỏi ' liệu anh ấy có ở New York không vì món sữa lắc đó chỉ có ở quán cà phê ở NYC'.

V hiếm khi trả lời bình luận từ người hâm mộ nhưng trước sự ngạc nhiên của cô, anh đã trả lời một câu hỏi với câu 'Có thể' đơn giản, xác nhận rằng anh thực sự là người đó tối qua.

Mình lại âm ỉ trong đầu.

Mình không muốn ra ngoài, sợ rằng mình sẽ gặp lại anh lần nữa, nhưng phần khác mình nhận biết rằng New York là một thành phố lớn. Vẫn còn một ngày trong lịch trình của họ trước khi bay trở lại Hàn Quốc, những người quản lý của họ cho phép họ tận hưởng trên một trong những bãi biển ở đây như một phần thưởng cho sự chăm chỉ của họ.

Chaeng đi ra khỏi phòng tắm, mình thậm chí không nhận ra rằng cậu ấy không còn ở trên giường nữa.

"Chúng ta hãy chuẩn bị cho chuyến đi biển, Tzuyu-ah. Cậu luôn chuẩn bị trước tụi mình, không phải vậy nếu cậu vẫn đang ở trên giường biết rằng còn một giờ nữa, chúng ta đi chứ." Chaeng nói trong khi lau mặt.

"ờm....mình chỉ cần một chút sức lực từ cậu trước khi mình thức dậy." Mình nói đùa.

"ah rồi, mình nghĩ cậu không muốn tham gia cùng do sự cố tối qua, đúng không?" Cậu ấy lo lắng nhìn mình.

Mình chỉ mỉm cười như một câu trả lời, mình tránh đưa ra 'sự cố' đêm qua càng nhiều càng tốt. Mình đã yêu cầu cậu ấy không đề cập chuyện này với các unnie và member (quản lý và Twice) để tránh làm hỏng buổi đi chơi này mà họ đã lên kế hoạch một cách hào hứng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top