Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

#5 Rất Chân Thành

Mình thật sự rất biết ơn rằng không có ai xung quanh khu vực này khi chạy đến xe của anh ấy. Mình nhanh chóng đi vào bên trong ghế phí lái, sợ rằng ai đó có thể nhìn thấy chúng mình, trong khi anh ấy ngồi vào ghế lái.

"S-sao thế?" Mình hỏi anh, cố gắng để lấy lại hơi thở.

"Em nói mọi người đang đến gần. Nên tốt hơn nếu muốn có sự riêng tư của chúng ta thì nên ở đây, chiếc xe này khi nhìn từ bên ngoài vào sẽ không thấy." anh trả lời khi quay AC xe.

"N-nhưng tại sao chúng ta cần sự riêng tư? Chúng ta có thể chơi với những con chó ở đó mà không cần mọi người chú ý đến chúng, hoặc nếu họ nhận ra thì họ cũng sẽ không nghi ngờ gì khi chúng ta cách nhau vài mét." Mình giải thích với anh. Ở gần anh trong một không gian nhỏ như một chiếc ô tô quá sức chịu đựng, cô bắt đầu toát mồ hôi khi sự hồi hộp dần chiếm ưu thế trong cảm xúc.

Anh nhìn tôi rồi thở dài.

"Đó là vấn đề, anh không muốn chúng ta cách nhau hàng mét. Anh đã mong đợi khoảnh khắc này, để được gần gũi với em hơn mà." Anh chân thành lẩm bẩm. Cô gần như chết lặng, cô thực sự cảm thấy hàm của mình đang rớt xuống.

Anh nhận thấy điều này và anh cười thầm.

"Aigo em dễ thương quá. Ngay cả khi em mở miệng như vậy, bạn vẫn trông như một nữ thần." anh nói.

Điều này khiến mình nhận ra rằng miệng mình vẫn mở nên mình lập tức thu hồi cái sự quê lãng ấy và khép lại.

"O-okay, Sunbae, nhưng C-tại sao anh lại nói những thứ như vậy?" Mình lầm bầm, cố gắng bình thường hóa nhịp tim của mình.

"Kể cả như vậy, em vẫn đẹp. Ngoài ra, em có thể gọi anh là Taehyung, hay là em thích oppa hơn?" Anh nói với ánh mắt tinh nghịch.

'Được rồi, Tzuyu. Những thứ này đang xảy ra quá nhanh và kỳ lạ. Hãy kiểm chế bản thân và ngừng hành động như một thiếu niên được anh ấy chú ý ', mình tự mắng mình.

"O-oppa lớn hơn em, sunbae!!! ?? Ủa !!?? Hình như em nhầm ", anh ấy nhìn tôi sắc sảo khi nghe từ cuối cùng.

"Thế gọi là oppa chứ? " Anh nài nỉ và bĩu môi như một đứa trẻ.

Tôi đã quyết định. Được rồi, anh ấy cũng dễ thương khi anh ấy bĩu môi như thế.

"Được rồi, oppa. Em muốn hỏi tại sao anh nói rằng anh đã phải chờ những điều như thế này?" Mình nhìn anh và cố tỏ ra nghiêm túc nhất.

Đến lượt anh thở dài. Anh quay đầu về phía tay lái, cố tránh khuôn mặt nghiêm túc của mình.

"Để xem... anh không muốn em nghĩ rằng anh đang trở nên kỳ lạ hay điên rồ nhưng anh đã tò mò về em từ lâu rồi. Anh muốn làm quen với em, nhưng thật khó vì lần duy nhất anh có thể nhìn thấy em là những lễ trao giải, nơi có rất nhiều máy ảnh và phóng viên xung quanh. Anh thậm chí đã có ý tham dự một số buổi concert ở nước ngoài của em, nhưng anh chỉ có cơ hội đến gần em ở NY gần đây mà không có kế hoạch. Em có thể nghĩ rằng anh là một kẻ theo dõi mà có lẽ anh đang cân nhắc rằng anh đã theo dõi em sau concert của em vì anh không thể xuất hiện." Anh cười thầm khi nghĩ.

Tâm trí sáo rỗng của mình, đã cố gắng xử lý tất cả những gì anh ấy nói bằng tất cả dây thần kinh ngôn ngữ để hiểu  nhận ra hai điều: 1. Anh ấy muốn gần gũi với mình và 2. Anh ấy đã luôn ủng hộ concert của nhóm và theo dõi hoạt động của mình ở NY. Mình vẫn luôn nhìn anh nhưng anh vẫn nhìn vào vô lăng, mình đang muốn nhìn mặt anh để biết anh có chân thành không.

"O-oppa?" Mình gọi anh ấy, anh ấy chỉ miến môi nhưng không di chuyển đầu để nhìn vào mặt mình. Mình quyết định hơi táo bạo là đặt tay lên tay anh ấy trong vô lăng, để thu hút sự chú ý của anh ấy, điều đó có hiệu quả khi ánh mắt anh ấy chạm vào tay mình trước khi quay mặt về phía mình, vẫn cắn môi.

"Anh biết những thứ anh nói đó quá bất ngờ, và anh thậm chí không biết em nghĩ gì về anh. Nhưng đúng là anh chỉ muốn gần gũi hơn với em, anh có nhiều bạn bè trong ngành nhưng anh chỉ cảm thấy không phải, ... Là cảm giác mạnh mẽ này đối với em, thu hút sự chú ý của em. " Anh chân thành nói trong khi nhìn thẳng vào mắt mình. Anh nắm lấy tay mình đặt trên cánh tay anh, một cơn giật nhẹ lướt qua cơ thể mình khi tiếp xúc trực tiếp với da.

Mình thật sự là không nói nên lời, rất nhiều điều trong đầu mình chạy qua giống như những gì các thành viên và quản lý của mình sẽ nói về điều này, fan của chúng mình, đặc biệt là những người chống lại tư tưởng hẹn hò dựa trên sự thiên vị của họ. Nhưng phần khác trong mình cũng nghĩ rằng anh ấy chỉ tò mò về mình và không hề có ý yêu cầu mình làm bạn gái của anh ấy. Anh ấy thân thiết với một số cô gái / nữ diễn viên trong ngành nên có lẽ anh ấy chỉ muốn làm bạn với mình và không có gì hơn.

Với suy nghĩ này, có thể mình suy nghĩ quá lên rồi, mình thở dài và gật đầu.

"Được rồi, oppa. Chúng ta có thể làm quen với nhau vì em cũng muốn có thêm bạn bè trong ngành." Mình mỉm cười với anh mà anh trở lại với một nụ cười thậm chí còn tươi hơn.

Chúng mình tiếp tục bị gián đoạn bởi âm thanh điện thoại của mình đổ chuông, đó là unnie quản lý của mình. Mình đã hoàn toàn quên rằng chị ấy đang ở trong trại và có thể đang tìm kiếm mình.

Mình bắn cho V một cái nhìn xin lỗi và nói với anh rằng không cần đợi mình quay lại. Anh ấy có vẻ miễn cưỡng buông tay mình mà anh ấy vẫn đang níu nhưng cuối cùng mình đồng ý hứa sẽ cho anh ấy số liên lạc của mình.

Mình vui vẻ miễn cưỡng và vẫy tay tạm biệt anh trước khi trở về chỗ trại từ thiện.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top