Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Yêu đơn phương sai thời điểm

Mùa thu năm lớp 12 có 3 người bạn chơi với nhau

Lương Thuỵ người con trai duy nhất trong 3 đứa

Tiểu Hạ là cô nàng xinh đẹp mỹ miều

Cuối cùng là Mạch Mạch nhí nhảnh
___________________________________

Mạch Mạch: Cũng gần cuối cấp rồi hay chúng ta chụp một tấm hình kỉ niệm 3 đứa đi

Lương Thuỵ: Được được

Mạch Mạch: Chúng ta mãi là bạn tốt của nhau nhé! *Hai cánh tay cô choàng vào tay của Tiểu Hạ và Lương Thuỵ*

Lương Thuỵ: Phí lời

Tình bạn 3 người, có phải đã được định sẵn sẽ có người bị dư thừa không ?

Bức hình được chụp với 2 gương mặt nhìn thẳng còn Tiểu Hạ lại nhìn vào Lương Thuỵ? Kì lạ thật, nhưng cũng chẳng ai để tâm đến cứ cho là vô tình

______________Ăn trưa_______________

Lương Thuỵ: Của cậu, bún không rau thơm *đẩy tô bún cho Mạch Mạch*

Mạch Mạch: Chu đáo vậy, nhớ tớ không ăn rau thơm luôn

Tiểu Hạ: [Hoá ra sở thích của cậu ấy..cậu đều biết cả]

___________________________________

Tiểu Hạ và Mạch Mạch: Woa Lương Thuỵ! (Hò hét khi Lương Thuỵ chơi bóng rổ)

Mạch Mạch: Tiểu Hạ hình như mình thích Lương Thuỵ mất rồi *xoay lại ôm Tiểu Hạ*

Mạch Mạch: Tiểu Hạ, liệu 3 người bọn mình vẫn làm bạn tốt được mà đúng không?

Tiểu Hạ: Đương nhiên rồi (trả lời với nét mặt buồn)
Tụi mình nhất định sẽ làm bạn tốt cả đời mà

Tiểu Hạ và Mạch Mạch từ trước đã cầm mỗi người một chai nước để đưa cho Lương Thuỵ rồi

Mạch Mạch: Trận bóng rổ vừa rồi chơi cũng không tệ ha?

Lương Thuỵ: Lương Thuỵ tớ mà phải nói sao?

Tiểu Hạ định đưa nước cho Lương Thuỵ nhưng đã thấy được cảnh tượng ban nãy nên cô đã rời đi

___________________________________

Mấy ngày sau ~

Tiểu Hạ: Cậu không định đi xem Lương Thuỵ chơi bóng sao?

Mạch Mạch: Tớ đến kì rồi nên đang khó chịu đây nè

Tiểu Hạ: Đây sài cái này thử xem

Mạch Mạch: Tiểu Hạ, cậu tốt quá đi thôi

Mạch Mạch: Đi, tụi mình đi cỗ vũ Lương Thuỵ thôi

Tiểu Hạ: Đi nào

____Ra về____

3 người đang đi cười đùa nói chuyện

Mạch Mạch: Cậu chơi càng ngày càng giỏi á nha

Lương Thuỵ: Cậu nghĩ tớ là ai mà không thể chứ?

Tiểu Hạ: Dây giày tớ bị tụt rồi

Tiểu Hạ: [Chỉ cần bản thân mình che dấu thật tốt..]
                 [Thì tụi mình vẫn là bạn bè]

___________________________________

Mạch Mạch: Hứa rồi đó nha, tụi mình nhất định phải thi vào cùng trường đại học phía Nam đó

Lương Thuỵ và Tiểu Hạ: Ừm được thôi

Lương Thuỵ: Đưa tớ xem ảnh với

Tiểu Hạ: Đợi rửa ảnh rồi xem sau cũng chưa muộn mà *vừa nói vừa lùi ra sau*

Mạch Mạch: Ayda cho tớ xem 1 chút đi *tiến đến*

Tiểu Hạ: Không cho đâu, không cho *dấu máy ảnh ở sau lưng*

___________________________________

Một năm sau

Tiểu Hạ: [Thế rồi..tôi cũng thất hứa] *hình ảnh cô gái xách vali đến ga tàu rời khỏi thành phố*

Cô ấy đã đậu (hoặc chọn một trường đại học khác) nên cô đã tách nhóm đến một nơi xa để học

Mãi cho đến kì họp lớp

___________________________________

Lớp cô hẹn nhau ở một quán bar để gặp mặt sau 4 năm không ai gặp nhau

Một người bạn: Lương Thuỵ, Mạch Mạch đây này

Mạch Mạch: Ey Tiểu Hạ *vẫy tay* Lâu rồi không gặp

Tiểu Hạ: [Nhiều năm trôi qua vậy, chắc 2 người họ cũng bên nhau rồi]

Một người bạn: 2 người ai rút được lá thăm King thì hôn nhau nha

Một người bạn khác: Tiểu Hạ và Lương Thuỵ bốc được kìaa

Mọi người: Kiss Kiss Kiss

Môi Lương Thuỵ đưa từ từ đến gần môi Tiểu Hạ, chỉ còn 2-3cm nữa thôi là chạm nhưng mà Tiểu Hạ đã né ra và uống phạt

Tiểu Hạ: Mình uống phạt nhé

Uống được ly thứ nhất Lương Thuỵ đã ngăn Tiểu Hạ lại và Mạch Mạch đã thấy điều đó. Tiểu Hạ không quan tâm mà bỏ tay cậu ấy ra mà uống phạt, Lương Thuỵ đành nhìn cô ấy uống. Cô ấy uống khoảng 5-7 ly rượu

___________________________________

1:07 am, một cô gái đang đi choạng vạn trên đường phố để về nhà do uống quá nhiều nên cô đã ngồi gục xuống dưới gốc đèn đường mờ ảo

Lương Thuỵ đi đến bên cô ngồi xuống, cô ngước mặt lên để tay lên má anh

Tiểu Hạ: Cậu lại xuất hiện trong giấc mơ của tớ nữa rồi..
Tại sao chúng ta không thể có câu chuyện của riêng mình vậy ?

Cô nói làm Lương Thuỵ nhớ đến cấp 3 của hai người

Quay lại cấp 3

Lương Thuỵ: Ông chủ, bát bún này thêm nhiều rau thơm nhé
[Vì cậu thích ăn rau thơm]

Lương Thuỵ: Tiểu Hạ của cậu nè *đẩy tô bún cho Tiểu Hạ + nhìn cô chầm chầm*
[Nên mỗi lần mua tớ đều kêu ông chủ cho thêm cả]

Lương Thuỵ: [Nhưng kể từ lần sau trận bóng đó]
[Cậu bắt đầu xa cách tớ]

Thật ra Lương Thuỵ đã thấy Tiểu Hạ rời đi khi Mạch Mạch đến đưa nước cho cậu trước

Lương Thuỵ: [Cậu đừng lùi về sau nữa] *nhìn ra sau lúc Tiểu Hạ cột dây giầy*
[Tớ không lại gần là được

—Quay lại hiện tại—

Nói xong những lời dấu trong lòng mình bấy lâu nay, Tiểu Hạ ngã vào lòng Lương Thuỵ mà thiếp đi vì quá mệt. Lúc ấy Lương Thuỵ ôm Tiểu Hạ vào lòng tự trách rằng tại sao năm đó không thổ lộ tình cảm của mình cho cô để bây giờ cả hai đều vướng trong quá khứ của nhau..

Tình cảm năm 18 tuổi của chúng ta sẽ mãi ở đó

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top