Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

[IZ*ONE] [KwonChaeng] Love is AMAZING!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thân tặng chipchipgirl

Hy vọng cậu sẽ thích!


Couple: Chaeyeon x Eunbi (IZ*ONE)

Gerne: Romance. Fluff. HE.

Summary: Kwon Eunbi, 23 tuổi. Ace kiêm Leader của một nhóm nhảy đường phố nổi tiếng ở Seoul, nhưng lại phải khó khăn vật lộn từng ngày để mưu sinh và trang trải cuộc sống. Lee Chaeyeon, 19 tuổi. Tiểu thư nhà gia giáo, bỏ học giữa chừng để trốn nhà ra đi "theo đuổi đam mê".

Hai con người. Hai số phận. Bị dòng đời khắc nghiệt xô đẩy rồi vô tình va phải nhau!

"Chị biết bài 'Starlight' của Taeyeon sunbae-nim chứ?! Đối với người ta, 'starlight' là ánh sáng lấp lánh của sao trời, còn 'Yêu là Tuyệt!' (Love is amazing)."

"Nhưng đối với em, 'starlight' còn có nghĩa là hào quang trên sân khấu. Là ánh sáng của đam mê. Niềm đam mê của em!"

"Còn 'Yêu' có nghĩa là ..."

...



Đèn đường bật sáng. Và Eunbi thì thơ thẩn đi lang thang không mục đích trên khắp các con đường tấp nập giữa lòng Seoul hoa lệ. Một Kwon Eunbi - Ace kiêm Leader của một nhóm nhảy đường phố cũng có chút tiếng tăm - nhưng lại vừa thua cuộc ngay trong trận chung kết của một giải đấu lớn. Một Kwon Eunbi 23 tuổi, nhưng lại đang phải vật lộn từng ngày để kiếm sống. Một Kwon Eunbi đã 23 tuổi, nhưng lại đang phải sống một cuộc sống mà chẳng có gì có thể gọi là ổn định.

23 tuổi. Vất vả mưu sinh. Một công việc tùy hứng và không ổn định. Hoang mang và quờ quạng trong việc tìm kiếm ý nghĩa của cuộc sống. Thật chán chả buồn nói. À mà đó là cô còn vừa thua một giải đấu lớn nữa đấy!

Đối với người khác, thi đầu và chiến thắng là danh dự và sự nổi tiếng. Nhưng đối với cô, đó còn là tiền. Vũ công Kwon Eunbi sống bằng những giải thưởng kiếm được từ các giải đấu. Thật ngu ngốc khi một đứa trẻ mồ côi như cô, không có bất kỳ sự hỗ trợ và nguồn lực về tài chính nào, lại đi chọn lựa cái con đường chênh vênh và mờ mịt này.

Thở dài lần thứ không thể nào đếm nổi, Eunbi bất ngờ khi một luồng hơi thở nóng hổi, run rẩy và hổn hển, phả vào một bên má và cắt ngang dòng suy nghĩ miên man của cô.

"Kwon Eunbi sunbae-nim ơi ..."

.

"Xin lỗi, nhưng ... Tôi có quen cô không nhỉ?!"

Lee Chaeyeon, vốn đã phấn khích đến run rẩy cả người vì ban nãy vô tình trông thấy Eunbi từ đằng xa, nay lại vì một cái nhíu mày của cô ấy mà muốn sùi bọt mép lăn đùng ra ngất xỉu ngay tại chỗ luôn.

Méeeeee !!! Idol notice meeeeee ~

"Này! Cô gì đó ơi!" Eunbi khó hiểu huơ huơ tay về phía cô gái lạ mặt kia.

Con bé này không  biết từ đâu chạy đến, không hiểu vì sao lại biết tên cô, la lên một câu nhưng đến khi cô lên tiếng thì lại đột nhiên nín bặt rồi đứng đực ra đó luôn.

"À ... Chào chị!" Chaeyeon như bừng tỉnh, bối rối đưa tay ra nắm lấy bàn tay đang huơ loạn xạ trước mặt mình của Eunbi, hơi cúi người xuống - có trịnh trọng hơn một chút so với dự định - trong khi tự giới thiệu. "Em là Lee Chaeyeon, năm nay 19 tuổi. Là một fan bự của chị ạ."

IZ là một nhóm nhảy có tiếng, cũng thường xuyên đăng video tập nhảy của nhóm lên các trang mạng xã hội. Vậy nên việc đi đường có người nhận ra và bày tỏ  sự ngưỡng mộ như cô bé này đối với Eunbi cũng không còn xa lạ. Nhưng câu nói ngay sau đó của con bé mới thật sự khiến cô phải đứng hình.

"Em có thể gia nhập vào IZ của chị được không ạ?!"

.

Eunbi hờ hững lướt mắt từ trên xuống dưới cả người Chaeyeon như một cái máy quét. Hành động đó của cô khiến con bé tính tình vốn dĩ ngượng ngùng kia trở nên lúng túng.

Hừm. Để xem nào. Mặt xinh, không phải cái kiểu quá tinh xảo nhưng lại đem đến cảm giác dễ gần. Da đẹp, trắng trẻo và mịn màng. Hình thể chuẩn, trẻ trung và khỏe khoắn. Nhìn vào vóc dáng con bé thì có vẻ là dân biết nhảy thật. Eunbi nhướn mày, xem ra cũng có lý do để nó tự tin đứng trước mặt cô xin xỏ như vậy. Và quần áo thì toàn thuộc loại đắt tiền. Cái con bé Lee Chaeyeon này mang một vẻ được chăm sóc cẩn thận rất khó nói, có vẻ là con nhà gia giáo, và toàn thân nó thì bốc ra mùi 'thượng lưu', cái mùi nồng nặc đến nỗi - xin lỗi! thật ra thì nó không hôi, thậm chí nó còn chả ngửi được - nhưng lại khiến Kwon Eunbi phải chun mũi lại.

Cái con nhóc nhà giàu này ...

Eunbi cắn môi, cố không để sự kỳ thị lồ lộ của mình hiển hiện trên nét mặt.

"Em ... có thể gia nhập vào IZ được không ạ?!"

Và có lẽ sự cố gắng của cô đã vô ích rồi. Lee Chaeyeon là một đứa trẻ tinh tế. Không hiểu bằng cách nào, cảm nhận chăng, nhưng con bé biết cô không thích nó. Nó dè dặt lặp lại lời đề nghị ban nãy của mình một lần nữa.

"Kwon-nim, làm ơn đi! Em là một fan bự của chị. Và em có thể nhảy, rất tốt luôn ấy ạ. Em đam mê nhảy và cực kỳ hâm mộ IZ, đặc biệt là chị." Con bé lấy hết can đảm, bước lên một bước và nắm lấy tay cô, bộc bạch. "Em đã bỏ nhà trốn đi chỉ vì để có thể tiếp tục theo đuổi con đường này đấy!"

Em đã bỏ nhà trốn đi chỉ vì ...

Câu nói đó khiến cho Eunbi tức điên lên, tai cô như ù đi vì từng tế bào giận dữ sôi trào ro ro trong não và không thể nghe thêm được bất cứ thứ gì nữa. Trong khi cô bị gia đình bỏ rơi, sống thiếu thốn từ nhỏ và phải bươn chải từng ngày, thậm chí là biểu diễn đường phố để kiếm miếng ăn thì cái con nhóc nhà giàu này lại bỏ nhà trốn đi chỉ vì ...

Dù là chỉ vì cái gì (đam mê?!) thì cũng không thể nào tha thứ được!

Không một lời đáp trả, Eunbi lạnh lùng hất bàn tay Chaeyeon đang tha thiết nắm lấy tay mình ra, thẳng thừng quay lưng bước đi, bỏ lại con bé đứng chưng hững với hai bàn tay vẫn còn giơ ra giữa không trung và cái mồm há hốc như mộng du.

Một con nhóc nhà giàu mang cái vẻ được cưng từ trong trứng đó như nó sẽ chẳng thể nào, theo lời của nó - là 'theo đuổi đam mê' - và sống một cuộc đời nghệ sĩ đường phố hào nhoáng nhưng cũng lắm nhọc nhằn như cô được đâu!

Rồi nó sẽ phải từ bỏ, vừa khóc lóc vừa trở về nhà và xin lỗi bố mẹ thôi ...

.

"Chị định để con bé đứng ngoài đấy cả đêm luôn à?" Yena tựa trán lên mặt kính cửa sổ trong suốt, ngao ngán chép miệng. "Thật luôn đấy à, Eunbi unnie?!"

Eunbi không trả lời. Cô đơn giản chỉ là lơ luôn câu hỏi đó đi. Kwon Eunbi thật sự không thích tranh cãi, nhất là tranh cãi với một đứa dài mỏ như Choi Yena.

Lee Chaeyeon vẫn đang đứng thơ thẩn trước khu nhà trọ tồi tàn của bọn họ. Bọn họ ở đây là Nhóm nhảy Đường phố IZ - cái nhóm gồm toàn những đứa lang thang đầu đường xó chợ, không có gia đình như lại mang trong mình chút máu nghệ sĩ, tụ tập lại và nương tựa vào nhau (chủ yếu là nhảybiểu diễn đường phố) để kiếm sống.

"Một cô gái dũng cảm và kiên cường." Kim Chaewon, một thành viên khác của IZ và (không như Yena) nổi tiếng với sự điềm tĩnh và trầm lặng, cũng rời khỏi bàn ăn mà bước đến bên cửa sổ đứng cạnh cô gái họ Choi kia. "Cậu ấy đã từ bỏ cả gia đình để theo đuổi đam mê đó unnie à!"

Phải rồi. Lee Chaeyeon đã lải nhải về điều đó suốt trong lúc nhằng nhẵng đu bám theo Eunbi từ ngoài phố về đến tận đây. Và vẫn cứ tiếp tục cho đến khi cô sập cửa chốt lại và nhốt nó ở bên ngoài. Không quá lâu, nhưng cũng đủ để mấy đứa nhóc thích hóng hớt trong nhà chạy ra và nghe được gần như cả câu chuyện.

"Và cả kiên trì nữa. Thật là đáng ngưỡng mộ mà!" Yena tiếp lời Chaewon trong khi dõi mắt xuống thân ảnh của Chaeyeon bên dưới.

Bọn họ đang sống trong một căn phòng nhỏ trên tầng ba của một khu chung cư cũ kỹ và tồi tàn. Nhìn từ vị trí này thì Lee Chaeyeon có cao ráo xem ra cũng thật nhỏ bé. Và hình như con bé đang bắt đầu nhảy. Những bước nhảy điêu luyện và mạnh mẽ ngay trong đêm cùng với ánh đèn đường chập chờn rọi xuống như ánh đèn pha trên sân khấu.

"Cậu ta nhảy tốt đấy chứ!"

Yena và Chaewon đứng bên cửa sổ vừa theo dõi Chaeyeon vừa thì thầm bàn tán với nhau. Eunbi thì đang giả điếc và Hyewon - người vẫn giữ im lặng từ đầu buổi đến giờ - vẫn đang ngồi trên bàn ăn lẳng lặng hoàn thành bữa tối của mình. Và ngoài trời thì đã bắt đầu đổ mưa.

"Ờm ... Unnie à!" Chaewon ngoái đầu về phía bàn ăn, nơi Eunbi và Hyewon vẫn đang thản nhiên ngồi, bối rối kêu lên. "Mưa rồi. Và hình như cái cậu Lee đó không có mang ô ..."

"Thì sao?" Eunbi cuối cùng cũng lên tiếng. "Không mang ô thì chạy về nhà mà trú mưa. Thứ con nhà giàu nhưng lại không biết quý trọng gia đình như nó sẽ chẳng thể nào chịu đựng nổi cuộc sống khổ sở như của chúng ta đâu!" Nhưng lời nói ra thì lại thật là tàn nhẫn.

Ánh mắt sắc bén cùng giọng nói gay gắt đó của cô khiến hai đứa trẻ đang đứng bên cửa sổ và có ý định năn nỉ hộ cô gái họ Lee kia cũng phải cụp mắt xuống. Thì bỗng dưng ...

"Chưa thử thì làm sao mà biết là không hay có thể đây?!" Là Kang Hyewon. Cô nàng đã buông đũa xuống và cũng bước về phía cửa sổ để hóng chuyện cùng hai đứa kia từ bao giờ. "Ít nhất chị cũng phải cho con bé một cơ hội đã chứ!"

"Đúng rồi đó unnie à!" Yena được đà, hùa theo Hyewon mà la lên. "Chị đến đây mà nhìn xem! Con bé nhảy thực sự tuyệt đó! Có tài năng, có đam mê, có cả tinh thần nữa. Ít nhất chị cũng nên cho con bé một cơ hội để thử sức đã chứ!"

Eunbi thở dài. Cô đứng dậy rồi lững thững bước về phía cửa sổ. Bọn trẻ cũng vội dạt ra hai bên để cô có thể nhìn ra ngoài và thấy Chaeyeon rõ hơn. Hơi chúi người về phía trước và nheo mắt lại, Eunbi gặp khó khăn khi tìm kiếm bóng dáng cô bé nọ. Đêm đen đặc và mặt kính trong suốt đã bị nhòe đi do nước mưa hắt lên.

"Ngoài trời thì đang mưa ..." Chaewon thỏ thẻ.

Và Lee Chaeyeon thì vẫn đang nhảy. Thay vì tìm chỗ trú mưa thì (Lạy Chúa!) con bé vẫn ngoan cố đứng giữa đường mà nhảy. Eunbi nghĩ con nhỏ này bị điên rồi! Nhưng mà, nó nhảy tốt. (Được rồi, cô công nhận điều đó.)

"Unnie à, chị định cứ để cậu ta như thế thật sao?!" Chaewon vẫn tiếp tục nhỏ nhẹ bên tai cô. "Chị thật là ác mà!" Còn hai đứa nhóc kia thì bất bình la làng lên.

"Mấy cái đứa này ..." Eunbi thở dài, lần thứ hai trong đêm và vì cùng một lý do, rồi lại đánh mắt ra ngoài về phía Chaeyeon - cô nàng vẫn đang mải mê nhảy bên dưới.

Ánh đèn đường chập chờn kết hợp cùng làn mưa lất phất như một sân khấu tuyệt vời cho những bước nhảy điêu luyện của Chaeyeon bùng nổ. Có điều gì đó ở vũ đạo của cô bé họ Lee này khiến Eunbi hoa mắt và phải sững người lại trong chốc lát. Cơ mà ... Khoan đã, cô vừa dùng từ tuyệt vời và bùng nổ cho con bé đó?! Cô nghĩ là mình cũng bị điên luôn rồi!

"Được rồi ..." Eunbi thở dài, lần thứ ba trong đêm (và vẫn là vì Lee Chaeyeon), trong khi tiến ra cửa với một cái ô đủ lớn cho hai người nắm chặt trong tay. Cô là một người dễ bị mềm lòng như vậy đấy. "Chỉ lần này thôi. Và chị nói trước, nó chưa được vào IZ đâu. Chị sẽ phải có thử thách cho nó!"

Thả lại một câu hăm he trước khi đóng cửa lại, Eunbi nhẹ mỉm cười, lắc lắc đầu và xoay người đi, vờ như không thấy ba đứa trẻ kia đang âm thầm high-five với nhau ngay sau lưng cô.

.

"Kwon-nimmm!!!" Chaeyeon ngừng nhảy, gần như ngay lập tức, và bổ nhào về phía Eunbi khi cô chỉ vừa trờ người ra.

"Tôi có điều kiện cho em đây." Cô khéo léo vươn chiếc ô đã bung ra về phía con bé trong khi duỗi thẳng cả cánh tay về phía trước để ngăn không cho nó, vì quá phấn khích, mà ôm chầm lấy mình. "Em phải đạt giải Quán quân trong hạng mục cá nhân của giải đấu toàn thành sắp tới. Hoặc bọn tôi cho em tạm trú một đêm để tránh mưa, và qua đêm nay thì em phải xếp đồ đi về nhà với ba mẹ ngay."

.

Eunbi lặng lẽ đứng một góc ngắm Chaeyeon nhảy. Em ấy đang biểu diễn, trên sân khấu của riêng em. Không như những nhóm nhảy chuyên nghiệp và có đầu tư khác, sàn tập của IZ là những con hẻm vắng vẻ của đường phố Seoul, còn ánh đèn đường chập chờn trong những con hẻm tối là ánh đèn pha rạng rỡ trên sân khấu.

"Và cậu ấy thật sự có thể tỏa sáng đấy chứ!" Mải mê ngắm Chaeyeon, Eunbi giật mình không biết Chaewon đã bước đến bên mình từ bao giờ, dù là giọng của con bé khá nhẹ và trầm.

"Cũng thường thôi."

Chị ấy lại như thế nữa rồi. Chaewon cười thầm khi nhận ra sự lúng túng và đôi gò má đỏ bừng của Eunbi, khi cô nàng bối rối quay mặt đi để tránh nhìn về hướng Chaeyeon đang tập luyện.

Chaeyeon cũng đã sống và tập luyện cùng bọn họ được hai tuần rồi. Thật là một đứa trẻ chăm chỉ! Cậu ta luôn là người dậy sớm nhất, trước đó thì là Eunbi unnie, nhưng từ khi cậu ta đến thì cậu ta còn dậy sớm hơn cả chị ấy. Và còn là người tập luyện khuya nhất nữa. Hình ảnh một Lee Chaeyeon miệt mài theo từng bước nhảy mạnh mẽ dưới ánh đèn đường chập chờn trong con hẻm tối bên dưới căn hộ của họ, thỉnh thoảng điểm thêm vài hạt mưa lất phất, dường như đã trở nên quá quen thuộc đến đương nhiên trong hai tuần qua.

Lee Chaeyeon thật sự đang tỏa sáng trên chính sân khấu của riêng cậu ấy!

Nghĩ đến đó, Chaewon lại khẽ liếc sang Eunbi, rồi không nhịn được mà mím môi cười nhẹ. Lặng lẽ đứng một góc và âm thầm ngắm cậu luyện tập đến khuya dường như cũng đã trở thành thói quen trước khi đi ngủ của cô chị ngoài lạnh trong nóng này của bọn cô mất rồi.

"Chỉ còn một tuần nữa là đến giải đấu."

"Ừ."

"Chị cũng tham gia, đúng không? Vậy mà chị thách cậu ta giựt giải quán quân hạng mục cá nhân thì mới cho vào nhóm?!"

Đến đây thì Eunbi chựng lại. Cô không biết bản thân đang hy vọng vào điều gì hơn. Giải quán quân, và tiền thưởng. Hay là việc Lee Chaeyeon sẽ tham gia cùng với bọn cô. Nếu là hai tuần trước thì, đương nhiên rồi, cô sẽ lại là Quán quân (Eunbi và IZ đã giữ chức vô địch của giải đấu này 3 năm liền) và đá Lee Chaeyeon thì về nhà với cái gia đình giàu có của nó ngay sau giải đấu.

Nhưng bây giờ thì khác. Rất nhiều thứ đã thay đổi. Phải rồi. Kwon Eunbi là một con người dễ bị mềm lòng như vậy đấy. Và hai tuần cùng với những nỗ lực bền bỉ của Lee Chaeyeon đủ làm cho mọi thứ phải thay đổi.

"Hoặc là chị có thể tiếp tục giựt giải quán quân, như mọi năm, và sau đó thì châm chước cho em ấy gia nhập với tụi mình." Yena từ đâu trồi ra. "Vừa có tiếng vừa có miếng, mà bọn em cũng không có phản đối, ủng hộ nữa là đằng khác. Lợi cả  đôi đường nhé!" Cô nàng phán kèm theo một tràng cười hô hố cực kỳ khả ố khiến Chaewon cũng phải phụt cười theo.

"Mịa nó ... CÁI BỌN NHÓC NÀY!"

.

Eunbi choáng váng. Cô vẫn chưa thể chấp nhận được kết quả này. IZ thành công tiếp tục bảo vệ vị trí vô địch hạng mục thi đấu đồng đội của mình, nhưng cô thì không.

Lee Chaeyeon là Quán quân. Còn cô là Á quân.

Oh ...

"Thế, em đã đủ tiêu chuẩn để gia nhập IZ chưa? Kwon-nim?!" Con bé ve vẩy tấm huy chương mạ vàng lấp lánh trước mặt cô một cách trêu ngươi (nhưng tại sao lại trông không có vẻ quá đáng ghét như cô nghĩ nhỉ?!) trong khi nở một cười tươi rói chói mắt.

Oh-okay ...

"Tùy em!" Eunbi nhún vai, cố tỏ ra không quá hằn học rồi thản nhiên bỏ lại một câu, trước khi quay lưng về phía Chaeyeon và bỏ đi với tấm huy chương bạc siết chặt trong tay.

"Khoan đã." Một bàn tay ấm áp đột ngột trùm lên và ôm lấy bàn tay đang siết chặt tấm huy chương đến nổi gân xanh của Eunbi. Cô giật mình và ngay lập tức muốn rụt tay lại, nhưng có vẻ chủ nhân của bàn tay ấm áp kia không cho phép điều đó xảy ra. "Em còn có điều này muốn nói với chị!"

.

"Chị biết bài 'Starlight' của Taeyeon sunbae-nim chứ?! Đối với người ta, 'starlight' là ánh sáng lấp lánh của sao trời, còn 'Yêu là Tuyệt!' (Love is amazing)."

"Nhưng đối với em, 'starlight' còn có nghĩa là hào quang trên sân khấu. Là ánh sáng của đam mê. Niềm đam mê của em!"

"À, chị ơi. Starlight đôi khi còn có thể hiểu là ánh đèn đường chập chờn trong những con hẻm đường phố khi đêm về nữa đó!"

"Còn 'Yêu', đối với em, có nghĩa là ..."

"... chị."

.

Kwon Eunbi bật cười. Một nụ cười đan xen giữa ngạc nhiên và vui sướng.

"Okay thôi. Được rồi Lee Chaeyeon. Nếu em có thể chịu khổ cùng IZ được, thì tham gia cùng với bọn tôi đi. Chúng ta lấy mấy con hẻm làm sân khấu và đèn đường là hào quang. Còn nếu em cũng không ngại phải sống chung với một con người khô khan như Kwon Eunbi tôi thì ..."

"Vâng ạ?!"

"Thì tụi mình yêu nhau đi!"

Cô nàng lại bật cười. Một nụ cười hạnh phúc thật sự. Trước khi ném lại một câu vô thưởng vô phạt rồi quay người chạy đi, để lại một con người khác với tấm huy chương vàng lấp lánh đeo trên cổ và nụ cười tươi rói còn chói lọi hơn cả tấm huy chương.

.

Thật ra, có một điều mà suốt hơn ba tuần Lee Chaeyeon không hề nhận ra.

Đó là, Yêu đối với Lee Chaeyeon có nghĩa là "Chị" thì đúng rồi đấy.

Nhưng Yêu đối với Kwon Eunbi cũng có nghĩa là "Em" nữa!


.

.

.

Tại một diễn biến khác, nơi có ba con người đang chụm đầu lại lén lút hóng hớt chuyện nhà người ta.

Yena: Ủa rồi kiểu này thì tính ai tỏ tình trước đây? Rồi ai công ai thụ?

Chaewon: Đương nhiên là bạn đồng niên của em rồi. Yena unnie bộ không thấy ban nãy cậu ấy nắm tay kéo Eunbi unnie lại sao? Đó là hành động của một tiểu công ngầu lòi soái khí ngút trời đó!

Hyewon: Nhưng Eunbi unnie là người đề nghị "Yêu nhau đi" trước mà! Nên đúng ra chị ấy sẽ là người tỏ tình trước. Mà tỏ tình trước thì là công đó!

Chaewon: Nhưng Chaeyeonie cao hơn soái hơn. Cậu ấy phải là công!

Hyewon: Nhưng Eunbi unnie lớn hơn ngầu hơn. Chị ấy là công mới đúng!

Chaewon: Chayeonie là công!

Hyewon: Eunbi unnie mới là công!

Chaewon: LEE CHAEYEONIEEE !!!

Hyewon: KWON EUNBI UNNIEEE !!!

Yena: ...




p/s: Cảm ơn bạn Snow192001 vì đã 'tài trợ' ý tưởng xây dựng plot Love is AMAZING! nha ^^


p/s2: Tui rất thích đọc cmt của các cậu :> Nên đọc fic xong nếu thấy hay thì hãy cmt gì đó cho tui đọc với nha nha nha :">

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top