Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

sinh ra

Năm 1990 nông lịch 15 tháng 7, quỷ tiết, lại là đêm trăng tròn, hoàng lịch thượng như thế này viết: Tham Lang vào nhà, âm khí cực thịnh mọi việc không nên, vu kị động thổ.

Trung Quốc có thôn nhỏ, gọi quỹ thôn "quỹ đồng âm với quỷ" nên gọi quỹ thôn. Trong thôn không khí yên lặng...tĩnh mịch, mọi người điều vào nhà đóng cửa, do hôm nay là ngày 15 tháng 7. Ở cuối thôn phá lệ "ồn ào", chỉ thấy một ngôi nhà cũ kĩ đứng 1 người, người này nhìn như 60 mấy 70 tuổi. Có tiếng la hét của nữ nhân vào tiếng nói phá lệ nghe rõ là:" sắp ra rồi! Một tý nữa cố lên!"

Theo giọng nói chỉ thấy, một bà mụ đở đẻ khoảng 50 mấy. Trên giường là người thiếu phụ khoảng 30 tuổi, làng da tái xanh, vẫn nhìn ra đây là  một người rất đẹp. "M.n tò mò sao? Ta nói cho!".
Đây là Cửu quả phụ, trượng phu mất đã gần 7 tháng. Do vào rừng đốn vài cây củi, dân làng nói chắc do quỷ nó giết chứ làm gì mà chết. Cách chết thật làm người hoài nghi, không có dấu vết!.

Quay lại Cửu quả phụ sắp không được, giờ khắc này bà chỉ có 1 ý nghĩ là' phải sinh bảo bảo ra' đây là đứa con của hai vợ, chồng họ đã chờ mong lâu như vậy!.
Ý thức bà dần dần yếu, Không! bà không thể chết phải sinh đứa bé ra, cuối cùng không chịu được nữa bà đã tắt thở.

Bà đở la lên:" Cửu quả phụ chết rồi!"

Bên ngoài Trương thầy bói vội chạy vào, kêu người nâng Cửu quả phụ vào quan tài. Ông thở dài, ông đã sớm tính ra đứa bé sinh không được! Nói thì không nghe giờ haizzz.

Bên này nàng cảm thấy thân thể mẹ không động nữa cũng nghi hoặc, đúng vậy nàng xuyên qua!.

Đời trước nàng là người rất bình thường thi đại học kiếm công tác, điều khác thường chắc có nàng mới biết đi?!. Đúng vậy khi còn nhỏ, nàng đã sớm phát hiện mình khác người. Khi người thân hoặc người bên cạnh mình mất, mọi người khóc rất nhiều. Khi đó nàng 5 tuổi nhìn gia gia mất, rồi nhìn mẹ đang khóc. Nàng mờ mịt hỏi; sao mọi người khóc, mẹ nàng nói sao này lớn lên con sẽ biết, khi người thân mất ai mà không khóc! Đó chắc chắn không phải người. Nàng mờ mịt gật đầu thầm nghĩ thì ra;'mình không phải là người', sau khi lớn từ từ tìm hiểu nàng mới biết được thì ra nàng chỉ khuyết thiếu cảm xúc. Đối với cái chết của mình nàng nghĩ ' thì ra chết là như vậy! '

Trở lại mọi người bỏ Cửu quả phụ vào quan tài, Trương lão cảm thấy sai sai đâu đó. Ông nghĩ ' tại sao? Bọn ma còn chưa đến!, theo lẽ một sản phụ chết phải có ma nâng quan chứ!. ' kì lạ là trong sân không có một bóng, ông tìm mới thấy trông phòng dương khí khi nào nồng như vậy?. Giờ phúc này mọi người mới để ý đứa bé còn sống!.

Trương lão vội nói:" mau mau kéo đứa bé ra "

Nàng không chịu được nữa! Thì thấy lực lớn kéo chân nàng ra 'thì ra nằm bị ngược chiều cho nên không ra được'.

Aoaoaoao...tiếng khóc vỡ òa nơi yên tĩnh!.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top