Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Cho những ngày không anh !

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Anh!

Vô tình sao hôm nay em biết đến sự ra đi của một cô gái còn trẻ lắm. Bị ốm, cảm và sau một đêm cô bé không dậy nữa. Cô bé xinh xắn, trẻ trung nhưng bao cô gái hiện đại mà chúng ta gặp hằng ngày trên đường phố, trong bar, tóc nối dài và mắt đeo lens, môi đỏ,... Và cũng mới cách đây một thời gian rất ngắn thôi, là một cô sinh viên trẻ qua đời trong một vụ tai nạn giao thông,...

Thế em mới biết cuộc sống mong manh lắm anh à. Em không ngạc nhiên trước cái chết vì công việc phần nào làm em bị chai sạn đi như thế. Em cũng không quá bi lụy vì vẫn biết " sinh hữu hạn, tử bất kì". Mỗi người một số phận riêng, đôi khi sự sống và cái chết chỉ cách nhau trong gang tấc, trong một cái chớp mắt là có thể vuột tay nhau...

Em - có thể do bệnh nghiệp - mà vô tình lại nhìn thấy Facebook của những người bạn trai của các cô gái kia...

Em thấy bạn trai của hai cô bé đó đều vật vã đau khổ lắm... status nào trên Facebook cũng là nhớ, là nuối tiếc người yêu...

Em ấn tượng hơn cả là Facebook của bạn trai cô bé bị cảm đó. Thực ra em không muốn xem đâu nhưng vô tình nó cứ đập vào mắt.

Đó là những lời nói xé lòng của một chàng trai mất đi bạn gái một cách quá đột ngột. Em thấy dòng trạng thái họ yêu nhau từ tháng 10 năm 2013. Nghĩa là được năm hay sáu tháng gì đó... Năm hay sáu tháng với một mối quan hệ tất nhiên em hiểu rằng lúc ấy mọi thứ vẫn đẹp lắm, lại còn là một sự ra đi quá đột ngột thì ai chẳng xót xa....

Em thấy bạn trai đó hôm 8/3 cũng viết lên tường Facebook cô bé những lời ngọt ngào... Mọi người thi thoảng cũng vẫn vào viết. Em thấy cứ nhoi nhói trong tim sao ấy. Em cũng thấy đau. Hằng ngàn, chục ngàn like dưới mỗi bức hình, hàng trăm câu R.I.P ( Rest in Peace - Mong em yên nghỉ) đầy thương xót, hằng trăm câu comment bình luận của người lạ: ra đi sớm quá, trẻ quá,...người yêu chắc đau lắm đây...

Có một số bức hình em thấy cậu bạn trai đó có nói rằng: "Đợi anh nhé! Ở một nơi nào đó chúng mình sẽ gặp nhau". Em cũng xem lại một số tấm hình khác trên Cover Photo của cậu ấy, một vài tấm hình kèm những lời lẽ yêu thương dành cho cô gái khác được tag vào... Vẫn biết mỗi giai đoạn, mỗi thời điểm ta có thể yêu một người khác nhau nhưng có lẽ sẽ trọn vẹn biết bao nếu khi ta bắt đầu một mối quan hệ mới và đóng mọi thứ cũ lại ở phía sau lưng mình.

Em chỉ nói thế thôi. Em không tò mò, không phán xét gì đâu. Cảm xúc cá nhân của riêng em. Nhiều khi em đi làm đêm hôm, em hay trêu anh nếu có chuyện gì xảy ra với em thì sao. Anh bảo điên rồ, dại mồm. Chả bao giờ em làm sao được. Em chỉ cười.

Em cũng yếu ớt, ốm đau suốt, người lúc nào cũng một đống thuốc, đi coi bói người ta lúc nào cũng bảo em cuộc đời vui ít, buồn nhiều, đoản mệnh. Anh nói rồ dại, đầu óc cứ nghĩ vậy làm sao lạc quan để vượt qua khó khăn?

Em trêu là trêu vậy thôi chứ ai chả sợ chết. Sợ và đón nhận là hai việc không tách rời nhau nhưng nếu số phận mình thế thì biết sao được.

Em lại nói về các cậu bạn trai của những cô gái kia... Em nói thật, em sợ bạn trai mình như thế. Em sợ rằng nếu một ngày mình không còn tồn tại và bạn trai mình đăng status hay vào Facebook viết lên tường mình những lời lẽ tiếc thương hàng ngàn like rồi vật vã trả lời comment của các bạn...

Em sợ thế lắm!

Hôm nọ vô tình đọc một bài của một bạn trai nào đó, bạn ấy bảo ví dụ có gì xảy ra với bạn gái anh ấy chắc anh ấy sẽ không đủ sứccầm bát cơm ăn chứ đừng nói vào được Facebook để up status đều đặn.

Em không có trách móc hay phán xét ai cả. Chỉ là tư tưởng từ cá nhân em như thế. Là em sợ vậy. Em sợ một ngày nào đó mình đột ngột đi xa và bạn trai mình cũng đăng status đều đặn thế.

Em sợ....

Dù biết mỗi người một cách tiếc thương khác nhau nhưng em vốn sợ sự tò mò với hàng đống hàng ngàn like sẽ khiến cho sự ra đi của những người có số phận hẩm hiu đó khó mà yên ổn được.

Nếu một ngày chẳng may em không còn tồn tại, thì xin anh cũng đừng vào Facebook khóc thương.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top