Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

không hai/ giả dối.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lần đầu tiên tôi gặp em là một ngày mưa rơi, ngày mà nước vô tình cuốn trôi đi cả tâm hồn lẫn những tia nắng nhỏ bé quanh tôi.

Tôi lặng thinh bên hành lang trống vắng, đứng phía trước cánh cửa phòng học mong mỏi một điều gì đó trong vô vọng. Tôi với em gặp nhau là do duyên số, nó đưa đẩy cuộc đời của một kẻ lầm đường lạc lối như tôi gặp gỡ một nàng thơ của tạo hóa là em. Nhiều lúc tôi đã tự hỏi liệu mối quan hệ của chúng ta có thể tiến thêm một bước nữa được hay không. Hay vẫn chỉ đơn thuần là bạn bè, mỗi tôi muốn đi xa hơn nữa.

Em của tôi đẹp lắm. Em mang trong mình một vẻ đẹp đơn giản, một vẻ đẹp ẩn sâu trong tâm hồn mong manh của mình. Nơi mi mắt long lanh, em đưa tôi vào mộng mơ chốn thần tiên trong đôi mắt ấy, làm tôi như muốn cất hẳn nó vào tủ kính cho mỗi mình ngắm nhìn thôi. Môi em lúc nào cũng cong lên như một thói quen khó bỏ, nụ cười dịu dàng làm tôi say trọn kiếp người. Tôi thích những lúc vùi mặt vào tóc em, cảm nhận được hương thơm ngòn ngọt của kẹo bông, biết được những nỗi niềm chơi vơi lạc lõng của cuộc đời em.

Ấy vậy mà em lại ngốc lắm. Em lúc nào cũng sẵn sàng khoan dung, dang rộng vòng tay ra tha thứ cho mọi lỗi lầm của những kẻ thị phi ngoài kia. Người ta bảo em lạc quan đó là người ta nghĩ thế. Tôi thấy được tất cả, thấy được những lúc chiều về em ngồi trong góc tường úa màu buồn bã mà khóc, thấy được sự yếu đuối được bao bọc sau một lớp vỏ bọc hoàn hảo ấy. Tôi xót xa lòng mình, vì em mà sẵn sàng chống bỏ lại cả thế giới, vì em mà làm lơ đi sự tồn tại của chính mình.

Tôi muốn em phải cười.

Mọi cảm xúc trong tôi đều bị vỡ òa khi thấy em được một anh chàng đào hoa tỏ tình. Tôi cảm thấy vô dụng, bất lực khi chỉ có thể đứng từ trong phía ô cửa nhỏ sờn màu mà nhìn em ngại ngùng, ấp úng bên người khác. Có lẽ tôi chả là gì quan trọng đối với em cả, chỉ là một người bạn bình thường như bao người khác thôi.

Hôm nay tôi đã thất bại.

        ___0o0___

Đã bao ngày trôi qua từ khi em đã không còn màng đến tôi. Xin đừng làm tôi thêm đau khổ nữa, xin đừng làm tôi càng thêm yêu em nữa. Phản trong mắt tôi là một bóng hình thân thương tràn đầy nhớ nhung. Tôi vội nắm lấy cổ tay em, miệng thì lẩm bẩm những thứ vô nghĩa hệt một kẻ mất trí. Em quay lại nhìn vào tôi, nơi đáy mắt chất chứa biết bao tâm tình, sầu não chả khác gì tôi lúc này.

- Đối với em tôi là gì?

Em im lặng để mọi thứ chìm vào sự chết chóc vốn có của nó, để từng mảnh vỡ rụng rời khi gió đông quay về đây. Nhưng lại trong âm thầm khóc than, trong từng cơn mơ đưa em vào mụ mị mãi chẳng thể nào thoát ra. Là ánh dương dẫn lối cho đời em, là một phần trong chính tâm hồn đang dần vụn vỡ đi về miền trời khắc khoải xa xôi.

- Là người mà em yêu nhất.

Tôi cảm thấy mình như muốn khóc đi, muốn cho em thấy cái sự héo hon qua từng ngày của mình khi thiếu em bên cạnh. Như một ngày giông bão vừa đi qua, tôi lại được thấy lại chính cái sức sống tràn trề của thứ xúc cảm mật ngọt trong ngày hạ tàn nắng qua.

Nhưng mà nó trông thật giả dối quá đỗi làm sao.

- Yêu?

Tôi điên thật rồi.

                                 srenslamzlo , lam

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top