Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 12: Tộc Trưởng - Rogger?!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ở nơi này không có cây to nên ánh trăng dễ dàng chiếu sáng khắp nơi, Ariel cũng rất nhanh tìm được nơi diễn ra buổi lễ, nhờ đống lửa to thật to đặt ở giữa, cách một khoảng thì có rất nhiều da thú trải quay quanh đống lửa đó, đã có một vài người ngồi xuống da thú cùng nhau trò chuyện, nhiều nhất là phụ nữ, còn đàn ông thì vẫn còn đứng tụm lại với nhau, không biết có phải cô nhìn lầm hay không nhưng hôm nay nhìn bọn họ hình như ăn mặc đẹp hơn thường ngày, ăn mặc rất kĩ càng.

Mang theo thắc mắc ngồi xuống, Ariel rũ mắt bỏ qua những ánh mắt, tiếng thì thầm xung quanh. Cô buồn chán ngồi nhìn ánh lửa đỏ chập chờn trong gió, bất ngờ bên tai nghe thấy tiếng trò chuyện của một nhóm người.

" Hôm nay ai cũng tham gia hết á! "

" Đương nhiên rồi, Shana là người đẹp nhất tộc cơ mà! "

" Đẹp trai quá đi mất! Tớ muốn trưởng thành ngay lập tức! "

" Còn ba năm nữa đấy, ráng mơ cho nhiều vào! "

" Không biết Shana sẽ chọn ai nhỉ? "

" Tớ mặc kệ cô ấy chọn ai, nếu là tớ, tớ sẽ chọn Jacob, nhìn anh ấy đẹp trai chưa kìa! "

" Jacob thì được mỗi cái đẹp trai, nếu chọn thì phải chọn người như Rogger ấy, nhìn cơ bắp của anh ấy mạnh mẽ biết bao nhiêu! "

" Cơ mà mấy cậu chọn thì sao chứ, quan trọng là Shana kìa, cô ấy mới là nhân vật ngày hôm nay! "

" Ganh tỵ thật đấy, lúc trước lễ trưởng thành của chị Laelia nhiều nhất cũng chỉ có một nửa tham gia, mà hôm nay tất cả đều có mặt. Ước gì lễ trưởng thành sau này của tớ được như vậy thì hay biết mấy! "

" Cứ mơ mãi thôi! "

Bọn họ nói cái gì vậy chứ, Ariel ngóng tai lại nghe, trong đầu mơ hồ nghĩ, hôm nay là lễ trưởng thành của Shana mà, tại sao lại phải chọn mấy tên kia chứ?

Nghe nhóm người kia ríu rít một hồi, Ariel đã thắc mắc, nay lại càng thắc mắc hơn. Bọn họ nói tới nói lui cũng chả nói đến trọng điểm, làm cô tò mò muốn chết. Bạn biết điều ác độc nhất trên thế gian này là gì không, đơn giản là làm khơi gợi trí tò mò của bạn, rồi lại không cho bạn biết được đáp án.

Ariel tò mò như vậy, sẽ có người trả lời cho cô sao?

Nếu như có thì có lẽ ngày mai sẽ có sóng thần, động đất xảy ra, hoặc là chuyện lạ hiếm có nào đó. Chẳng hạn như là lão Elmer chạy tới quỳ xuống xin lỗi cô, hứa là sẽ không ngăn cấm Kane và Shana yêu nhau.

Ariel ngẩng người suy nghĩ, đến khi người của tộc đã đến ngồi hết cũng vẫn chưa phát hiện ra. Cô bị bài xích rất rõ ràng, trên đất, tấm da thú nào cũng có ba bốn người ngồi, vậy mà chỗ của cô thì chỉ có mỗi mình cô chiếm riêng một tấm to.

Mà đây cũng không đáng để ý, điều cần chú ý nhất ở đây là, nơi cô ngồi hơi đối lập một chút. Mọi người ngồi vây tròn quanh đống lửa, chia ra một bên nam, một bên nữ, mà Ariel thì ngồi đối diện bên phía nữ, cũng có nghĩa là cô đang ngồi bên phía nam.

Bản thân bỗng dưng lạc loài như vậy, Ariel cũng chẳng hề biết, mà nếu có biết, có lẽ cô cũng chẳng quan tâm mấy đâu.

Bỗng kế bên vang lên một tiếng " Bịch ", Ariel ngạc nhiên quay đầu lại, nhìn người đàn ông cao to ngồi bên cạnh, người này thật sự rất cao, cô nghĩ cũng phải hơn 1m9, không những cao mà còn có cơ bắp săn chắc, một đấm của người này có lẽ đủ đấm chết một con nhện tám mắt quá.

Ariel tự cho bản thân đang đánh giá người bên cạnh một cách không dấu vết, nhưng người này đột nhiên quay lại, nhìn thẳng vào mắt của cô, và cô liền phát hiện ra bản thân ngẩng đầu nhìn trực diện người ta lúc nào cũng không hay, xấu hổ thay.

Để vớt vát lại một chút ấn tượng đầu, Ariel ho nhẹ một tiếng lấy lại tự tin, " Khụ, tôi là Ariel, còn anh! "

Rogger nhìn vào mắt Ariel một lúc lâu như muốn kiểm chứng cái gì đó, đến tận khi Ariel nghĩ anh ta không muốn trả lời thì anh ta liền lên tiếng, " Rogger! "

" Chào Rogger, tôi không nghĩ anh dám lại đây ngồi đấy! " Ariel dời đường nhìn về đống lửa cháy thử bắt chuyện.

" Tại sao lại không dám? Cô chưa từng làm gì tổn hại đến tộc cả! " Rogger cũng khoanh tay nhìn về phía đống lửa.

" Ha ha, vậy sao! " Ariel cười lớn, " Có lẽ tôi đã sai rồi, ngoài Shana cũng còn người biết dùng đầu để suy nghĩ. "

" Cô... " Rogger nhíu mày.

" Sao nào? Tôi nói không đúng hả!? " Ariel thong dong nói, " Các người nên cảm thấy may mắn vì mình được Shana yêu thương, đối với tôi, tộc vũ yêu xà chả là gì hết, tôi muốn nó biến mất, ngày mai nó sẽ chẳng tồn tại nữa. Vốn dĩ, tộc các người không yếu, mà còn rất mạnh là đằng khác, khi phù thủy tấn công, các người có thể thắng, nhưng lại không làm đến cùng, cái gì mà số lượng bọn chúng đông hơn, chúng ta ít hơn, tất cả chẳng qua chỉ là biện hộ cho sự yếu đuối của mình mà thôi, các người không tin tưởng vào sức mạnh của bản thân thì làm sao có thể thắng cho được. Suốt cuộc đời chỉ ở mãi trong cánh rừng này, chẳng khác nào là con rùa rút đầu cả, phép thuật mà các người học cho là mạnh thực ra chẳng là gì cả, còn nhiều nhiều phép thuật mạnh mẽ hơn nữa. Cơ mà có nói các người cũng chẳng hiểu được đâu! "

Rogger nghe Ariel mỉa mai cũng không nói gì, hai hàng lông mày sắt bén nhíu chặt lại với nhau, một lúc sau anh ta nhỏ giọng nói, " Cô có biết vì sao phù thủy bắt giết chúng tôi hay không? "

" Không phải vì các người đẹp, hát hay hả? "

" Máu chúng tôi có thể chữa khỏi tất cả các thương tổn từ phép thuật hắc ám, giữ được nét đẹp vĩnh cửu. Giọng hát cũng có thể chữa trị linh hồn, lông vũ dùng để làm tài liệu độc dược. Hoặc có thể nói một cách đơn giản chính là, cả cơ thể này của chúng tôi đều có thể khai thác sử dụng. " Rogger tự giễu nói.

" Gì chứ, ngay cả giọng hát cũng xài được à? " Ariel ngạc nhiên nói, cô biết xà yêu vũ là sinh vật hắc ám cao cấp, nhưng cũng không ngờ bọn họ cũng có thể dùng làm tài liệu nha.

" Chúng tôi tự hào vì được thần ban cho những thứ này, nhưng cũng oán hận vì có nó. Nếu không phải vì nó, chúng tôi cũng sẽ không trở nên như ngày hôm nay. "

" Tại sao lại oán hận món quà tuyệt diệu đó chứ?! " Ariel nghiêng đầu nhìn Rogger, đưa một tay chống cằm, mỉm cười nói, " Nếu là tôi có được món quà như vậy. Anh biết tôi sẽ làm gì không? "

" Làm gì? "

" Tuổi thọ của vũ yêu xà rất lớn, năng lực từ lúc sinh ra cũng đã hơn xa những đứa trẻ khác. Nếu tôi là anh thì ngay từ bây giờ sẽ tập hợp những người có năng lực, khỏe mạnh cùng tuổi đi tập luyện, củng cố sức mạnh. Sau đó rời khỏi khu rừng này, trao dồi thêm kiến thức, học thật nhiều phép thuật mạnh mẽ, thu thập tiền tài, địa vị xây dựng một gia tộc hùng mạnh. Cuối cùng là trở về mang tất cả người thân ra khỏi đây. Trên đời này, chỉ cần anh có một nấm đấm mạnh, bất kì ai cũng không dám chọc vào anh, hoặc là tuyệt đối không chạm vào một sợi tóc của người thân anh. " Ariel vẽ ra một viễn cảnh khiến người ta ước ao, hi vọng, " Anh biết không, vết thương do phép thuật hắc ám tạo ra rất khó để chữa trị,  không phải là không thể trị, mà là không thể trị tận gốc. Thử nghĩ xem, nếu đột nhiên xuất hiện một thứ có thể trị vết thương của mọi loại phép thuật hắc ám, có bao nhiêu kẻ sẽ vì nó mà điên cuồng tranh đoạt đây? Tiếp theo, về linh hồn bị thương tổn lại càng khó khăn hơn, linh hồn là gốc lõi, cội nguồn của sức mạnh, khi bị tổn thương thì tùy vào vết thương lớn hay nhỏ, nếu không chữa trị nhanh chóng thì sức mạnh sẽ ngày một bị cạn dần và trở thành một người thường. So với vết thương do phép thuật hắc ám tạo ra thì linh hồn quan trọng hơn rất nhiều, chỉ cần anh nói một tiếng, bọn họ sẵn sàng cho anh mọi thứ, kể cả bản thân bọn họ. Đâu có ai có thể bình tĩnh nhìn bản thân từ kẻ mạnh trở nên yếu đuối chứ! "

" Cảm thấy thế nào? Chỉ cần anh mạnh lên, có giữ bao nhiêu thứ quý báu hơn nữa cũng không có kẻ dám cướp đoạt nó! " Ariel nhìn Rogger hỏi, cô muốn xem thử người này có rút được một ít bài học nào từ lời cô nói hay không.

" Chỉ cần mạnh lên thôi sao!? " Rogger ngẩn người rất rõ ràng, anh ta lẩm bẩm hỏi, không biết là hỏi Ariel hay đang tự hỏi bản thân.

" Phải, chỉ cần anh mạnh lên là được! " Ariel vui vẻ gật đầu, xem ra cũng không uổng công cô lắm, có tiếp thu được một chút.

Tiếp tục ngẩn người một lúc, Rogger quay lại nhìn cô, đôi mắt tràn ngập ý chí kiên định không một chút chần chờ, do dự, anh ta hỏi, " Tôi phải làm thế nào?!" ... Để mạnh hơn?

Ariel đọc được ba từ còn lại trong đôi mắt đỏ sắt bén kia, cô cười, " Tôi có cách, nhưng trước đó anh phải chắn chắn rằng anh có thể làm việc này đến cuối cùng, không thể giữa chừng bỏ cuộc. Tôi muốn Shana có một cuộc sống vui vẻ, hạnh phúc! "

" Tôi chắn chắn, sẽ không có ai phản đối, và sẽ không bao giờ có việc tôi từ bỏ giữa chừng! " Rogger nghiêm túc nói.

" Anh cũng tự tin nhỉ!? " Ariel cười cười, cô thích cách nói chuyện với người này.

" Tôi là tộc trưởng ở đây! " Rogger bất ngờ quặng một quả bom nhỏ.

" Wow, nhìn không ra nha! " Ariel thích thú nói, ánh mắt đảo trên người Rogger tìm tòi.

" Tôi là người chịu trách nhiệm an toàn cho cả bộ tộc, nên tôi không an tâm khi rời đi. Cô có cách gì không? " Rogger nhìn Ariel hỏi ý kiến.

" Tôi có thể tạo vài lớp phòng ngụ bao phủ ở đây, đương nhiên là chỉ có người trong tộc mới có thể ra vào tự do! " Ariel chả mấy quan tâm nói, nhẹ nhàng như một cái phất tay.

" Có chắc chắn không? " Rogger không yên tâm lắm hỏi lại.

" Yên tâm đi, trừ khi là thần, bằng không, không có ai có thể phá vỡ nó! " Ariel vỗ vai Rogger nói với giọng điệu tràn ngập tự tin.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

Đôi lời tác giả:

Thế nào, thế nào, thấy tôi có giỏi không?!

Khen đi, khen đi~~

Nói thật là tôi rất thích kiểu đàn ông nghiêm túc, nói là làm, không lằng nhằn lè nhè các kiểu. Thêm một bàn tay to, một bờ vai rộng lớn, đôi bàn tay ấm áp xoa đầu tôi, vỗ về tôi vào giấc ngủ, bờ vai rắn chắc đỡ lấy mọi thứ cho tôi, kiên cường không bao giờ sụp đổ.

Rogger chính là loại đàn ông này, biết lắng nghe, biết phán đoán, biết cái gì tốt, cái gì xấu, hiểu được bên nặng, bên nhẹ.

Mọi người thích kiểu đàn ông nào nhỉ?










Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top