Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 56: Trưởng Thành.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hihi tôi tự làm đó <3

.

.

.

.

Năm thứ sáu, vào một ngày nọ, đôi bạn thân Snape và Lily có một cãi vã ngay tại thư viện và rời đi trong bầu không khí không vui vẻ gì.

Các giáo sư, thậm chí cả hiệu trưởng Dumbledore cũng đi gặp cả hai để trò chuyện và khuyên nhủ. Nhưng rồi cuối cùng cũng không có giúp được gì.

Snape sau sự kiện đó càng được Lucius tin tưởng. Khoảng giữa năm sáu, Snape bắt đầu nhận được chỉ thị của Voldermort thông qua Lucius.

Snape nhận lấy các tờ giấy da dê ghi công thức và cả nguyên liệu để nấu, Lucius nói rằng cứ mỗi tháng phải nấu hai phần độc dược như trên tờ công thức đưa cho hắn.

Mặc dù trên những tờ giấy da dê không ghi tên loại độc dược nhưng từ những đặc tính của nguyên liệu, Snape đoán ra được những thứ này dùng để ổn định linh hồn.

Đây là một tin tức đặc biệt quan trọng, Snape lập tức nói với James.

" Linh hồn là thứ quan trọng nhất của một phù thủy. Phải dùng tới độc dược để chữa trị thì ắt hẳn linh hồn hắn phải có vấn đề khá lớn. " James sau khi nghe được liền hưng phấn suy đoán.

" Không, cậu sai rồi James. Những phù thủy nhỏ khi lõi phép thuật chưa ổn định bị bạo động cũng cần phải dùng loại dược này. "

" Gì chứ, cậu nghĩ trong cái hang ổ của bọn quỷ dữ kia lại có trẻ con à?"

" Không, tôi nói với cậu điều này không phải để cậu nghĩ cuộc chiến này sẽ dễ dàng hơn. " Snape nghiêm túc nói, " Ta chưa biết được dược này dành cho ai, dù Voldermort là kẻ cần chúng đi chăng nữa, chúng ta vẫn chưa phải đối thủ của ông ta đâu. "

" Sev, cậu đừng cứ hạ thấp phe mình rồi nâng cao phe đối phương lên có được không?"

" James, cậu chưa gặp hắn. " Snape lắc đầu, thở dài bảo, " Cứ cho rằng linh hồn của hắn ta bị thương đi. Sức mạnh khi đó của hắn ta vẫn rất mạnh, kể cả hai chúng ta cộng lại cũng không thể bằng. "

James trầm mặt một lúc, Snape đã nghiêm túc đến vậy thì hắn còn gì để phản bác chứ, " Vậy cậu có thể động tay vào số độc dược của hắn ta không?"

" Không thể, tôi vừa mới có được tín nhiệm của Lucius, nhờ đó mà Voldermort mới ra chỉ thị đầu tiên. Tôi cần phải làm không có chút sai sót nào, để có thể được hắn ta trọng dụng hơn. Sau một thời gian nữa ta mới có thể làm điều này. " Snape lắc đầu nói," Phải rồi, tôi có chút thắc mắc muốn hỏi cậu, tôi có đọc trong vài cuốn sách, nói rằng gia tộc White có độc quyền sở hữu một loại rượu có tác dụng chữa trị linh hồn. Liệu rằng Voldermort có đánh chủ ý đến chúng không?"

" Cho cậu một ví vụ, mỗi năm mà gia tộc White bán đấu giá thì số người đến tranh nhau số rượu đó, đông gấp mấy lần số học viên trong trường đi xem một trận Quidditch nữa đấy. " James thở dài nói tiếp, " Tôi có thể đảm bảo với cậu rằng Voldermort không có cửa mà với đến đống rượu đó đâu. "

" Vậy có khi nào ông ta kêu gọi bọn họ cùng hợp tác với ông ta hay không?"

James nghĩ một chút liền nói tiếp, " White là một gia tộc trung lập, thứ chảy trong cơ thể bọn họ là dòng máu của thương nhân, trừ khi Voldermort chịu chia cho họ một nửa thế giới phép thuật thì bọn họ may ra còn có thể suy nghĩ đến chuyện hợp tác hay không. "

" Vậy ít nhất tôi có thể đảm bảo rằng Voldermort chỉ có thể uống dược của tôi nấu rồi. " Snape gật đầu kết luận nói," Chuyện này như vậy là ổn rồi, cậu đem chuyện này nói với thầy Dumbledore đi, tốt nhất càng ít người biết càng tốt, nếu trong hội mà có ' chuột nhắt ' thì cậu biết kết cuộc của tôi rồi đấy. "

" Đừng nói bậy!" James nghiêm mặt nói.

" Được rồi. Tôi đi đây." Snape tiến đến hôn nhẹ lên môi James rồi rời đi.

James mê mẩn nhìn theo bóng dáng của Snape, đợi một lúc sau rồi mặc áo choàng chạy đi gặp hiệu trưởng nói rõ việc lần này.

" Trò chắc rằng tin tức này chính xác chứ?" Dumbledore hòa ái nhìn James mỉm cười hỏi.

" Em xin lấy cả linh hồn mình đảm bảo, tin tức này là thật. " James nghiêm túc nói, " Không những là thật mà còn rất quan trọng, em mong thầy đừng nói hết với tất cả mọi người trong hội. Vì chẳng may nếu xảy ra điều gì đấy ngoài ý muốn thì kẻ xui xẻo nhất chính là người đã cho ta tin tức này. "

" Thầy hiểu. Ngoại trừ thầy và em, thầy sẽ chỉ nói với ba người nữa, kèm theo đó là một lời thề. Em thấy thế nào?" Dumbledore đứng lên, tay cầm đũa phép nhìn James.

" Không.... à vâng, điều này thật sự nên làm. " James khá bất ngờ vì thái độ mà thầy hiệu trưởng Dumbledore dành cho hắn, không xem hắn là một đứa trẻ nữa mà như những người trưởng thành với nhau. Trong phút chốc hắn xém là từ chối lời đề nghị đó, nhưng ngay lập tức lý trí quay lại, hắn cần mọi thứ có thể đảm bảo an toàn cho người hắn yêu.

" Ta thật sự hâm mộ người anh hùng thầm lặng kia, khi có được tình bạn quý báu như thế này. " Dumbledore cất đũa phép sau khi cùng James thực hiện lời thề, đôi mắt ông ta nheo lại, miệng mỉm cười.

" Cậu ấy rất quan trọng với em. " James gật đầu.

" James, trò đã học qua bế quan bí thuật bao giờ chưa?"

" Rồi thưa thầy, nhưng em chỉ học được vài phần, môn này thật sự khá khó. "

" Vậy à, em phải cố gắng lên, bế quan bí thuật là thứ sẽ giúp chúng ta một khi cuộc chiến đến. "

" Em hiểu rõ rồi thưa thầy. Em sẽ về luyện tập ngay. " James lịch sự cuối chào rồi rời khỏi phòng.

Dumbledore đứng đó nheo mắt nhìn cánh cửa một hồi lâu, rồi ông lên tiếng, " Fawkes à, ngươi có tin được việc một đứa trẻ phi thường thông minh như James lại học không nổi một môn nào đó không? "

Fawkes đứng trên giá, nghiêng đầu nhìn Dumbledore kêu nhẹ một tiếng.

" Nếu là thường ngày thì ta sẽ không tin đâu, nhưng mà hôm nay thì ta phải tin thôi. " Dumbledore đi về bàn ngồi xuống, lấy bút lông chấm mực bắt đầu viết, " Chắc trên người đứa trẻ này có đồ bảo hộ, thật đáng tiếc. "

.

.

.

.

.

.

Vào tháng 9, James và nhóm bạn của mình thành công chế tạo ra một món đồ, nó là một tấm bản đồ nhìn có vẻ cũ kĩ, thế nhưng bên trong là hình vẽ chi tiết mọi ngóc ngách của Hogwarts, hơn hết, điều đặc biệt của nó chính là có thể nhìn thấy được hành tung của tất cả những người có mặt trong ngôi trường.

Để có thể chế tạo thành công món đồ này, James và Sirius đã tiêu tốn rất nhiều nguyên liệu chế tạo quý giá ở gia tộc, thất bại mấy lần mới hoàn thành được.

Thế nhưng chưa vui vẻ được lâu thì bên Sirius xảy ra vấn đề. Sau kì nghỉ đông kết thúc, nhóm người James mới hay được tin.

Sirius bị gạch tên ra khỏi gia tộc Black, không còn được thừa nhận là thành viên của gia tộc nữa.

Đây là một chuyện vô cùng nghiêm trọng, nhưng Sirius lại không có chút buồn phiền nào. Có thể nói rằng đây là mong ước từ rất lâu của Sirius rồi, không còn phải nghe thấy những lời mắng nhiếc, nguyền rủa của mẹ mình, được sống tự do không còn gì ràng buộc nữa.

Sau khi bị đuổi khỏi nhà, Sirius còn sống vui vẻ đầy sức sống hơn trước nữa. Vào các ngày nghỉ lễ, cậu ta theo James về gia tộc Potter như những năm trước.

Năm bảy, James và Lily cùng trở thành thủ lĩnh nam và nữ sinh.

Snape nhờ tài năng của mình nhanh chóng trở thành thuộc hạ thân cận của Voldermort

Vào giữa năm bảy James và Lily bắt đầu quen nhau. Vốn James chỉ mới thông báo cho nhóm bạn của mình, nhưng Sirius vốn ghét Snape, nghĩ đến việc sau khi Snape nghe được tin Lily đang hẹn hò với James sẽ đau khổ đến dường nào thì cậu ta lập tức đem chuyện nói cho hết tất cả Hogwarts đều biết.

Buổi tối, tại một phòng học trống.

" Không ngờ cậu ta lại ghét tôi đến như vậy. " Snape ngồi bệch dưới sàn, tay cẩn thận thả nguyên liệu độc dược vào vạc.

" Nào Sev, Sirius chỉ muốn chọc tức em chút thôi. "

" Sirius giống như một đứa trẻ thôi mà Severus. Nghĩ theo một cách khác thì Sirius đã giúp kế hoạch của chúng ta tiến hành theo một hướng tốt hơn rồi. " Lily ngồi trên ghế salon, trên tay cầm theo quyển sách dày cộm, cô vừa xem vừa mỉm cười.

Snape ở phía bên kia hoàn thành độc dược của mình, cậu cẩn thận múc bỏ vào lọ, sau đó cất vào trong hộp gỗ. Cậu đứng dậy đi về phía của Lily.

Snape khụy gối xuống, hai tay nắm lấy bàn tay của Lily, cậu cúi đầu, đặt trán lên mu bàn tay của cô, " Lily, mình thật sự không biết phải nói ra sao, làm thế nào mới có thể cảm ơn hết được những gì mà cậu đã làm cho chúng mình. "

Lily khẽ cười, cô rút một tay ra áp lên má của Snape, " Đừng suy nghĩ quá nhiều như vậy, mình không phải làm vậy chỉ vì hạnh phúc của cậu mà còn là vì hạnh phúc của mình, hạnh phúc của cả thế giới phép thuật này. Cậu đừng quên rằng nhiệm vụ của cậu nó to lớn và khó khăn đến dường nào, mình chỉ có thể giúp cậu san sẻ một phần khó khăn của nó mà thôi. "

" Severus, đối với mình cậu không phải chỉ là bạn thân từ thuở nhỏ, mà còn là anh em trong gia đình. Chúng ta sẽ sống và chiến thắng đến cuối cuộc chiến này. "

" Sev, đứng dậy đi, mọi thứ sẽ ổn thôi, như Lily đã nói rồi, chúng ta sẽ cùng nhau chiến đấu và giành lấy chiến thắng. "

Ngày 1 tháng 4 năm 1978.

Nhóm James, Lily và Snape tốt nghiệp.

Mùa xuân năm 1979, James và Lily tổ chức hôn lễ tại thung lũng Godric.

Tất cả bạn bè thân thiết của hai người đều được mời.

Hôm đó những người có mặt nhìn thấy Snape lẳng lặng đi tới ngồi ở phía cuối dự đến hết lễ cưới rồi lại lẳng lặng rời đi.

Một buổi tối vào mùa đông nọ, Snape độn thổ đến thung lũng Godric với khuôn mặt lo lắng.

Snape gọi thần hộ mệnh của mình ra, lệnh nó đi gọi James. Ngay lập tức bên trong nhà vang lên tiếng bước chân, James mở cửa ra kéo Snape vào nhà, hắn vừa nghe thấy tiếng của Snape thì áo chưa kịp khoác, giày chưa kịp xỏ đã chạy xuống.

" Em làm sao thế? Sao lại đến đây giờ này? Phía bên kia có chuyện gì sao? " James thấy trên mặt của Snape trắng bệch, đầy kinh hoảng, hắn đưa tay lên mặt Snape, cẩn thận vuốt ve.

" James Potter, tôi có thai rồi. " Snape khó khăn thốt ra bốn chữ đó, khuôn mặt cậu không có chút gì là vui vẻ.

" Có... có... có....!?" James thật sự cũng bị dọa, hắn nói " Làm sao có thể, chúng ta có uống dược đâu? "

Snape đang lo lắng tột độ thế nhưng khi nghe thấy câu nói của James liền trở nên cục súc, " Mới tốt nghiệp có hơn một năm mà anh đã trả hết tri thức cho các giáo sư rồi à? "

" Phù thủy nam không cần uống dược vẫn có thể sinh con, nhưng tỉ lệ đó rất thấp, yêu cầu hai người có sức mạnh lớn để có thể nuôi con." Snape tức giận phổ cập lại kiến thức cho James, nói được một phần thì cậu đột nhiên phát ra được một điều quan trọng, cậu đứng dậy, đưa tay nắm lấy tai của James gằng giọng nói, " Làm sao tôi lại mang thai hả?!"

" Sao chứ? Đương nhiên là anh... " James bị Snape nắm lấy tai rồi hỏi một cai không đầu không đuôi, hắn tính trả lời thì cũng đột nhiên nghiệm ra, " Aaaaa, Sev nhẹ tay, nhẹ tay....!!!"

" Anh giỏi lắm, anh không biết bây giờ là thời điểm gì hay sao?!" Snape đưa tay dùng sức mà vặn.

" Thì em cũng đã bảo là không dùng thuốc thì tỉ lệ dính rất thấp mà. "

" Rất thấp cũng không có nghĩa là hoàn toàn không thể có. " Snape buông tay ra, ngồi xuống ghế, suy sụp nói, " Giờ thì tôi phải làm sao? Tôi không thể mang đứa trẻ này mà xuất hiện cạnh Voldermort được."

" Hay là chúng ta bỏ đứa trẻ đi. " James ngồi xuống cạnh Snape, cẩn thận nói.

" Không được, tuyệt đối không thể!" Snape lắc đầu, ngay lập tức bác bỏ, thế nhưng khi nghĩ đến việc đứa trẻ này bị phát hiện thì cũng đâu khác gì nhau, cậu đau khổ nắm chặt tay lại gõ mạnh lên đầu mình.

James nhanh chóng giữ tay Snape lại liên tục an ủi, " Em đừng làm như vậy, chúng ta sẽ nghĩ được cách giải quyết thôi. "

" James, trẻ con vừa đủ bốn năm tháng thôi là có thể phát ra năng lượng phép thuật rất nhạt rồi. Voldermort rất nhạy bén với phép thuật, chúng ta không thể giấu mãi được. "

" Cô Ariel, chúng ta đi tìm cô ấy hỏi, cô ấy học thức uyên bác như vậy, chắc chắn sẽ có cách. Thời gian tới em hạn chế xuất hiện trước mặt Voldermort đi, có thể tránh được lúc nào thì tránh, anh và Lily sẽ đến gặp cô Ariel tìm cách. "

" Được. "

James đưa Snape về nơi ở hiện tại của cậu sau đó quay về nhà, nguyên một đêm không dám chợp mắt. Đến sáng, khi Lily thức dậy, James nói vụ việc cho cô ấy nghe, và ngay lập tức liền bị mắng.

Tuy nhiên Lily là một cô gái có lý trí, cô còn gấp hơn cả James, sau khi mắng được một phần thì cô lập tức mang James đi tìm Ariel.

" James? Lily? " Shana choàng khăn len mở cửa ra, vừa thấy cả hai thì kinh ngạc.

" Cô Shana, chào buổi sáng. Không biết cô Ariel có nhà không ạ? Tụi con có chuyện gấp lắm. " Lily cố mỉm cười nhìn Shana nói.

" Có chứ, hai đứa vào đi. " Shana gật đầu né sang một bên rồi mời cả hai vào.

James và Lily ngồi ở phòng khách chờ Ariel đến mà lòng như lửa đốt.

" Có chuyện gấp gì mà hai đứa lại đến sớm như vậy? " Ariel đưa tay ngáp một cái rồi liếc mắt nhìn đồng hồ ở trên tường.

Hai người vừa thấy Ariel thì liền mừng rỡ, Lily đẩy tay James, " Mọi chuyện bắt đầu từ cậu đấy, cậu nói đi. "

" Thưa cô, chuyện là... Sev có thai rồi. " James khó khăn nói.

Ariel vừa nhận lấy ly hồng trà từ tay Shana, cô vừa nhấp lấy một ngụm, phải cố lắm mới không phải phun chúng ra. Tuy cô có thể giữ bình tĩnh, nhưng tình yêu của cô thì không, Shana mất hình tượng mà mở to mắt ra kêu một tiếng, " Severus có thai?!"

" James Potter, cậu có biết hiện tại là thời điểm nào không? Cậu biết nhiệm vụ mà Severus đang làm nó nguy hiểm đến cỡ nào không? " Ariel không biết nên vui hay nên buồn nữa, cái thai này bắt buộc phải phá, thế nhưng đây có thể là Harry Potter trong tương lai đó.

" Cô Ariel, con biết bản thân đã phạm phải một sai lầm rất lớn, nhưng hiện tại quan trọng nhất là Sev. Cô nhất định có cách mà phải không?"

" Cậu biết Severus quan trọng mà còn quăng cho nó một quả bom nổ chậm như vậy. " Ariel cau mày nói, " Cái thai còn quá nhỏ, muốn lấy ra nuôi dưỡng bên ngoài rất khó, có thể gây nguy hiểm  cho cả Severus và đứa nhỏ. "

" Cô Ariel, con đã từng đọc trong một cuốn sách cổ, nó nói rằng khi một cơ thể mẹ đang mang một sinh mệnh mới xảy ra vấn đề thì ta có thể lấy sinh mệnh mới đó ra và đặt trong một cơ thể trung gian mới để tiếp tục nuôi dưỡng. " Lily nhìn Ariel cẩn thận nói.

Ariel uống một ngụm trà, trầm ngâm một hồi lâu rồi thở dài, " Đúng là Lily có khác. Phải, quả thực là có thể làm như vậy, nhưng những điều con đọc nó chỉ nói khát quát một phần của sự việc mà thôi. Điều kiện để thực hiện cần rất nhiều thứ, đầu tiên là một loại độc dược, nó có tác dụng bảo mệnh cho cơ thể mẹ và đứa nhỏ. Ta có thể nấu chúng, nhưng nguyên liệu để nấu thì gần như tuyệt chủng cả rồi. Thứ hai là một cơ thể trung gian có sức mạnh lớn nhưng thuộc tính phải ôn hòa. "

" Con. Con sẽ làm. "

" Không được đâu Lily, cậu giúp chúng mình chuyện kia đã tốt lắm rồi. Chuyện này chúng mình không muốn liên lụy cậu đâu. "

" James, cậu quên mất mối quan hệ hiện tại của chúng ta rồi sao? Vợ chồng đấy, chúng ta cũng cần phải có một đứa con chứ. "

" Lily, ta vẫn chưa nói hết đâu. " Ariel nhìn hai đứa trẻ nói tiếp, " Vì cơ thể trung gian không giống cơ thể mẹ nên phần sức mạnh để nuôi dưỡng sẽ xói mòn cực nhanh, hơn nữa đang trong giữa cuộc chiến như thế này con sẽ trở nên nguy hiểm. Ta hỏi con lại một lần nữa, sau khi nghe những lời ta vừa nói đó, con còn muốn làm nữa hay không?" Ariel nhìn Lily nghiêm túc nói rõ, cô hiểu rõ đứa bé này, cô đã nhìn nó lớn lên, chỉ cần Lily đồng ý, cô nhất định sẽ cho con bé một lời hứa bảo hộ.

" Con đồng ý, dù có nguy hiểm đến mấy con cũng đồng ý. " Lily cứng rắn trả lời, mặc cho James vừa ngăn cản lại bị ăn một bùa hóa đá im thin thít bế bên.

" Được, đưa tay con ra đây cho ta. " Ariel mỉm cười rồi đứng dậy giơ một cánh tay ra, khi Lily đưa tay cô nắm chặt lấy tay của cô bé, một luồng sáng ngay lập tức phát ra sau đó len lỏi vào người Lily, " Chúng ta đã có một cơ thể trung gian rồi, tiếp đến là độc dược, ta có công thức nhưng nguyên liệu thì rất ít, còn lại là phụ thuộc vào mấy đứa. Cái thai của Severus hẳn là được một tháng rồi,  vậy hai đứa có hai tháng để tìm nguyên liệu, qua tháng thứ ba chúng ta nhất định phải bắt đầu. "

" Chúng con thật sự không biết phải làm thế nào để trả ơn cho cô nữa. "

" Ơn nghĩa gì, còn không mau tranh thủ đi đi. " Ariel thở dài rồi phất tay đuổi người.

Thời gian hai tháng càng lúc trôi càng nhanh, nhanh chóng cái thai của Snape đã đủ ba tháng. Ngày mà Snape được đưa đến nhà của Ariel, cô thật sự là không nhận ra được cậu nữa, tinh thần lẫn thể trạng của Snape quá tệ, nhìn từ xa cảm giác chỉ cần một cơn gió thôi là đủ thổi ngã cậu đi.

" Hai đứa sao không nói với ta việc này, trong quá trình lấy đứa trẻ ra rất khó, dễ khiến cơ thể mẹ xảy ra vấn đề, sức khỏe của Snape phải thật tốt với được, hai đứa nhìn kĩ lại thằng bé đi, trông nó có khỏe mạnh được tí nào không. " Ariel cau mày nắm lấy bàn tay ốm yếu của Snape, cẩn thận truyền sức mạnh của cô cho cậu.

" Con không sao đâu cô. Chúng ta bắt đầu luôn đi. " Snape yếu ớt nói.

Để không mất thời gian, sau khi truyền sức mạnh và đút dược cho Snape xong, tất cả bắt đầu công việc, Ariel là người thực hiện. Suốt quá trình mọi thứ xem như là diễn ra suôn sẻ, Snape và đứa trẻ vẫn bình an.

Sau khi để hai người kia nghỉ ngơi, Ariel gọi James ra ngoài nói chuyện.

" Tinh thần của Severus hiện tại thật sự quá tệ, nếu xuất hiện trước mặt của Voldermort sẽ bị nghi ngờ ngay lập tức. Ta không dám chắc với tình trạng này Severus có thể liên tục sử dụng bế quan bí thuật hay không. Chuyện này cậu hãy tự nghĩ cách giải quyết đi. "

" Dạ vâng, cảm ơn cô đã nhắc nhở. " James gật đầu nói sau đó quay trở về cùng với Snape.

Snape đã tỉnh, cậu ngồi dựa vào đầu giường, nhìn James đến gần, cậu nói, " Cô Ariel đã nói với anh phải không? "

" Sẽ không sao đâu, em chỉ cần nghỉ ngơi thật tốt và mọi thứ sẽ như cũ thôi. " James nở một nụ gượng gạo với Snape, hắn đưa tay muốn đỡ cậu nằm xuống nhưng ngay lập tức bị Snape giữ chặt.

Snape lấy ra một lọ độc dược đặt vào tay của James, bờ môi nhợt nhạt khẽ nói, " Ngày mà Voldermort bị tiêu diệt, con của chúng ta trưởng thành, sẽ là lúc chúng ta gặp lại. "

" Sev... " Nước mắt trên mặt của James từng giọt chảy dài nhỏ xuống tay của Snape.

" Hãy cứng rắn lên, chúng ta phải cùng nhau trả lại những gì mà chúng ta đã nợ cho Lily và những người khác nữa. " Snape đưa tay lau đi nước mắt trên mặt James rồi hôn lên, " Khi Lily tỉnh lại, hãy nói rằng tên của đứa trẻ sẽ do cô ấy đặt, cô ấy có quyền làm điều đó, anh hiểu chứ? "

" Anh hiểu. "

" Em mong muốn cô ấy sẽ làm mẹ đỡ đầu của con, khi con lớn lên nó sẽ xem cô ấy như mẹ ruột. Chúng ta nợ cô ấy rất nhiều thứ. "

" James, hẹn gặp lại. "

.

.

.

.

.

.

.

Đôi lời tác giả:

Có gì không hiểu thì mọi người nói nhé <3



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top