Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 24.

Ánh mắt lấp lánh của Rin nhìn xung quanh vườn hoa vàng. Mờ ảo bao phủ khuôn viên khu biệt thự một sắc vàng rực rỡ. Ánh nắng còn sót lại len lỏi qua từng cách hoa mỏng manh, vẻ nên thơ hoà nhã mà chưa bao giờ Rin được gần gũi thế này.

Chiếc mũi hít lấy mùi hương thanh thuý, Rin giơ hai cánh tay song song đôi vai gầy, miệng nhỏ thốt lên khi quay đầu lại gọi Rinto:

- Anh xem! Nơi này quả rất đẹp đúng không?

Rinto liền gật đầu đồng tình, tay nhanh nhẹn lấy ra một quyển sổ nhỏ rồi ghi chép tỉ mỉ. Mắt vẫn chỉ duy nhìn vào quyển sổ, tay liên tục ghi chép, Rinto nói với Rin:

- Anh đi xem một số thứ, em muốn đi cùng chứ?

Lập tức nhận lại cái bĩu một của Rin, nó xua tay rồi quay lại về phía vườn hoa:

- Em sẽ ở đây, anh cứ đi xem đi.

Rinto nhún vai rồi đi về một phía toà nhà cao lớn, để Rin lại khám phá vườn hoa kì vĩ này.

Hoa hướng dương vừa mạnh mẽ lại vừa mềm mại, thân cây vững chắc nghiêng mình đi đón ánh sáng còn đọng lại trong ngày. Rin ngồi xuống nền cỏ xanh mơn mởn, xung quanh cánh vàng nhấp nhô che kín người con gái nhỏ nhắn.

Nheo mắt lại nhìn vầng sáng đỏ rực, phía chân trời giao nhau là không bao giờ kết thúc. Nơi đất liền và bầu trời với lấy nhau, nơi đại dương bao la chạm tới trời xanh bát ngàn. Rin mỉm cười nhẹ nhàng rồi nằm xuống, trên đời này có gì mà không thể diễn ra. Bỗng chốc nheo mày lại nghĩ về tờ giấy ADN, tình cảm như sự trêu ngươi bắt con người ta phải chạm tới chân trời vậy.

Rin nhắm mắt vào hưởng thụ, bỗng nhiên trước mặt liền tối lại, không còn sáng như trước nữa liền mở mắt ra.

Tay đút túi quần phong lưu, quân tử, mái tóc vàng rủ xuống. Mắt Rin long lanh ngắm nhìn sống mũi thẳng tắp, di chuyển xuống đôi môi bạc phủ một nụ cười nhẹ. Len đẹp không góc chết, hoàn hảo đến từng góc cạnh. Hai con người mặt đối mặt, ngược chiều nhau như vẽ lên trong thiên cảnh.

Cô gái ấy, vẻ đẹp thanh lịch, trang nhã, mang sự trong trắng trong từng cái nhìn. Bờ một anh đào khẽ nhếch lên nhẹ nhàng, Rin híp đôi mắt sâu hút hồn ấy vào mà cười nhìn Len.

Chàng trai ấy, vẻ đẹp hơn tạc tượng tô vẽ. Ánh mắt sâu thẳm nhìn người đối diện. Đôi chân mày toát lên sự lịch thiệp, ám khí lại lạnh lùng với tất cả. Ấy thế đôi môi kia lại ánh lên màu nắng, Len cười hiền hoà với Rin trong phút chốc nhìn nhau.

Rin chống tay ra sau rồi ngồi dậy, một tay vỗ xuống nền cỏ xanh mướt ý bảo Len ngồi xuống cùng. Len liền hiểu ý, hai chân đan nhau ngồi bên cạnh Rin.

Gió thu khẽ khàng thổi qua từng kẽ tóc, thoang thoảng mùi hương dịu nhẹ từ từng sợi chân tơ ánh vàng mỏng manh. Tóc Rin phất phơ trong gió, hàng mi dài cong vút lay động theo chiều gió. Hoàng hôn đẹp hơn trong tranh vẽ! Lại càng nổi bật và kiêu ngạo trước vẻ đẹp thanh tao của đôi nam nữ.

Len vô tình lên tiếng trùng hợp với lời Rin cất lên, giọng nói trong trẻo khe khẽ gọi lên tên Len mà cũng thật bất ngờ khi Len cũng gọi tên mình. Chưa để Len lên tiếng, Rin liền xua tay lắc đầu:

- Anh nói trước đi, việc của em cũng không quan trọng lắm.

- Vậy được.

Đúng là cuộc đời đâu như phim ngôn tình, Len không kiêng dè nhường nhịn liền ngỏ ý nói trước. Nhưng cũng không thể trách, là Rin yêu cầu Len nói mà?

- Em không cần thúc ép bản thân mình ở lại đây.

Giọng nói chỉ nhẹ nhàng lọt qua mang tai nhưng lại khiến màng nhĩ Rin ù đi vài phần. Nó liền chớp mắt nhìn sang Len, hắn không đáp lại ánh mắt ấy, chỉ đăm đăm vào thứ hình tròn đỏ rực trên bầu trời.

- Nếu muốn, em có thể đi...

- Em xin lỗi.

Chưa để Len kịp nói hết, Rin liền buông lời xin lỗi trong vô thức. Chiếc mũi nhỏ sụt sịt lên vài tiếng rồi Rin nói:

- Anh nói xem, em nên làm thế nào với chị Lorra?

Len hơi bất ngờ, Rin chưa bao giờ cắt lời hắn lại lập tức chuyển sang chủ để khác như vậy. Phải chăng Rin không muốn nghe tới vấn đề địa bàn? Rằng nó thực sự chỉ muốn một gia đình ấm cúng như bao người, không muốn đau đầu trong việc lựa chọn nơi ở. Len nhún vai:

- Việc đấy anh đã lo, em không cần bận tâm.

- Món nợ của anh là lễ thành hôn đó sao? - Rin liền chau mày, Len đã lo, vậy có nghĩa là hai người bọn họ sẽ phải sống trong cuộc hôn nhân không tình yêu chỉ vì một đứa như Rin.

Len không nói gì, chỉ chớp mắt nhìn Rin cái rồi quay đi. Rin đã bắt đầu thông minh lên từ khi nào vậy?

- Nãy em muốn nói việc gì với anh nhỉ?

Rin chép miệng, đúng là con người kì quái. Rõ chưa trả lời câu hỏi của Rin mà đã đột ngột hỏi lại nó. Căn bản, Rin không còn muốn nói tới câu chuyện ấy nữa liền xen một chút ẩn dụ:

- Mẹ...à phu nhân Kagamine nói rằng vào sinh nhật anh sẽ có một món quà vô cùng lớn cho anh. Bà ấy tin chắc anh sẽ rất hạnh phúc khi nhận được món quà này.

- Vậy sao? - Len cười nhạt, khinh bỉ nghĩ lại người đã phá nát gia tộc Kagamine thành đống tro tàn, chỉ để lại một mình Len và Lenka đứng lên bắt đầu lại từ đầu như hai đứa trẻ mồ côi cả cha lẫn mẹ.

Người đàn bà ấy còn không xứng đáng làm mẹ, lấy tư cách gì để tặng quà cho Len?

- Bà ta tốt lên từ khi nào vậy?

________Hết chương 24________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top