Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 41.

Teto chỉ mơ hồ cảm nhận xung quanh, đầu óc choáng váng như thể bản thân mình không chạm đất. Rõ ràng, Teto đã bên cạnh Lorra bao nhiêu năm, tại sao đến cớ sự này cô nói hai lời thì ba lời Lorra không tin? Việc che dấu sự thật, Teto không giỏi cho lắm, hơn nữa cô cũng không phải người vô tình bạc nghĩa, cũng chẳng phải sát thủ lạnh lùng vô cảm gì, mấy thứ ấy, nghe có chút hư cấu...

Teto chỉ nhớ lại bản thân bị gì mà ngất đi, cơ hồ lấy lại được chút ý thức. Teto vô cùng tôn trọng Lorra, chỉ là nhiều lúc không đồng tình với những quyết định thiếu quyết đoán của cô ấy.

Tại sao Lorra có tình cảm với Len mà lại đi quyến rũ người đàn ông khác? Lorra không phải người kém thông minh, cô thừa biết chuyện đó, và Teto cũng thừa hiểu, Lorra không hứng thú trong chuyện tình cảm, chỉ thích trêu ghẹo người khác.

Nghe chăng hài hước nhỉ? Cái người mà Teto đang nghĩ đến lại khoanh tay trước ngực liếc mắt nhìn Teto đây. Mọi chuyện cứ thế mà rối loạn lên, Teto vốn thông minh mà mấy thông tin này đến quá nhanh, tiếp thu cũng chẳng kịp nữa!

- Tsk! Cô chủ có gì hỏi tôi?

- Tôi biết cô đang khó chịu...

- Phải đấy, có gì đâu mà cô phải làm bù lu bù loa lên, còn đánh thuốc mê tôi, trói cả tôi vào nữa.

Teto bất lực nhăn mặt, còn dùng lực dật tay mình để chứng minh cho Lorra nhìn thấy sợi dây thừng. Trời! Cái việc làm ấy có vẻ ngu xuẩn mà Teto vẫn cứ làm, vì chẳng ai ngoài Lorra trói cô lại cả.

- Tôi xin lỗi...tôi hơi mất bình tĩnh khi nghĩ rằng cô đã tiết lộ chuyện cái thai. Mà nó cũng đã lộ rồi...tôi không biết phải làm gì nữa.

Teto khẽ nheo mắt, niềm tin, sự tín nhiệm và tôn trọng đối với Lorra, có lẽ cũng cứ thế mà giảm dần. Teto nhầm rồi, sai thật rồi, vì Lorra trước giờ không coi ai ra gì, cũng chẳng tôn trọng họ được chút nào...không ngoại trừ Teto. Cái ánh mắt tội lỗi kia, chút một cũng thật bỉ ổi, chắc Lorra đang muốn lấy mạng cô, bịt miệng tất cả những người có thể tiết lộ ra bất kì bí mật gì của cô ta. Tiền bạc, của cải, Lorra chẳng thiếu dù chỉ một thứ, nhưng mà tâm tính Lorra không bình thường chút nào. Cái bệnh tình ấy mà kết hợp với tính cách vốn từ nhỏ đã có của Lorra, chắc sẽ tạo ra một con người ngây dại "hoàn hảo" mất.

- Tôi nghĩ là cô nên nói thật với Len. Và nếu cô không nói rằng cô yêu cậu ấy, thì có lẽ tôi cũng nghĩ cô chỉ là một đứa con đang nói dối người cha nghiêm khắc của mình thôi đấy.

Sự ví von ấy nghe hơi thiếu thực tế khi độ tuổi của hai người là bằng nhau, nhưng xem xét lại tình hình, thì nó chẳng phí lý chút nào.

Lorra thiếu điều mái tóc như muốn dựng ngược lên, mặt đỏ gay đỏ gắt. Quý cô Lorra mà cũng biết ngượng? Có vẻ đáng yêu. Lorra liền quay lưng bỏ đi, không quên đặt ánh mắt cảnh báo lên Teto. Teto nhìn xung quanh, trời đã là rạng sáng, cô có lẽ cũng ngất đi được kha khá thời gian.

Tiếng gió thổi như cắt đôi không khí, sợi dây đang trói cổ tay Teto lại cứ thế mà lìa ra. Cô hơi bàng hoàng, nhận thấy cổ tay mình đã được thả lỏng liền đứng phắt dậy quan sát. Từ đầu Teto đã biết có người ở đây, chỉ nghĩ là người được gài vào để theo dõi động tĩnh của cô.

Đồng tử của Teto hơi giãn ra để nhìn kĩ người trước mắt, dụi thêm một lần nữa mới dám khẳng định đây là người mình quen biết. Trên trán Teto xuất hiện vài đường hắc tuyến, khoé môi khẽ giật vài cái.

- Cậu ở đây làm quái gì? Mà sao cậu biết tôi ở đây?

Ted cười khểnh một cái, nắm lấy một bên lọn tóc của Teto, đưa mũi vào thưởng thức mùi hương.

- Thơm đấy...

Mắt Teto đảo loạn cả lên, cái cảm giác bối rối thế này, chưa trải qua bao giờ! Theo phản xạ cô lập tức đập mạnh vào ngực Ted để đẩy cậu ra, hét như thể nơi đây chỉ có hai người:

- Thật không ngờ cậu lại là một tên sở khanh như vậy? Biến đi, tránh xa tôi ra!

Ted che miệng ngăn mình cười lớn rồi ho khan vài tiếng để lấy bình tĩnh. Cậu đưa mặt mình sát vào Teto để ngắm khuôn mặt đang đỏ lựng kia. Trông thì lạnh lùng, ai ngờ lại đáng yêu như vậy?

- Hửm? Đáng yêu đấy. Cơ mà...

Ted khẽ nhếch miệng một cái, tập tức lật người Teto về phía mình kéo đi chỗ khác, tiện tay bịt luôn miệng cô lại. Teto nhất thời bất ngờ, liền huých một cú mạnh vào bụng Ted.

Tiếng phát ra từ cổ họng cậu có vẻ khá đau, nhưng Ted không thốt lên lời nào. Bản chất thì dù hoàn cảnh nào cũng giữ nguyên bản chất ấy, không thay đổi được. Ted thích trêu đùa người khác, thì dù mấy thuộc hạ của Lorra đang đứng trước mặt cậu thì cậu cũng chẳng ngừng đùa Teto được.

Từ phía sau, Ted dựa cằm lên vai Teto, lại đưa một lọn tóc lên mà hít lấy...Dù không muốn phủ nhận, nhưng cậu không thể nói là không thích mùi hương trên mái tóc này được.

- Biết điều thì im lặng đi.

Teto thoáng thoáng thấy tai mình nóng ran, đỏ đến mức có thể cảm nhận được.

________Hết chương 41________

Tình trạng của Lì hiện nay:

Lì: Ta phải viết, phải tiếp tục viết để đăng.

*Bệnh lười đang đè đầu cưỡi cổ*

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top