Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 9:

Sau khi giải quyết xong hai người đó, Diệp Như và Tiểu Hắc liền đi về nhà. Trên đường đi ngang qua siêu thị mà lúc trước Diệp Như đã càn quét thì thấy một đám người đang giần co trước cửa, Diệp Như không khỏi chửi một câu "Ngu ngốc", mấy người đó không biết nếu càng tạo ra tiếng động thì những con tang thi đó điều biết ở đây có người sau.

Nhưng chuyện đó không liên quan tới nàng nha, nên Diệp Như quyết định bỏ đi, ngay khi nàng nhấc chân muốn rời đi, thì từ đằng xa hai chiếc xe việt dã chạy tới thắng trước cửa siêu thị.

Tò mò, Diệp Như liền đứng lại xem, nhưng khi nhìn thấy nhóm người đến Diệp Như liền trợn mắt lên. Nhóm người mới tới gồm ba nữ, bốn nam. Dẫn đầu ba cô gái đó là một nữ nhân lạnh lùng xinh đẹp, bộ quần áo màu đen dễ dàng vận động.
     
               [Lấy bộ đồ]

Tiểu Hắc khi nhìn thấy vị băng sơn mỹ nhân đó thì run cầm cập, Diệp Như nhìn lại nó, tỏa vẻ [tui không biết tên này nha~.].

Còn bên bốn người nam nhân đó thì nổi bật nhất là tên bước xuống xe cuối cùng, hắn ta rất đẹp, như vẻ đẹp của ánh trăng trên trời, gương mặt góc cạnh rõ ràng, mày kiếm, môi mỏng, mắt dài, khí chất lạnh lẽo như tản băng, dù trong mạt thế nhưng chiếc áo sơ mi màu trắng lại không dính một chút bụi bặm nào, những người khác cũng như vậy, cũng đủ thấy thực lực của nhóm người bọn họ ra sao.

Diệp Như thì hơi kinh ngạc vì sự xuất hiện của nhóm người này, không phải trong nguyên tắc còn hai tháng nữa bọn họ mới tới được đây sao? Không sai, nhóm người đó là Diệp Hàn và Lục Hạo Thiên, nam chính, nữ chính trong nguyên tắc a.

Trong khi Diệp Như đang nghĩ ngợi lung tung thì nhóm người của Diệp Hàn đã giải quyết xong đám người trước siêu thị, và đang đi vào trong thu thập vật tư, thấy thế Diệp Như cũng đi vào, dù sao lấy thực lực hiện tại của nàng, muốn đi đâu cũng không sợ người khác phát hiện, nếu bây giờ Diệp Như đi tạo căn cứ cho riêng mình thì cũng không thành vấn đề, lấy sức mạnh bây giờ của nàng việc làm Vương của mạt thế cũng không phải chuyện khó khăn gì a, nhưng chuyện đó rất phiền phức nha, Diệp Như  nàng mới không làm đâu.

Sau khi vào trong siêu thị, Diệp Như liền chọn một góc khuất trên cao mà ngồi xuống, như vậy nàng sẽ rất dễ dàng quan sát nhóm người Diệp Hàn, linh thức tỏa ra bốn phía trong siêu thị, đừng hỏi tại sao Diệp Như lại có linh thức, tất cả cũng nhờ có dị năng của nàng nha, thật ra Diệp Như cũng không biết dị năng của mình là gì?

Nó là một loại 'khí' có màu đen, dễ dàng ăn mòn tất cả mọi thứ mà nó đụng vào, nó có thể điều khiển mọi thứ có sóng tinh thần yếu hơn nó một cách dễ dàng, biến thành mọi loại vũ khí mà người sở hữu nó muốn, nhưng nó cũng rất nguy hiểm, nếu không sử dụng nó thuần phục hay người sở hữu nó đang bị thương, thì nó có thể khiến người sở hữu nó trở nên điên cuồng, khát máu, nghiêm trọng hơn là đánh mất cả lí trí trở thành một con quái vật chỉ biết điên cuồng chém giết.

 
Đem linh thức đảo một vòng trong siêu thị, từ tầng một đến tầng ba đều dùng linh thức kiểm tra, sau một hồi thì Diệp Như cũng thu linh thức lại, sắc mặt hơi âm trầm đôi mắt phức tạp nhìn lên tầng ba của siêu thị. Tầng một có 15 con tang thi bình thường, tầng hai thì có 10 con, còn tầng ba thì....chỉ duy nhất 1 con nhưng con này lại là tang thi cấp 1 sơ cấp. Diệp Như không ngờ mạt thế mới tới vài ngày lại có tang thi cấp 1 sơ cấp, kịch tình...càng lúc càng đi xa với nguyên tắc rồi.

Rồi Diệp Như nhìn xuống chỗ Diệp Hàn đang đánh với năm con tang thi dưới tầng một, dù 1 đánh 5 nhưng Diệp Hàn lại không có vẻ gì là quá sức, hai tay cầm hai cây kiếm nhật sắt bén, linh hoạt tránh né tang thi đang nhào tới, ra chiêu nhanh vô cùng đến nỗi còn để lại tàn ánh khi cây kiếm đi qua, nhanh chóng, gọn lẹ giải quyết xong năm con tang thi đó, cô vừa thu thập vật tư còn trên kệ vừa đi về phía cầu thang lên tầng hai.

Thấy Diệp Hàn đang đi lên tầng hai, Diệp Như liền không do dự nữa, dùng dị năng tạo thành thanh kiếm màu đen trên mặt kiếm còn tỏa ra hắc khí, điều khiển thanh hắc kiếm chém về phía đầu của con tang thi cấp 1 sơ cấp đó.

"Gàoo!"

Làm nó đau đớn gào to một tiếng rồi ngã xuống, những người dưới tầng một đều bị tiếng gào này làm cho giật mình, Diệp Hàn và Lục Hạo Thiên đều nhanh chóng chạy lên lầu ba xem xét, nhưng khi đến nơi hai người họ chỉ nhìn thấy một con tang thi thân mình cũng coi như là nguyên vẹn chỉ là bị đánh nát đầu nằm đó, xung quanh lại không có dấu vết đánh nhau, nhìn xung quanh lại không thấy ai, Diệp Hàn và Lục Hạo Thiên sắc mặt liền trầm trọng nhìn chằm chằm con tang thi đã chết đó, không ai nói gì....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top