Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Những lời em nói, anh đều nghe được cả rồi."

Ngẩng đầu lên thấy Saint, Perth bỏ tập hồ sơ đang xem dở lên bàn, sau đó đứng dậy đi về phía cửa. Saint vốn đang đứng yên đột nhiên chạy tới nhào vào lòng Perth, gục mặt lên bờ vai vững chãi của đối phương.

"Những lời em nói, anh nghe thấy hết rồi."

"Hửm?" Cảm giác mềm mại ấm áp bao quanh khiến Perth có chút ngẩn ngơ.

"Bài phỏng vấn... Trên tivi..."

"Anh nghe thấy rồi?"

"Ừm."

Saint ngẩng đầu lên, sau đó lấy hết dũng khí rướn người hôn lên cánh môi lành lạnh của người đối diện. Perth thoáng sững người, nhưng sau đó lập tức lấy lại thế chủ động, vòng tay ra sau giữ chặt gáy Saint khiến nụ hôn càng thêm sâu. Được "người đẹp" chủ động thân mật, làm sao có thể không đáp lại được. Huống hồ Perth vốn dĩ cũng không phải thần thánh.

Saint vòng hai tay ôm cổ Perth, cơ thể khẽ run lên khi cảm nhận được bàn tay nóng ấm của đối phương đang ôm eo mình kéo sát lại gần. Điều hòa vẫn chạy ro ro, nhưng nhiệt độ trong phòng lại càng lúc càng tăng cao. Hai người chìm đắm trong bể tình hoàn toàn quên mất cửa phòng vẫn còn đang mở, mà dù có nhớ ra thì cũng chẳng ai buồn đi đóng, cứ thế môi tìm môi quấn quýt không rời, quần áo cũng dần trở nên xốc xếch.

Đúng lúc Perth chuẩn bị cởi thắt lưng của người đối diện ra, tay hắn đột nhiên khựng lại.

Lần này, đổi thành Saint là người không hiểu.

"Per... Sao vậy?"

"Nếu không phải sắp có cuộc họp quan trọng, em nhất định sẽ giải quyết anh ngay tại chỗ này." Perth thở dài một hơi, sau đó giúp Saint cài lại nút áo.

Saint ngẩn người nhìn Perth, nhất thời không biết phải nói gì.

"Cục cưng, bây giờ em phải đi họp. Anh về một mình nhớ cẩn thận." Perth nở nụ cười đầy thâm tình, sau đó ghé sát vào tai Saint nói tiếp, "Saint, em yêu anh!" Nói xong còn hôn lên gò má thơm mềm một cái.

Đến lúc Perth đi ra khỏi phòng, Saint mới hoàn hồn lại, sau đó đưa tay lên sờ sờ mặt, khóe môi không tự chủ được kéo cao lên. Thì ra, hạnh phúc chỉ đơn giản là như vậy.

Sau khi bày tỏ nỗi lòng với nhau, cả hai lại quay về khoảng thời gian yêu đương như thuở ban đầu. Lúc có thời gian rảnh, Perth sẽ đưa đón Saint đi làm, dẫn Saint đi ăn, xem phim hay dạo phố. Lúc có thời gian rảnh, Saint sẽ đến nhà Perth, cùng nhau nấu ăn hoặc chỉ đơn giản là nằm dài trên ghế sô pha ôm nhau xem ti vi, đương nhiên cũng có làm chút chuyện cấm trẻ em.

Đôi khi, Saint chợt nghĩ, mấy tháng vừa qua giống như một giấc mơ vậy.

Đồng nghiệp trong công ty ai cũng đều biết Saint đang yêu, mà còn yêu đương thắm thiết là đằng khác. Bởi vì họ thường xuyên bắt gặp Saint tủm tỉm cười một mình, chưa kể mỗi ngày đều có người giao đồ ăn trưa đến. Có hôm phải tăng ca về muộn, vậy mà cũng có đồ ăn tối được giao đến. Chỉ là, bọn họ đều không biết mặt mũi người yêu Saint thế nào, ngoại trừ một người.

...

Chiều nay, Perth có việc không đến đón Saint được. Mặc dù chuyện này có thể cảm thông được, nhưng Saint vẫn cảm thấy có chút hậm hực không vui trong lòng.

Thu dọn bàn làm việc xong, Saint đưa tay vỗ vỗ mặt, "Đúng là bị chiều cho hư rồi."

Chỉ là không đến đón được thôi mà, sao lại nhỏ nhen ấu trĩ như vậy?

Saint ảo não thở dài, sau đó cầm cặp tài liệu đứng lên.

"Đợi đã, Saint!"

Nghe có người gọi mình, Saint xoay đầu lại thì thấy White đang hấp tấp chạy đến.

"P'White, có chuyện gì vậy?"

"Đi ăn với anh đi. Nghe nói có một quán mới mở ngon lắm!"

"À... Xin lỗi anh, giờ em phải đi đón bé con, không đi với anh được."

"Vậy thì dẫn bé con đi cùng. Chúng ta đi đón Paint trước, sau đó mới đi ăn."

"Nhưng mà..."

"Không được nhưng nhị gì nữa hết, mau đi thôi! Quán đó thật sự rất ngon, anh nôn được ăn lắm rồi."

Đã đến nước này, Saint cũng không nỡ từ chối. Dù sao hôm nay Perth cũng bận việc, không nên làm phiền thì hơn. Hơn nữa, cứ dành thời gian cho người yêu mà bỏ bê đồng nghiệp thì cũng không hay.

Nghe nói được đi ăn với chú White, Paint vô cùng phấn khích, vừa đến nơi đã xuống xe lắc mông chạy nhảy khắp nơi. Saint vừa cười cười đi theo sau bé con vừa luôn miệng nhắc nhở, "Chạy chậm thôi con, coi chừng té!"

White đi đến bế Paint lên, chọc cho nhóc con cười khanh khách, khung cảnh thoạt nhìn vô cùng hài hòa. Saint thầm nghĩ, nếu đổi lại là Perth, một nhà ba người vui vẻ hòa thuận như vậy thì tốt biết bao...

Giấc mộng này, liệu sẽ có ngày trở thành hiện thực không?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top