Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 35

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Diệp Thanh Vương Phủ

Diệp Thanh Phong ngồi trong thư phòng vừa chờ đợi vừa xử lí công vụ. Bỗng bên ngoài vang lên tiếng huyên náo làm ông bị xao nhãn. Người hầu bên ngoài vội vào bẩm báo:

- Bẩm vương gia, hai quận chúa đã về. Còn có Lục tông chủ đi cùng.

Diệp Thanh Phong nhíu mày hỏi:

- Hồ Tử Cao đâu?

Người hầu lắc đầu đáp:

- Không thấy Hồ phó tướng về cùng.

Diệp Thanh Phong thầm nghĩ tên này lại đi la ca ở đâu rồi.

- Tiểu Đào, lấy lệnh bài cho ta mau.

Giọng nói của Diệp Lệ Vũ truyền đến tai Diệp Thanh Phong. Ông liền bước ra ngoài xem con nhóc này đang định làm gì. Vừa ra khỏi cửa thì thấy cô lại chuẩn bị ra ngoài. Trong sảnh chính còn có Diệp Lệ Thanh và Lục Ảnh. Diệp Thanh Phong ho lên mấy tiếng, hỏi:

- E hèm! Vừa về lại định đâu vậy?

Diệp Lệ Vũ quay lại cười nói:

- Hì hì! Phụ thân, con vào cung một lát. Chốc nữa con về.

Diệp Thanh Phong nhướng mày nói:

- Giờ này con vào cung làm gì? - Ông dừng một chút rồi nói tiếp - Có chuyện quan trọng lắm à? Nếu quan trọng thi đi mau đi. Đi sớm về sớm.

Chỉ chờ có thế, Diệp Lệ Vũ liền cúi người chào rồi đi ngay.

- Mà ăn cơm trước đã rồi hẳn đi.

Vừa dứt câu thì con gái ông đã leo lên lưng ngựa phóng đi mất dạng.

-3 ngày sau-

Sáng hôm sau là lúc đoàn người của Lục Ảnh phải rời khỏi kinh thành. Chuyện của hắn và Diệp Lệ Vũ cũng đã được giải quyết ổn thỏa. Tất nhiên là sẽ không có cái hỷ sự nào ở đây cả. Trước đó, Diệp Lệ Vũ đã bí mật thêm một người vào đoàn tùy tùng. Người đó chính là Thu quý phi đã dùng thuốc dịch dung.

Chuyện này đã được sự đồng ý của Hoàng đế và Thu quý phi, đương nhiên cũng có sự chấp thuận của Lục gia. Nàng tạm thời sẽ dưỡng thai ở tư phủ Lục gia. Còn về phần đối phó với Khương hoàng hậu, Diệp Lệ Vũ tìm một nữ hầu trong vương phủ có vóc dáng và giọng nói tựa như Thu quý phi, sau đó cho uống thuốc dịch dung để nữ hầu đó tạm thời thay thế người thật.

Nhờ có sự đảm bảo của Lục Ảnh, Diệp Lệ Vũ cũng an tâm hơn phần nào. Khi đoàn người khuất hẳn trong nền tuyết trắng, Diệp Lệ Vũ mới đánh ngựa quay về.

- Quận chúa, bây giờ chúng ta về vương phủ luôn sao? - Tiểu Đào hỏi.

Diệp Lệ Vũ thoáng nghĩ ngợi rồi nói:

- Tới doanh trại cấm quân đi. Từ lúc nhận quân ta chưa tới đó lần nào.

- Vâng!

Tiểu Đào đáp xong liền ra hiệu cho đoàn tùy tùng phía sau về vương phủ trước.

___________________________

Tiếng loảng xoảng của binh khí cùng âm thanh hô hào của binh lính vang lên trên thao trường vô cùng ồn ào. Diệp Lệ Vũ cùng tiểu Đào bước vào trong. Cô khẽ ho nhẹ để thu hút sự chú ý. Đám người đang ồn ào đồng loạt nhìn về phía hai nữ nhân lạ mặt vừa xuất hiện. Hai người một mặc giáp, một mặc áo vải xanh đi đến gần. Người mặc giáp hỏi:

- Hai người là ai? Đến đây có việc gì?

Diệp Lệ Vũ đưa hai tấm lệnh bài. Một tấm khắc chữ "Vũ", cái còn lại là lệnh bài của thống lĩnh cấm quân. Hai người kia lập tức cúi người hô lớn:

- Bái kiến đại quận chúa!

Đám người phía sau cũng đồng loạt cúi người hô lớn:

- Bái kiến đại quận chúa!

Diệp Lệ Vũ cười nói:

- Các người luyện tập tiếp đi.

- Đại quận chúa, chúng ta chờ người đã lâu. - Người mặc áo xanh nói.

Diệp Lệ Vũ quay sang nhìn hai người họ, nói:

- Hai vị hẳn là phó thống lĩnh và chưởng sự của cấm quân?

Người chưởng sự liền đáp:

- Tại hạ họ Mạc, còn tên này họ Tạ. Người cứ gọi hắn Tạ phó là được. Bây giờ để ta dẫn người đến thư phòng.

Diệp Lệ Vũ và tiểu Đào đồng thời nhìn nhau. Hình như cách gọi của phó thống lĩnh có vẻ hơi khó nghe. Mạc chưởng sự nói xong liền kéo cô và tiểu Đào rời đi trong khi phó thống lĩnh đang liếc hắn muốn rớt con mắt ra ngoài.

__________________________________

- Quận chúa thấy căn phòng này thế nào?

Cô nhìn ngắm căn phòng một lúc rồi gật đầu hài lòng với cách bài trí của nó. Cô nói nhỏ với tiểu Đào:

- Tiểu Đào, muội đi lấy ít điểm tâm cho ta đi.

Tiểu Đào khẽ gật đầu rồi đi ngay. Mạc chưởng sử bước đến một cái tủ cạnh đó, lấy ra một chồng sổ sách, nói:

- Quận chúa, đây là sổ sách của tháng này.

Diệp Lệ Vũ chỉ tay về chiếc bàn ở góc phòng cạnh cửa sổ, nói:

- Để lên đó đi, Mạc chưởng sự cứ đi làm việc của mình đi.

- Vâng!

_______________________________

Đến trưa, sau khi Diệp Lệ Vũ ăn xong chiếc bánh cuối cùng, cô khẽ gọi:

- Tiểu Đào ơi!

Tiểu Đào đang ngồi gật gù thiu thiu ngủ bên cạnh nghe tiếng cô gọi liền giật mình thức giấc. Nàng dụi mắt nói:

- Dạ? Quận chúa có gì sai bảo?

Diệp Lệ Vũ thở dài nói:

- Muội đi hâm lại cơm trưa cho ta đi.

Tiểu Đào chớp chớp mắt hỏi:

- Ủa? Thiên Vũ lâu mang đồ ăn đến rồi à?

Diệp Lệ Vũ cốc một cái vào đầu tiểu Đào, nói:

- Bọn họ mang tới từ một canh giờ trước rồi. Là Mạc chưởng sự nhận giúp. Lúc nãy thấy muội ngủ ngon quá nên ta không dám gọi. Giờ thì đi hâm cơm được chưa?

Tiểu Đào vâng dạ rồi đi ngay.

______________________

Một khắc sau đó, tiếng cửa gỗ cót két vang lên, Diệp Lệ Vũ mắt vẫn nhìn chằm chằm vào cuốn sổ trên tay, miệng mở ra nói:

- Muội để lên bàn đi.

Không có tiếng đáp lại, Diệp Lệ Vũ nhíu mày hỏi:

- Muội làm sao vậy?

Người kia không trả lời câu hỏi này mà hỏi ngược lại:

- Nhìn thử xem ta là ai?

Diệp Lệ Vũ ngước mắt lên nhìn, ngạc nhiên nói:

- Đàm Y Y?




19/10/2024

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top