Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 51.2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tam sinh tam thế bộ sinh liên
Tác giả: Đường Thất
Dịch: Quá khứ chậm rãi
Quyển 3: Ngàn kiếp dưới chân

Chương 51.2

Bát Hoang Chí Cực Ngọc Thần Thượng Thánh Tế Thế Đông Hoa Tử Phủ Thiếu Dương Đế Quân của Thái Thần cung, mặc dù có dáng vẻ là một nam tử tuấn mỹ, trên thực tế đã ba mươi tám vạn tuổi rồi. Đế Quân sống hơn ba mươi vạn năm, trên con đường thần tiên dài đằng đẵng đã phải bế quan bao nhiêu lần, bản thân hắn thật sự cũng không nhớ rõ nữa. Chỉ là Đế Quân vẫn còn nhớ, từ sau khi hắn hai vạn tuổi trưởng thành, thì không có ai dám đến quấy rầy hắn trong lúc bế quan nữa, càng đừng nói đến việc hủy nơi hắn bế quan, ép buộc hắn ra cho bằng được. Mấy chuyện dường như chỉ xảy ra trong mơ này không ngờ lại xảy ra. Cho nên khi mọi chuyện xảy ra trước mắt, hắn thực sự cảm thấy hơi mơ hồ.

Theo cách nói của Trọng Lâm, thì mấy ngày trước khi Tam hoàng tử vừa mới trở về Cửu Trọng Thiên, đã muốn phá Ngưỡng Thư Các ép hắn xuất quan rồi, nhờ có Trọng Long khuyên can mới nán lại được mấy ngày. Trọng Lâm buồn bực nói, lúc ấy hắn lấy lý do là Đế Quân sắp xuất quan rồi, điện hạ không ngại chờ thêm thời gian nữa. Tam hoàng tử lúc ấy cũng đã đồng ý, thế nhưng không ngờ được  hiệu suất làm việc của Nhị thập tứ văn võ thị lại cao như thế, chưa đến hai ngày đã điều tra trong Ma tộc có chuyện trọng đại xảy ra, cho nên Tam hoàng tử không thể đợi thêm nữa, mà phá hủy luôn Ngưỡng Thư Các.

Đế Quân nhớ lại, mấy năm trước, thiên quân thỉnh thoảng lại oán giận với hắn rằng ấu tử mình cứng đầu, không dễ quản giáo, lúc đó hắn không cho là đúng, thường khuyên Thiên Quân khoan dung... Đế Quân cảm thấy, hôm nay hắn coi như là gặp phải báo ứng rồi.

Sau khi Đế Quân phục hồi tinh thần lại, thực ra rất muốn lôi cái tên Tam hoàng tử vừa dỡ Ngưỡng Thư các của mình ra đập cho một trận, nhưng manh mối trọng đại mà Liên Tống Tân tìm được từ Ma tộc về quả thật cũng rất trọng đại. Đang lúc hắn đang phân vân là nên đập Liên Tống một trận trước rồi thảo luận chuyện Ma tộc với hắn hay là thảo luận chuyện trước rồi hẵng đánh hắn, thì vị Tổ Thị vốn dĩ phải ba năm sau mới có thể tỉnh lại thế mà cũng xuất hiện ở cửa Thái Thần cung. Chuyện đập Liên Tống một trận chỉ đành gác sang một bên.
(xí, dễ đánh anh đỏ, có vợ hậu thuẫn ảnh mới dám đến vuốt râu ngài chớ)

Tổ Thị đến thương nghị với hắn chuyện đại kiếp của thiên địa sau ba năm nữa. Về kiếp nạn kia, nàng nói rất tỉ mỉ, bao gồm cả việc nàng tiên tri thấy Khánh Khương là người khởi xướng và tà lực Tây Hoàng Nhận là mấu chốt để hắn lật đổ bát hoang. Nhưng nàng vẫn giữ lại một số điều, chẳng hạn như về số phận của chính mình - nàng không đề cập đến việc nàng sẽ hiến tế cho nó. Đế Quân cũng chỉ có thể coi như không biết.

Tổ Thị nạp một phần tây hoàng nhận vào trong cơ thể, cần Đế Quân trợ giúp nàng ép ra. Đối với Đế Quân mà nói, đây cũng là lần đầu tiên hắn chân chính tiếp xúc với tà lực này. Cho dù là hắn, thì muốn ép tà lực trong cơ thể Tổ Thị ra ngoài trong một lần cũng không thể, nhưng mỗi ngày dẫn một chút, dẫn ra nửa tháng một tháng, triệt để tách tà lực này ra khỏi thân thể Quang thần thì hẳn cảm thấy không có vấn đề gì.

Đế Quân đã lấy bình Thiện Đức để đựng, giúp Tổ Thị ép ra một ít tà lực Tây Hoàng nhận. Sau khi có được chút tà lực nhỏ này, hắn phát hiện bản chất của nó đúng là năm loại nguyên tố gió lửa nước ánh sáng và đất, cho nên Đế Quân cũng không thể không tán thành suy luận của Tổ Thị rằng gốc gác của tà lực này là từ hoa Bát Đầu Ma. Mặc dù không phải là thần sáng thế, nhưng lý luận cơ bản của sáng thể hắn vẫn hiểu một chút, biết dù là Bàn Cổ thần hay là Phụ Thần, thì đều dựa vào sức mạnh của năm nguyên tố này để sáng thế, mà nguồn gốc của năm nguyên tố, chính là hoa Bát Đầu Ma sáng thể.

Nói như vậy, việc Khánh Khương vô cớ mất tích hai mươi bốn vạn năm trước, quả thực có khả năng rất lớn là xông vào cảnh Hư Vô của Phụ thần trộm hoa, rồi bị Phụ thần trấn áp.

Đế Quân và Tổ Mộ thần bàn luận về tà lực trong Tây Hoàng nhận.

Vốn tưởng rằng bốn năm nay chỉ có hắn và Liên Tống quan sát tình hình Ma tộc, mà Tổ Thị và thần sứ của nàng cũng vẫn luôn chú ý đến Khánh Khương, Đế Quân cảm thấy đây quả thực là thời điểm thích hợp để tổng hợp tin tức mà mọi người điều tra lại, rồi cùng nhau lên kế hoạch cho từng bước tiếp theo. Cho nên trong Tứ Vô Lượng điện, ngoại trừ hắn và Tổ Thị, Liên Tống ra, bốn thần sứ của Cô Dao cũng đều tới.

Đế Quân vừa nhìn, Cô Dao bên kia tham dự năm người, còn mình cộng thêm Liên Tống mới chỉ có hai người, nên mới kêu Liên Tống đưa thêm Tương Giáp và Thiên Bộ gọi tới, đồng thời hắn cũng bảo Trọng Lâm đến ngồi, lại đưa cả Túc Cập đang ở trong Tàng Thư thất không biết gì tới.

Tương Giáp vốn còn đang nhíu mày vì Sương Hòa thế mà cũng có thể tham dự trong này, thì thấy Túc Cập mặt mày ngơ ngác đi vào trong hành lễ, Tương Giáp chợt cảm giác mình cũng không có tư cách nhíu mày, đồng thời, hắn cũng thấy lo lắng không biết cuộc họp này sẽ đi về đâu đây.

Cổ ma thị Tương Giáp tốn công sức chín trâu hai hổ mang lên thiên đình đang bày ra ở chính giữa Tứ Vô Lượng điện. Đế Quân ngồi ở ghế thượng thủ, ngồi ở phía dưới bên phải là Tổ Thị, là người hơn hai tháng trước, hắn gặp được khi cùng Tam điện hạ và Thái tử điện hạ tham gia tiệc cưới của Khánh Khương, không ngờ rằng hôm nay lại có thể nhìn thấy Tổ Thị thần sống động như vậy, còn sắp cùng thảo luận chuyện đối phó Khánh Khương cùng vị tôn thần này, không khỏi cảm thấy thật khó tin.

Mọi người đang nói cái gì gì, hắn không hiểu lắm, cũng không thể tham gia ý kiến. Thứ duy nhất hắn hiểu được, hơn nữa có chút nghi ngờ một chuyện là: Theo như lễ nghĩ thì Tổ Thị thần và bốn vị thần sứ của nàng là khách xa đến, đương nhiên sẽ ngồi ở bên trái Đế Quân, Tam điện hạ thì nên cùng hắn ngồi bên phải mới đúng, nhưng vì sao Tam điện hạ lại ngồi cùng một bên với Tổ Thị, hai người họ lại còn dùng chung một cái bàn, rồi đưahai vị thần sứ của Tổ Thị đến chen chúc ở chỗ hắn?

Vừa nghĩ đến điều này, vừa nghe Đế Quân nói chuyện với Tam điện hạ.

Đế Quân hỏi cái gì, hắn không quá chú ý, lúc định thần chỉ nghe Tam điện hạ đáp lời Đế Quân nói: "Khi ngài đẩy tà lực trong người A Ngọc ra, ta đã từng điều tra." Chiếc quạt khép lại hơi nhấc lên, chỉ vào ma thi trong điện: "Ma tôn lĩnh thập thất quân, là quân đoàn mười ba dưới trướng Khánh Khương, hắn là một tướng lĩnh cấp thấp. Ly kỳ chính là, trong thân thể hắn cũng có tà lực Tây Hoàng lực." Hắn dừng một chút: "Một gã ma tướng bình thường, trong cơ thể cũng có thể tích trữ tà lực của Tây hoàng nhận, đây không phải là chuyện bình thường. Chỉ là dù sao cũng không phải là thân thể của Quang thần, đoán chừng là khó mà tiếp nhận được sức mạnh này, nến thần hồn mới bùng nổ mà chết."

Lời này vừa nói ra, mọi người trong điện đều lộ ra vẻ kinh hãi. Đế Quân cũng coi như là bình tĩnh, chỉ nói: "Ngươi có suy đoán gì không? Nói nghe thử xem."

Liên Tống nhìn Tổ Thị một cái: "Quả thực có một suy đoán. A Ngọc từng nói, trong mộng tiên tri nàng từng thấy Khánh Khương rút Tây Hoàng nhận ra." Lại nhìn ma sứ bên cạnh nói: "Tà lực trên đao cùng một nguồn với tà lực trong cơ thể hắn, chính là mấu chốt khiến cục diện thiên địa biến hóa, để Ma tộc trở thành người đứng đầu tứ tộc."

Nam tử gõ gõ ngón tay, không nhanh không chậm nói: "Bây giờ chúng ta đã biết, tà lực trên đao kia chính là sức mạnh của hoa Bát Đầu Ma sáng thể, quả thực vô cùng mạnh mẽ. Chỉ là, ta đang suy nghĩ, cho dù Khánh Khương thân mang ba cánh hoa Bát Đầu Ma, nhưng chỉ dựa vào một mình hắn đã muốn lật đổ bát hoang ngồi lên vị trí chủ tộc tứ tộc, thì dường như cũng rất khó. Sứ mạnh một người cuối cùng vẫn có hạn. Mà nếu là có một chi ma quân có sức mạnh cường đại cung cấp cho hắn sử dụng không ngừng, vậy thì sẽ khác." Động tác trên tay dừng lại: "Nếu ta là Khánh Khương, ta có thể dùng hoa Bát Đầu Ma luyền ra một chi ma quân cường đại, dùng thứ này làm mưa làm gió bát hoang. Lại kết hợp với không gian nhỏ và ma thi mà Tương Giáp phát hiện ra." Hắn cười cười: "Ta cảm thấy, có lẽ Khánh Khương quả thực nghĩ giống như ta."

Đây chính là nguyên nhân vì sao có chuyện gì khó giải quyết, Đế Quân lại thích ném cho Nguyên Cực cung làm. Vị tam điện hạ của Thiên tộc này, thông minh trí tuệ, suy nghĩ nhanh nhạy, góc độ nhìn sự vật vừa to gan lại đáng tin, có hắn ở đây, Đế Quân tự nhiên có thể bớt tốn đầu óc hơn rất nhiều.

Tam điện hạ nói xong suy đoán của mình, toàn bộ đại điện đều yên tĩnh. Ngoại trừ hai vị Tôn Thần ra, tất cả mọi người đều cực kỳ khiếp sợ.

Cuối cũng vấn là Đế Quân phá vỡ sự yên tĩnh: "Đây có thể là một phương hướng." Hắn cầm chén trà cân nhắc một lát, bổ sung: "Bát Đầu Ma vốn đã mang theo ác tức, thực ra chỉ thích hợp dùng để sáng tạo thế giới, dùng hoa Bát Đầu mà để tu hành, mặc dù có thể đạt được sức mạnh hùng mạnh, nhưng tâm trí cũng dễ bị ác tức của hoa này làm ô nhiễm. Chỉ là Khánh Khương vốn đã có tâm chinh phục Bát Hoang, luyện hóa hoa Ba Đầu Ma để dùng, tâm khí bị ác tức làm ô nhiễm, dã tâm bành trướng chinh phục Bát Hoang lại càng tăng lên. Vì dã tâm này, sinh ra ý nghĩ dùng sức mạnh hoa Ba Đầu Ma để trang bị cho một đội quân ma tộc, cũng là một chuyện rất tự nhiên."

Lúc Đế Quân nói chuyện, Tổ Thị tự rót cho mình một chén trà, nhấp một ngụm, lại cảm thấy trà lạnh, vô ý thức nhíu nhíu mày, thả chén trà xuống. Chén trà vừa đặt xuống một khắc đã bị nam tử bên cạnh lấy đi, ngón tay trắng ngọc cầm lấy thân chén bạch ngọc kia, chỉ trong chốc lát, nước trà đã tỏa ra hơi nóng. Ánh mắt Tam điện hạ vẫn giữ nguyên, vừa nghe Đế Quân nói chuyện, vừa đẩy chén trà trở lại trước mặt Tổ Thị. Tổ Thị nhìn hắn một cái, khóe môi khẽ cong lên, cầm lấy chén trà kia, đưa lên miệng uống một ngụm. Trong lúc Tổ Thị uống trà, Tam điện hạ lại chọn ra một miếng bánh táo trong đĩa bánh trước mặt mình, đặt ở trong đĩa sứ nhỏ trước mặt Tổ Thị. Những động tác giống lơ đãng, nhưng lại lộ ra sự cẩn thận.

Đế Quân tuy ngồi trên cao, nhưng động tác nhỏ giữa hai người cũng không thoát khỏi ánh mắt của hắn. Mặc dù hắn không hiểu mấy chuyện phong nguyệt, nhưng nhìn thấy vậy cũng biết quan hệ hai người họ đã trở nên thân thiết. Đế Quân hơi giật mình, sau đó ánh mắt dừng ở trên người Ân Lâm đang ngồi đối diện Tổ Thị. Ân Lâm nhận thấy được ánh mắt Đế Quân, ngẩng đầu thấy Đế Quân nhìn Tổ Thị và Liên Tống đối diện một cái, hiểu ý của Đế Quân, cười khổ lắc đầu. Đế Quân đã hiểu rõ, hai người này hẳn là vân chưa khôi phục trí nhớ, nhưng đến gần nhàu lại trở nên thân cận như thế, Đế Quân chợt không biết nói gì.

Tổ Thị cũng không chú ý tới  Đế Quân và Ân Lâm mắt qua mày lại bên này, nàng uống nửa chén trà, nghe Đế Quân nói xong, rất tự nhiên tiếp tục bổ sung một ít tri thức nàng cảm thấy có thể chưa rõ ràng: "hoa Ba Đầu Ma còn được xưng là hoa bất tử, có thể sử dụng nó thì sẽ không bị giết chết. Ngày đó Phụ Thần lựa chọn trấn áp Khánh Khương mà không tru sát hắn, hơn phân nửa là bởi vì hắn đã nuốt phải ba cánh hoa Ba Đầu Ma, mà vừa hay, thể chất của hắn có thể chịu đựng được hoa kia, rồi sinh ra cùng với nó, cho nên Phụ Thần chỉ trấn áp hắn, lại không thể tru sát hắn."

Hai hàng lông mày nàng khẽ nhíu lại, chậm rãi suy đoán: "Có lẽ, trong hơn hai mươi vạn năm dài đằng đẵng, Khánh Khương cuối cùng cũng có thể luyện hóa hoa kia, để lấy sức mạnh đó dùng cho mình, rồi phá tan sự trấn áp của Phụ thần, thoát khỏi đại trận trấn áp kia. Nhưng giống như tiểu tam lang nói, mặc dù Khánh Khương pháp lực vô biên, chỉ dựa vào sức mạnh của một mình hắn, mà muốn lật đổ bát hoang này, thì cũng rất khó."

Nàng nhìn về phía Đế Quân trên tòa ngồi cao: "Cũng giống như Đông Hoa quân năm đó tuy đã là chí tôn Bát Hoang, nhưng vẫn cần dùng Càn Nguyên trận luyện quân Thần tộc, mới có thể trấn áp Phục Anh Thần phản loạn, bình ổn loạn Thần tộc. Sau đó khi Ma tộc phá giải Càn Nguyên đại trận, ngươi phải cần dùng Tu Di trận luyện quân Thần tộc, để đối kháng Ma tộc thực lực không tầm thường. Hiện giờ Thần tộc có thể sừng sững ở trên đầu tứ tộc, cũng là bởi vì có một nhanh quan đội bất bại và một Tu Di trận không thể công phá, không phải sao?"

Đế Quân khẽ nhướng mày: "Tổ Thị thần mới tỉnh lại mấy tháng, đã bổ sung sử sách của Tân Thần Kỷ rất tốt nhỉ." Sau khi nói xong lời này, hắn nhìn thoáng qua ma thi đặt ở phía dưới: "Có lẽ ba cánh hoa Ba Đầu Ma đã hoàn toàn bị Khánh Khương luyện hóa, trở thành sức mạnh của hắn rồi, nhưng hiển nhiên, hắn còn chưa thể thử dùng sức mạnh tạo ra một nhánh quân đội. Có điều..." Đế Quân nhíu nhíu mày, chưa nói hết lời, thần sắc hơi nặng nề.

Bởi vì lần nghị sự này quy cách quá cao, Sương Hòa hiếm khi không ngủ gật, nhưng cho dù có cố gắng nghe cẩn thận thì cũng giống như nghe thiên thư nửa hiểu nửa không. Hắn cũng không có khái niệm lễ nghi quy củ gì, chỉ cảm thấy không hiểu thì phải hỏi, thấy Đế Quân im lặng, tất cả mọi người đều im lặng nặng nề, hắn bèn giơ tay lên: "Ta có vấn đề muốn hỏi, Đế Quân vừa rồi nói 'Có điều', sau 'có điều' ấy là gì à?"

Trước khi Đế Quân có phản ứng, Tổ Thị dung túng mở miệng, nàng ôn hòa giải thích với Sương Hoa: "Dưới tình huống bình thường, sinh linh tứ tộc, phàm dùng thân mình nạp lấy tà lực của hoa Ba Đầu Ma, hẳn là đều sẽ giống như tên ma tướng trên mặt đất này, hôn bay phách tán mà chết. Lại biết Khánh Khương là người có thể sánh cặp với hoa Ba Đầu Ma, vậy một khi phá giải bí mật thân thể của hắn, tìm ra mấu chốt của việc vì sao hắn có thể làm bạn với hoa Ba Đầu Ma, vậy có thể làm ra rất nhiều thân thể có thể hợp với hoa Ba Đầu Ma, lại đưa tà lực của Tây Hoàng Nhận vào những thân thế này, vậy vì Khánh Khương đã có thể luyện ra được một thiết quân bất tử." Nàng dừng lại: "Ý của Đông Hoa Quân là, tuy rằng theo trạng thái của khối ma thi trên mặt đất này, Khánh Khương còn chưa tìm được phương pháp đưa tà lực Tây Hoàng nhận ổn thỏa dời đến trên người ma tướng dưới trướng hắn. Nhưng một khi hắn làm được việc này, thì việc hắn có một đội quân bất tử, trận Tu Di bị phá là chuyện một sớm một chiều, đến lúc đó, Thần tộc sẽ gặp nguy hiểm rất lớn."

Nghe Tổ Thị giải thích xong, biểu cảm của Sương Hòa lập tức trở nên nặng nề như mọi người.

Trong sự im lặng nặng nề, Liên Tống đột nhiên lên tiếng: "Vậy xem ra muốn ngăn cản trận đại kiếp này, cách tốt nhất là trước khi Khánh Khương tìm được cách di dời sức mạnh của hoa Ba Đầu Ma thành công thì giết chết hắn." Hắn nói rất dứt khoát, ngón tay thon dài gõ gõ quạt Trấn Ách: "Chỉ là Khánh Khương không thể bị giết chết, có lẽ chúng ta cũng chỉ có thể theo cách làm năm đó của Phụ thần, phong ấn hắn."

Các vị bên dưới đều sửng sốt.

Tổ Thị đuổi theo suy nghĩ của hắn, khẽ giọng nhắc nhở: "Nhưng Khánh Khương hôm nay đã không còn là Khánh Khương ngày xưa nữa, hắn có được sức mạnh của ba cánh hoa, tương đương với sức mạnh của ba ức phàm thế, pháp trận bình thường không thể vây khốn hắn được."

Tam điện hạ lại không bị làm khó dễ, mỉm cười nhìn nàng: "Nàng đã quên nguyên thần của chúng ta hợp lại có thể ngăn chặn và tiêu trừ một phần tà lực Tây hoàng nhận sao?" Hắn đưa ra một giả thiết: "Theo lý thuyết, ta lực Tây Hoàng nhận là do Khánh Khương luyện từ hoa Ba Đầu Ma mà hắn có thể sử dụng, mà bản chất của tà lực này là năm nguyên tố, chẳng qua sau khi hắn luyện thì ác tức mới trên nên nồng đậm. Cho nên ta nghĩ, Nguyên Thần của hai ta hợp lại có thể ngăn chặn tiêu trừ một phần tà lực của Tây Hoàng Nhận, là bởi vì sức mạnh của năm nguyên tố có thể trừ ác tức của năm nguyên tố hay không?"

Tổ Thị khẽ nhíu mày giật mình nói: "Thế này... cũng rất hợp lý." Đầu óc nàng cũng nhanh nhẹn, hơn nữa nàng lại rất thông hiểu không gian pháp trận, lập tức nghĩ ra: "Đối phó Khánh Khương, suy cho cùng là đối phó với hoa Ba Đầu Ma sáng thế từng bị luyện hóa, nếu năm nguyên tố lực có thể làm tiêu tan tà lực ma hoa của Khánh Khương, như vậy, mở một không gian pháp trận, lại làm một pháp trận trấn áp, dung hợp với nguyên thần của năm vị thần tự nhiên đến gia trì pháp trận, thì có lẽ sẽ phong ấn được Khánh Khương." Nàng ngẩng đầu nhìn về phía Đế Quân đang ngồi trên cao: "Đông Hoa quân cảm thấy thế nào? Ngươi còn ý gì khác không?"

Đế Quân không có ý khác, chỉ cảm thấy nghị sự với người thông minh thật sảng khoái, ít nhất cũng sướng hơn nhiều so với đám thần tiên trên Lăng Tiêu điện, đây cũng là nguyên nhân vì sao hắn tạm thời không muốn đưa chuyện Khánh Khương lên Lăng Tiêu điện thảo luận cùng Thiên Quân. Đế Quân dựa vào trong chỗ ngồi, thoải mái đáp lời Tổ Thị: "Giả thiết của Liên Tống rất hợp lý, cách của ngươi cũng thế, không sai, chỉ là dùng nguyên thần của địa mẫu và phòng chủ có hơi phiền toái một chút. Địa mẫu đang ngủ say ở núi Hạnh Đà Ngọc Môn ở Tây Hoang, nguyên thần lực của nàng hẳn là cũng ở chỗ đó. Về phần Phong chủ Sắc Già." Hắn dừng một chút: "Có lời đồn hắn cũng ngủ say, nhưng không ai biết hắn ngủ say ở nơi nào, Sắt Già có quan hệ tốt với người, có lẽ ngươi biết hắn ở nơi nào? Tìm hắn lấy Nguyên Thần lực là được. Ồ..." Hắn dường như đột nhiên nhớ lại: "Có phải vẫn nên xây dựng một thùng chứa không? Bình Thiện Đức là một pháp khí tốt, nhưng dung lượng có hạn, muốn đựng được nguyên thần lực của năm vị thần tự nhiên, vẫn là không đủ dùng. Trước khi lấy được năm loại nguyên thần lực của năm vị thần Tự Nhiên, có lẽ trước tiên nên chế tạo một cái bình chứa, đến lúc đó năm sức mạnh đó mới có chỗ cất giữ." Lại suy nghĩ một chút, cuối cùng bổ sung thêm một câu: "Mấy ngày nay ngươi cần ở chỗ ta để ép tà lực Tây hoàng nhận trong cơ thể ra, việc làm bình chứa này để cho Liên Tống đi làm là được rồi, làm xong vật chứa rồi lại bàn chuyện khác."

Đề nghị và sắp xếp của Đế Quân, mọi người tất nhiên không có dị nghị gì.

Chưa đến một canh giờ, hội nghị liên quan đến an nguy thiên địa đã bàn xong, nếu mà bàn trên Lăng Tiêu điện thì đoán chừng mười ngày rưỡi cũng chưa xong, Đế Quân rất phấn khởi, vừa họp xong đã rời đi ngay lập tức.

Mọi người cũng lần lượt đứng dậy.

Túc Cập chú ý thấy Tam điện hạ đứng dậy đưa tay đỡ Tổ Thị thần. Đó đâu phải là cách đỡ một người hành động bất tiện. Lại thấy Tổ Thị thần mặc dù mặt mày hơi tái nhợt, nhưng khi cùng bọn họ nghị sự tinh thần cũng rất tốt, không giống như bệnh nặng đến mức hành động bất tiện. Tam điện hạ giơ tay đỡ nàng, càng giống như động tác gần gũi theo bản năng, mà Tổ Thị thần cũng rất phối hợp đặt tay lên lòng bàn tay Tam điện hạ, mượn sức đứng lên. Thần sắc hai người đều vô cùng bình thường, giống đây là một chuyện cực kỳ tự nhiên.

Túc Cập không nhìn được mà há miệng.

Túc cập hắn là một người thích hóng hớt, đương nhiên còn nhớ rõ mấy tháng trước Tổ Thị vừa tỉnh lại, đã phái hai vị thần sứ Tuyết Ý và Sương Hòa đến thăm Cửu Trọng Thiên, chuyện này làm những người ủng hộ của Tam điện hạ nhấc lên sóng to gió lớn.

Nguyên bản những người ủng hộ tam điện hạ chỉ chia làm hai lưu phái "Trạm của một mình Tam điện hạ" và "Trạm Tam điện hạ cùng Trường Y", sau đó, bọn họ lại mộc ra một lưu phái mới – Trạm Tam điện hạ và Tổ Thị thần. Đến lúc mới nghe nói lưu phái này, chỉ cảm thấy đường đường là Cửu Trọng Thiên, chốn thần kinh trang nghiêm kia cũng không ngăn được tưởng tượng của những tiểu Tiên Nga này. Lúc này lại không khỏi nuốt một ngụm nước bọt, nhớ tới một câu nói cũ, con người to gan bao nhiêu thì địa sản lớn bấy nhiêu... Nhìn bóng lưng Tam điện hạ và Tổ Thị thần cùng nhau rời đi, Túc Cập thấy cực kỳ bội phục những tiểu tiên nga kia.

Đồng thời, cũng có hơi bội phục Tam điện hạ.

4.3.2023
(còn fan only với fan couple nữa chứ, Khánh Khương anh mau đánh lên lẹ lẹ đi chơ cái thiên đình thấy hơi rảnh rồi đó)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top