Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

NHỮNG NGÀY YÊU❤ (18+)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày dịu dàng, mình chỉ cần nhau thôi🎶

Hiền Thục tỉnh dậy lúc 6h sáng, mặc dù không đặt chuông báo thức. Nàng cựa quậy nhẹ nhàng trong vòng tay ấm áp của người yêu. Từng sợi tóc óng mượt khẽ lòa xòa trên gương mặt trắng trẻo kia càng tôn thêm vẻ thanh tú. Đúng là vẻ đẹp trong đôi mắt của kẻ si tình, đối với nàng, cô người yêu này lúc nào cũng xinh đẹp nhất, ấm áp nhất. Nàng đặt nụ hôn nhẹ nhàng lên má và những lọn tóc, trái tim khẽ reo vui khi nàng nhìn bạn gái mình đang ngủ. Nàng đã không bao giờ cảm nhận hết được hạnh phúc lại to lớn như thế này, mỗi ngày một ngập tràn hơn, rất được yêu thương đến mức quá tải cho vận động của trái tim.

Nàng vươn vai, bẻ cổ khi đứng dậy để tìm kiếm chiếc quần sooc mặc với chiếc áo thun dài mặc khi đi ngủ. Hôm nay là một ngày bình thường nhưng sung sướng vì cả hai đều không bận gì vào buổi sáng. Nàng nhìn vào người yêu đang ngủ và mỉm cười. Mỹ Tâm của nàng không phải là cô gái của buổi sáng sớm, bắt cô rời bỏ cái giường vào lúc này đúng là cực hình với cả hai, nên như mọi khi, nàng lại để cô nằm dài trên giường

Làm mẹ khi còn quá trẻ đã tạo cho Hiền Thục những thói quen lặp đi lặp lại trong nhiều năm qua, nàng tìm thấy sự thoải mái trong cuộc sống ấy. Mấy năm trước là thức dậy đưa con đi học, tập yoga...và giờ con đã lớn, nàng chỉ phải chăm chút cho riêng bản thân mình và được phép đắm chìm trong tình yêu với Tâm. Bạn gái lâu năm của nàng.

Những buổi sáng thức dậy trong căn hộ của hai người, sau khi rời phòng ngủ, nàng sẽ đi vào bếp, máy pha cà phê sẽ là điểm dừng chân đầu tiên trong ngày. Khi cốc cà phê được lấp đầy, mùi cà phê xông vào mũi, nàng lang thang đến góc nhỏ đọc sách được nàng và Tâm thiết lập ngay trong phòng khách. Check mail lịch diễn, kiểm tra lịch học của con gái yêu, gọi điện cho mẹ nàng và đọc vài chục trang trong cuốn sách yêu thích.

Đến 8h sáng, nàng gấp sách lại và bắt đầu bài tập Yoga của mình, nàng thường trêu chọc Tâm, nàng nhìn trẻ hơn Tâm rất nhiều là vì không ngủ nướng, sống lành mạnh và dành nhiều thời gian cho các bài tập hơn cô rất nhiều.

Lần tiếp theo, nàng nhìn lên đồng hồ là lúc 9h sáng. Nàng nghe thấy tiếng vòi hoa sen đang chảy và mỉm cười khi nàng nhận ra Tâm cuối cùng đã kéo mình ra khỏi chăn. Thục dọn dẹp thảm tập Yoga và quay trở lại bếp với kế hoạch bắt đầu bữa sáng.

Bánh nướng đã sẵn sàng, Thục kéo thịt xông khói ra khỏi tủ lạnh nhưng đột nhiên làm rớt bịch xuống sàn khi nàng nghe thấy tiếng hét từ phòng ngủ. Nàng chạy vội vào phòng ngủ, cả chục lý do lướt qua tâm trí. Điều gì làm Tâm của nàng sợ? Nàng thấy cô gái của mình đang ngồi giữa giường, một chiếc khăn quấn quanh người cô, mái tóc vẫn còn ướt sũng.

Hiền Thục nhìn quanh căn phòng, mong tìm được một kẻ tấn công nào đó, nhưng thay vào đó lại thấy căn phòng trống rỗng bên cạnh Mỹ Tâm đông cứng trên giường với vẻ mặt lo sợ và ghê tởm.

"Chuyện gì đã xảy ra?"! Thục trèo lên giường và kiểm tra khắp người Tâm tìm kiếm một dấu vết bị thương trong vô vọng.

Mỹ Tâm chỉ vào một chỗ gần phòng tắm.

Nàng quay lại nhìn và không thấy gì cả. Mắt mở to hoang mang nhìn người yêu.

'Mhhmhm' Tâm lẩm bẩm.

Hiền Thục lo lắng. Không biết cô gái của nàng gặp chuyện gì.

"Nhện...!" Mỹ Tâm lẩm bẩm giơ ngón tay lên chỉ. Gương mặt vẫn đầy vẻ kinh tởm.

Hiền Thục nheo mắt và chắc chắn có một con nhện nhỏ từ từ leo lên bức tường phía xa.

Nàng không thể kiềm chế được bản thân mình, nàng cười khúc khích. Bạn gái mạnh mẽ của nàng, siêu anh hùng của nàng, người menly nhưng vậy lại đang sợ một con nhện.

Mỹ Tâm bĩu môi khi thấy nàng cười khúc khích và nàng thấy trái tim mình tan chảy. Không ngăn được bản thân, nàng đặt lên trán cô một nụ hôn nhanh. Nàng rời khỏi giường và nhặt chiếc ly rỗng với vài tờ giấy ăn anh dũng tiến về phía con nhện. Nàng quay mặt lại nhìn Mỹ Tâm. Cố chống bản thân cười cô một lần nữa. Nàng úp chiếc ly lên con nhện cho nó bò vào và từ từ nhấc ra với tờ giầy bịt chặt ở trên. Nàng bước ra khỏi phòng ngủ đến ban công và thả nó xuống. Không dễ để lần sau nó xuất hiện trên tầng 20 của nhà nàng để dọa Mỹ Tâm lần nữa. Cảm giác giải cứu siêu anh hùng của nàng thật không tệ nhỉ! Nàng cười tự mãn.

Khi quay lại phòng ngủ, Hiền Thục thấy rằng cái bĩu môi vẫn còn trên khuôn mặt Mỹ Tâm. Nàng ngồi lên mép giường mà kéo Tâm vào cái ôm của mình.

"Em đã cười Tâm". Mỹ Tâm bĩu môi nũng nịu.

"Em xin lỗi, người yêu. Có một chút bất ngờ. Hhahaha" Hiền Thục vừa giải thích vừa ôm lấy Tâm cười nghiêng ngả.

"Hừ..." Cô cau có làm mặt chíu khọ.

"Em xin lỗi. Không cười nữa. Thề". Nàng cố nhịn cười đưa tay lên làm bộ khóa miệng lại.

"Ơ, nhưng mà nhện? eh? Nàng giả bộ ngơ ngác nhíu mày hỏi. Có gì đó về Tâm mà nàng chưa biết sao.

Tâm phụng phịu quay qua nhìn nàng. Nghĩ không trả lời thắc mắc của Thục thì chắc đề tài này sẽ bị nàng đeo bám cả ngày mất.

"À, ờ. Tâm đã có một trải nghiệm cực kì tồi tệ với nó". Tâm giải thích và khẽ rùng mình, khuôn mặt lộ vẻ kinh tởm.

"Như thế nào?"Nàng cắn môi nhìn Tâm hỏi. Có gì đó trong vùng kí ức của Tâm mà nàng cần biết.

"Ờ, thì Tâm đã từng nhìn thấy con nhện bự với một đàn con trong bụng bị đập cho bẹp dí". Nói xong cô chầm lấy Hiền Thục, khắp người nổi hết da gà vì nghĩ lại vẫn còn cảm giác ghê rợn.

"À...ờ" Hiền Thục ôm lấy Tâm, gật gù hiểu cảm giác mà cô đang nói. Tâm nhà nàng mắc bệnh sạch sẽ mà, chắc mỗi lần nhìn thấy nó, Tâm ám ảnh lắm. Nàng thầm nghĩ.

"Giờ nó biến mất rồi. Không một dấu vết". Nàng nhẹ nhàng vỗ về cô, dịu dàng nói rồi cúi xuống hôn cô một cách nhanh chóng.

Mỹ Tâm đáp lại, nhanh chóng hòa cùng bờ môi mềm mại của người yêu.

"Em sẽ cứu Tâm khỏi tất cả những con nhện trong tương lai chứ". Vừa rời khỏi nụ hôn, Tâm hỏi ngay với vẻ mặt đầy nghiêm túc.

"Tất nhiên rồi, tình yêu của em".

"Tất cả. Và bất cứ lúc nào". Nàng cười, ôm Tâm vào lòng vỗ về". Ôi người yêu của nàng. Thật đáng yêu chứ!

"Em sẽ xem nó như một dịch vụ vệ sĩ riêng của Tâm. Loại bỏ những con nhện hung ác". Nàng cười trêu chọc Tâm.

"Siêu anh hùng của Tâm". Cô cười khúc khích, ôm chặt lấy nàng.

"Nhưng trước hết"...Nàng nhìn cô cười gian.

"Phải trả công cho em lần này đã".
Vừa dứt lời, Mỹ Tâm bị nàng đè xuống giường, bị bịt miệng bằng nụ hôn, chiếc khăn tắm nhanh chóng bị nàng lôi ra vứt xuống đất. Và họ lại chìm trong những giây phú yêu đương mà quên luôn con nhện, quên luôn bữa sáng trễ mà Hiền Thục đang chuẩn bị dở.
...
"Mấy giờ rồi?". Thục ngóc đầu lên vừa nhìn đồng hồ vừa hỏi Tâm sau một khoảng thời gian hai người quần nhau trên giường.
Một nhịp tim sau đó, nàng cảm thấy má và khắp khuôn mặt bị bao phủ bởi bờ môi mềm mại. Nàng cười khúc khích mở mắt nhìn gương mặt rạng rỡ, xinh đẹp, đôi mắt cún con tràn đầy tình yêu đang ngắm nhìn mình. Phải thừa nhận, lúc nào ở cạnh Tâm, nàng cũng cảm thấy tình yêu đong đầy như vậy.
" Bữa sáng, bữa giữa buổi, và gần trưa". Giọng cô như đang làm nũng người yêu. "Có vẻ hơi đói thật. Mới sáng ra đã vận động thân thể rồi.

"Đói hả". Hiền Thục vỗ vỗ lên người Tâm. Chợt nhớ ra lúc nãy nàng đang làm dở bữa sáng thì có chuyện. Nghĩ lại, làm nàng bật cười. Ấm áp lan khắp cơ thể khi nhớ những gì xảy ra sáng nay . Nhưng nàng vẫn chưa muốn rời giường, vẫn cứ rúc vào lòng bạn gái, thở tiếp ra một tiếng " chưa làm, chưa biết ăn gì" và nhắm mắt lại giả vờ buồn ngủ.

"À, hôm nay có ai đó lười biếng nè. Ai đó bỏ đói chồng yêu nha". Mỹ Tâm trêu chọc khi Thục vẫn ôm chặt lấy cô.

" Hứ! Ai là chồng cơ chứ!". Thục chả treo.

" Hôm nay nhịn đói một bữa đi". Nàng tiếp tục rúc vào người Tâm. Điều mà nàng không ngờ là cô sẽ bắt đầu cù lét cô, ném nàng vào trận cười không kiểm soát.

"Tâm - Không - Dừng lại - Tâm! Dừng lại đi! Nhột. Em."

Mỹ Tâm không ngừng lại, tiếp tục tấn công vào nàng. Sau một vài cuộc biểu tình thì cô cũng ngừng lại, ôm lấy eo nhìn nàng mỉm cười trong khi nàng cố gắng thở ra.

" Quỷ à. Thế này thì đừng hòng có bữa sáng, bữa giữa, bữa trưa nhé!"

" Suỵt." Cô đưa ngón tay lên miệng nàng trước khi kéo nàng vào một nụ hôn ngắn.

"Tâm hạnh phúc lắm, em à". Mỹ Tâm cười rạng rỡ hạnh phúc. Nằm gối đầu lên bụng Thục đối mặt với mặt với trần nhà. Cô thật sự cảm thấy lâng lâng, tuyệt vời, bởi vì người phụ nữ bé nhỏ này đang ở đắm chìm trong tình yêu của cô, nàng khiến cho cô cảm thấy mình đang có một gia đình.

Cả hai đều nằm cạnh nhau hoàn toàn tỉnh táo, chỉ cố gắng làm quen với thực tế rằng điều này là có thật.

Khẽ nhổm dậy. Nàng lướt một tay lên mặt Tâm, chải mái tóc phủ lên mặt cô.

"Em đẹp quá" cô thì thầm nhẹ nhàng nhìn nàng khi tay nàng vuốt ve má cô. Dù cô đã nói cả trăm, nghìn lần nhưng lần nào cũng khiến Thục đỏ mặt, tim khẽ run lên trong lồng ngực.

Tâm lăn xuống bên cạnh nàng, như đọc được suy nghĩ của Thục, kéo cô bạn gái vào vòng tay cô. Tay chân họ quấn lại với nhau và cô có thể cảm nhận được hơi thở của Thục trên cổ và nhịp điệu mềm mại của nhịp tim nàng. Cô ấn một nụ hôn lên trán, hi vọng truyền đạt tất cả tình yêu của mình cho người phụ nữ tuyệt đẹp mà cô yêu rất nhiều này. Đó thực sự là một buổi sáng tốt lành.


..................................

Ngày dịu dàng gọi tình lên ngôi 🎶

Hiền Thục đẩy cửa văn phòng của Mỹ Tâm và mỉm cười khi thấy cô bạn gái mình đang ghi ghi chép chép tờ giấy trên bàn. Từ hồi hai người yêu nhau, thỉnh thoảng nàng vẫn đến công ty thăm cô mỗi khi có thời gian hay tiện đường. Bước lại gần bàn làm việc với nụ cười rạng rỡ liền bắt gặp ánh mắt của Tâm, cô giơ một ngón tay lên môi rồi chỉ vào chiếc laptop trước mặt: cô đang họp từ xa với team & ekip chương trình sắp tới ngoài Hà Nội. Nàng đảo mắt rồi im lặng.

Mỉm cười rồi ngồi xuống chiếc ghế đối diện trực tiếp với cô và đặt túi đồ ăn trưa mà nàng cất công chuẩn bị từ nhà mẹ. Nàng biết dạo này cô khá bận, rời xa nàng là ăn uống thất thường nên nàng phải đặc biệt chuẩn bị vài món Tâm thích để mang đến. Tâm của nàng cũng rất thích được quan tâm như thế này. Kiểu như "vậy mới có thành ý với người yêu chứ". Tâm hay nói vậy đấy và đòi hỏi được người yêu chăm sóc. Tâm còn hay đùa với nàng: " thỉnh thoảng em phải xuất hiện ở công ty để đánh dấu chủ quyền, không Tâm sẽ bị mấy em xinh tươi câu đi mất."

"Chờ Tâm chút". Tâm vừa nói, vừa dướn người chạy ngón tay cái trên mu bàn tay của nàng trước khi chuyển sự chú ý trở lại với cuộc họp dang dở.

Ngồi không cũng chán, nàng tự làm bản thân bận rộn với việc ngồi hí hoáy vẽ người trước mặt nhưng thỉnh thoảng lại phải dừng lại hoa chân múa tay ra hiệu kéo giãn cơ mặt Tâm mỗi lần thấy Tâm cáu kỉnh với nhân viên hay chau mày lại. Nàng biết, dạo này áp lực công việc của cô đang rất lớn với đủ thứ plan. Cả tuần rồi bận rộn, cô cũng không về căn nhà chung của hai người.

Khẽ mỉm cười bí hiểm, Thục trượt chân ra khỏi giày và tìm chân cô, vuốt ve phần trên của nó. Hơi giật mình khi cảm nhận được cái đụng chạm quen thuộc, cô nhướng mày nhưng không nhìn vào nàng, im lặng hưởng thụ sự tán tỉnh của người yêu. "Cô nàng tinh quái này không biết định làm gì nữa đây". Tâm thầm nghĩ.

Hiền Thục vẫn giả vờ tô tô, vẽ vẽ khi trượt chân lên xuống bắp chân trần của Mỹ Tâm vài lần, hạnh phúc vì hôm nay cô đã chọn mặc váy. Thục nhận ra một cách tinh tế phản ứng của Tâm khi cô phải vừa cắn môi vừa phê chuẩn điều gì đó trong cuộc họp. Khẽ mỉm cười sung sướng, Thục trượt chân lên đầu gối Tâm và cuối cùng cô cũng phải nhìn thẳng vào mắt nàng. Thục nhìn lại vào mắt Tâm với một nụ cười nhẹ nhàng nhếch môi. Không khó để nhận ra những gợn sóng đang biến đổi trong đôi mắt màu nâu cuốn hút ấy. Nàng trượt chân vào trong lớp vải của chiếc váy, lướt hết xung quanh đùi cho đến khi đụng vải lớp vải ren mỏng che phủ phần nữ tính, gợi tình mà Thục đã nhớ thương nó suốt cả tuần qua. Tâm nhắm mắt trong tích tắc, cố điều chỉnh hơi thở của mình khi vẫn phải tập trung vào cuộc họp online. Có vẻ, cô chờ mong những gì xảy ra tiếp theo.

Đây không phải lần đầu Thục quyến rũ cô như vậy nhưng là lần đầu Thục làm vậy ở văn phòng công ty cô. Rất nhiều lần trước Thục đã tấn công Tâm khi cô đang trong cuộc gọi với đối tác hay bạn bè ở nhà. Cô từng rất thắc mắc về sở thích biến thái này của nàng, nhưng có vẻ bà mẹ một con luôn có kinh nghiệm kích thích bản năng của đối phương. Đặc biệt người đó Mỹ Tâm, sự kiềm chế của cô trước nàng luôn là zero.

Cô biết, Thục sẽ dừng lại ngay nếu cô tỏ ra quá chú ý vào hành động của nàng, nhưng Mỹ Tâm thấy mình không có khả năng làm như vậy, cô muốn, và cần nàng tiếp tục làm vậy. Cô nhớ nàng phát điên lên mà.

Cô ho khẽ để che giấu tiếng rên nhẹ thoát ra khi ngón chân cái của nàng miết nhẹ vào vùng bí ẩn đang nóng dần lên của cô.

Khoảnh khắc tiếp theo Hiền Thục rời chân và quay lại với bản vẽ đang hoàn thành dở của mình, gương mặt nàng trở nên vô tội nhưng đầy tự mãn.

"Thưa sếp, tiếp theo chúng ta sẽ thảo luận về kế hoạch marketing liveshow sắp tới". Một giọng nói vang lên.

"Okie". Mỹ Tâm trả lời khi cô mở thư mục bên trái những tài liệu cô đang cần.

Vài phút sau phát biểu của cô về mục tiêu phải đạt được của MT Ent trong kế hoạch lần này, một cái nhìn nham hiểm lóe lên trên mặt Hiền Thục. Nàng bỏ cây bút xuống, cầm điều khiển hạ toàn bộ rèm cửa xuống. Sẽ không ai dám tự tiện vào, nàng biết chắc như vậy. Ai ở công ty này cũng biết dù không công khai trước mọi người, nhưng nàng quan trọng như thế nào đối với vị boss khó tính của họ.
Cùng với vẻ mặt chờ mong của Mỹ Tâm, nàng đẩy chiếc ghế ra, từ từ quỳ gối xuống bên dưới bàn làm việc, tiến sát vào Mỹ Tâm, những ngón tay nàng nhảy múa trên chân cô, ma sát tăng dần dưới lớp váy ở đùi. Khẽ nuốt khan trong cổ, không cần nhìn xuống dưới, Tâm biết chính xác những gì sắp diễn ra.

Hiền Thục nghe thấy nhịp tim của người yêu tăng lên khi nàng đẩy chiếc váy lên một cách chậm rãi. Lòng bàn tay nàng áp vào đầu gối cô và tách chúng ra. Nàng rất hài lòng về chiếc váy voan mềm hôm nay Mỹ Tâm chọn để mặc, rất dễ dàng để nàng tách đôi chân cô ra. Cô cảm nhận được từng đụng chạm và nụ hôn dịu dàng của nàng trên mỗi phần da thịt bị lộ ra.

Mỹ Tâm liếc nhìn xuống, và mặc dù biết nàng đang ở đâu, cô hoàn toàn không chuẩn bị cho ánh nhìn tan chảy của Hiền Thục trên đầu gối, đôi mắt như thiêu đốt sự sống của cô khi cả hai nhìn vào nhau. Giả vờ như đánh rơi chiếc bút, cô cúi xuống vuốt ve má nàng và đặt nhanh lên môi Thục một nụ hôn. Cô thầm cảm ơn diễn xuất nghiệp dư của mình khi vẫn giữ được gương mặt bình tĩnh để tiếp tục điều khiển cuộc họp.

Nàng đẩy váy cô lên cao và để nó được giữ lại ở thắt lưng, và với một tia sáng trong mắt, nàng lướt ngón tay cái lên chiếc quần lót đang nóng ẩm đến muốn bốc hơi lên của cô. Mỹ Tâm thở sâu để tránh tỏ ra bất thường giữa lúc mọi người đang chú ý vào quyết định phần ngân sách cho plan Marketing của dự án. Nhưng Tâm chẳng kiềm chế được bao lâu, tiếng rên rỉ thoát ra khỏi miệng ngay tức thì khi ngón tay của Thục đang trượt vào nhúng từng nếp gấp bên trong cô.

Không thể kiềm chế được nữa, Tâm vội vàng đưa hai tay lên trán, giả bộ đang cúi xuống suy nghĩ để che giấu gương mặt đang dần đỏ bừng đầy hưng phấn của mình với tiếng thở dốc cố kìm nén thoát ra khỏi miệng.

Thật là một sự tra tấn ngọt ngào và khủng khiếp. Thục của cô thật không đùa được.

"Boss, chị không sao chứ?" Tiếng đạo diễn liveshow vang lên khi cô xuất hiện hành động lạ.

"Có sao chứ không sao cái gì" Thục lẩm bẩm rồi cắn nhẹ lên đùi Tâm khiến Tâm phải rùng mình. Nàng, thực sự có hứng thú với những lần kích tình Tâm kiểu này.

Mỹ Tâm nắm chặt tay vịn của ghế và khó khăn xoay xở để trả lời.

" Không. Không sao. Tự nhiên tôi hơi nhức đầu thôi". Tâm nói gấp gáp trong hơi thở đang mạnh dần.
"Thực sự muốn ngừng ngay cuộc họp lại" Tâm nghĩ trong đầu. Nhưng cô biết, yêu nữ nhà nàng sẽ dừng ngay việc này lại khi cô làm thế. "Thật thống khổ mà".

"Mọi người cho ý kiến về dự trù ngân sách trước đi". Cô cố gắng trì hoãn việc quyết định của mình. Tình cảnh này mà suy nghĩ về ngân sách thật không sáng suốt, có thể dẫn đến một con số sai lầm.

Đôi mắt Mỹ Tâm mở to và phóng xuống khi cảm nhận cô gái của mình đang tìm cách kéo chiếc quần lót ra khỏi chân mình. "OMG, chỉ vài giây cô làm việc khác".

Hiền Thục nhún vai trước phản ứng của Tâm, nàng cúi người về phía trước để ngậm lấy phần nhạy cảm nhất của cô giữa hai hàm răng mình. " Ôi! Má trời ông địa ơi". Tâm như muốn hét toáng lên trước sự tập kích bất ngờ và nguy hiểm của nàng. Đầu cô đập vào thành ghế khi hai bên hông bị nàng kéo sát vào mình và bắt đầu đưa đẩy nó theo nhịp điệu lưỡi của mình.

"Ôi trời ơi". Mỹ Tâm thở ra, một bàn tay vò vào tóc nàng, ấn giữ nàng tại chỗ ấy.

" Boss, cô ổn chứ" một giọng nói có liên quan vang lên

" Vâng...Tôi không sao. Tôi làm đổ cafe thôi."

"Nó...nóng quá!" Cô lấp liếm.

Hiền Thục chọn ngay khoảnh khắc để trượt hai ngón tay vào trung tâm ướt đẫm của Tâm. Nàng đẩy từ từ.

Không còn cách nào khác, không thể nghĩ được nhiều Tâm xoay chiếc laptop nghiêng qua một bên để tránh bị nhìn thấy phản ứng bất thường của mình. Miệng cô há hốc, ngực cô nhướn lên và rơi xuống nặng nề khi cố tập trung không tạo ra âm thanh. Nàng đẩy mạnh và sâu, đưa đẩy ngón tay mình dọc theo bức tường bên trong và cảm thấy đùi cô rung động hai bên đầu.

Không thể tạo ra âm thanh ở đây, cô nắm chặt bàn tay mình vào bàn làm việc, cơ thể cô cong lên để cho nàng dễ dàng làm hơn. Nàng hút mạnh cánh hoa vào, trước khi lại chơi đùa với nó bằng lưỡi. Cô thở hổn hển phía trên nàng, Thục biết cao trào của Tâm sắp tới rồi. Nắm chặt lấy mái tóc của nàng khi toàn thể cơ thể cô co rúm lại, hai bên hông bị giữ chặt trong tay nàng.
"Thiên đường". Tâm thốt lên trong vô thức mà không biết mọi người tham gia cuộc họp đang ngơ ngác trong vài chục giây qua khi cô để cho mọi người ngắm cửa sổ.

"Thưa sếp." Hình như nãy giờ có vài người gọi cô.

" Chờ tôi chút." Không xoay laptop lại, Mỹ Tâm nói vọng vào, khi cơ thể cô bớt co giật, gương mặt vẫn đang đỏ bừng thỏa mãn.

Cúi xuống nhìn gương mặt hớn hở như vừa lập chiến công của Thục, Tâm hôn chóc lên bờ môi in dấu hương vị của mình. Tâm thì thầm "cảm ơn em".
Hiền Thục nhẹ nhàng kéo ghế của Tâm vào sát bàn, vẫn là hình ảnh quyến rũ vô số tội, nàng lồng chiếc quần lót vào chân Tâm, khẽ hôn lên phần đùi non phía trong để trêu chọc trước khi rời khỏi bàn.

Cô ngồi ngay ngắn trước ghế, xoay laptop lại đối diện với mình, trong đó là những gương mặt chờ đợi trong khó hiểu và ngạc nhiên. "Giám đốc của họ vừa biến đâu mất trong vài phút".

" Tôi chỉ vừa tập trung suy nghĩ về chiến lược lần này thôi. Tốt rồi. Tôi đồng ý".

Mọi người thở phào.

" Đánh nhanh, thắng nhanh nhé mọi người". Cô nháy mắt.

" Okie boss." Mọi người đồng thanh.
" À, tôi nghĩ là...".

Mọi người lại tập trung chú ý.

"Tôi nghĩ là tập kích bất ngờ luôn mang lại kết quả tuyệt vời". Cô vừa nói, vừa đưa ngón tay lên như bắn súng vào màn hình khi mọi người còn đang ngơ ngác. "Tập kích như yêu nữ nhà cô vậy". Cô nghĩ trong đầu.

Cô nhanh chóng gập màn hình lại, hầu như không nghe lời tạm biệt nào từ các thành viên. Cô thở phào về tất cả mọi thứ êm xuôi, đứng lên kéo chiếc quần lót đang ở giữa chừng lên, xốc lại chiếc váy đang bị giữ ở hông lại một cách khoan thai trong ánh nhìn trêu chọc của bạn gái mình. Hẳn là nàng cũng đang cảm thấy rất tuyệt vời về những gì đã diễn ra. Rồi, từ từ cô đi về phía nàng.

"Chà. Đó là cuộc họp hứng thú và thỏa mãn nhất từ trước tới giờ của Tâm đấy. Cô thì thầm và kéo nàng vào một nụ hôn say đắm.

"Bây giờ tới lượt Tâm nhé". Cô nói và bàn tay bắt đầu di chuyển lên ngực nàng.

Ngày yêu của họ vẫn còn chưa kết thúc.

................

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top