Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chuyện Chó - Chuyện Mèo

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vợ tôi yêu chó từ khi còn là thiếu nữ, khi có gia đình vẫn y như cũ, yêu chó ngang... chồng.

Chuyện chó

Người bạn đi định cư ôm đến một lũ chó con Nhật Bản trắng tinh: "Gia đình tôi phải đi, biết chị là người thương chó, xin chị nhận giúp cho chúng tôi yên tâm". Bà gật đầu tắp lự, vậy là nhà tôi có 11 con chó, một đám bông gòn trắng đầy nhà. Những ngày ấy, khi đến nơi làm việc ngồi họp hành các cô đồng nghiệp ngồi sau lưng gỡ tóc tôi: "Trời! anh lo nghĩ gì mà sớm bạc cả tóc thế này?". Tôi trả lời: "Lông chó đấy!".

Khi 11 con chó Nhật lớn lên, việc khẩn cấp là... thay đồ nội thất. Này thì ghế mây, ghế gỗ chúng nó gặm tan nát hết cả. Tôi thở dài: "Thôi chả nội thất với mỹ thuật gì sất!". Tôi tìm mua ghế bàn bằng sắt: "Giỏi thì gặm đi các con, xem sắt hay răng chúng mày cứng hơn". Không gặm được chân bàn sắt, chúng nó gặm... giày. Chả lẽ mang giày lòi ngón cẳng đi làm. Khổ!

Mười mấy năm trôi qua, lũ chó cũng lần lượt chết già. Con chó cuối cùng hấp hối cả ngày, nó chờ buổi tối tôi đi làm về mới thở hắt lời vĩnh biệt chủ, đôi mắt ướt như khóc chào. Vợ tôi khóc hu hu, bỏ ăn mấy ngày thương nhớ nó...

Và mèo

Nửa đêm mưa gió bỗng nghe tiếng mèo con kêu thảm thiết trong khoảnh vườn nhỏ trước sân. Vác đèn ra xem, thì ra hai con mèo bé xíu ai ném vào nhà ướt lạnh, đói kêu thảm thiết. Bà nhà lại khăn giẻ lau khô và cho ăn giữa đêm. "Thôi thì, ai ném vào ta không thể ném ra, ta nuôi vậy!", bà ấy nói. Hai con mèo con lớn dần. Ít lâu sau từ trong khe tủ, gầm giường..., một lũ mèo con lổm ngổm bò ra. Thêm vài lần "tạm quên nó đi", một lứa khác ra đời.

Mèo là loại có tốc độ sinh đẻ cực nhanh. Những con mèo mẹ, bằng linh cảm biết người sẽ chăm sóc nó, gần ngày sinh đẻ lại tìm về chân giường vợ tôi. Nửa đêm bà lại bật đèn đỡ đẻ, lại một đống mèo nữa ra đời. Thấy tôi để hình mèo con như... trong sở thú trên blog 360, có người cảm thông nhờ mang đến những bao thức ăn với mảnh giấy viết tay: "Biết anh chị không nỡ ném chúng ngoài bãi rác, chút góp tay để anh chị đỡ vất vả!". Đến giờ tôi vẫn chưa biết mặt người phụ nữ tốt bụng ấy.

Nhưng mèo khác chó, khi trưởng thành chúng sẽ bỏ đi. Ơn trời! Chúng nó không đi, chắc tôi... phải đi, rồi bạn bè đến xin nuôi giúp. Cảm ơn nhiều.

Tôi cũng cảm ơn vợ, bởi lẽ, khi có lòng nhân ái với con vật bà rất... nhân ái với chồng! Thế nên bà chả... "hành hung" tôi bao giờ. Từ những chó mèo bé nhỏ bao năm bà nuôi, tôi chắc được ăn theo lòng nhân hậu ấy.

Ơn bà!

ST.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top