Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Đôi Mắt Con Gái

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nền giáo dục gò vào khuôn mẫu và chạy theo thành tích của xã hội đã biến biết bao đứa trẻ có đôi mắt tròn xoe, xinh xắn, trong veo lúc mới sinh ra trở thành những đứa trẻ nhìn đời qua hai mảnh ve chai.

Mới đây, con đi du học về nghỉ Hè, 21 tuổi, cô gái mới thổ lộ chuyện đau lòng: "Mẹ biết không, hồi học Tiểu học, mỗi lần cô ra thông báo "phát bút" viết vở sạch chữ đẹp là con nổi da gà. Cả buổi hàng giờ tụi con phải gò mình viết chữ đẹp, lại phải giữ vở sạch, sai một nét là cô tát cái bốp, lem mực là cô xé vở. Mà trẻ con thì làm sao không dây mực, viết sai. Hầu như năng lực học sinh được đánh giá bằng vở sạch chữ đẹp, trong khi tụi con thay vì gò mình viết chữ, lẽ ra đã được dạy hát, đóng kịch, đọc sách, thuyết trình, làm thí nghiệm... Ám ảnh nhất là làm bài để dự thi giải Lê Quý Đôn nữa. Cái phong trào ấy khiến tụi con nít phải thức cắt, dán, làm bài cho đến 1, 2 giờ khuya. Đi học, mỗi lần nhìn bảng treo trên tường bị chói, đèn không đủ sáng nên mắt con lên lớp 3 con nhìn không thấy đường. Con sợ mẹ buồn nên không dám nói với mẹ. Cho đến khi con làm toán 2 điểm vì chép đề sai, mẹ mới hoảng, đem con đi khám, cắt kiếng cho con...".

Và từ đó, cặp kiếng cận theo suốt con gái tôi. Ngày con đeo kính, nước mắt tôi chảy ròng ròng vì tiếc đôi mắt to tròn, trong veo ấy. Lúc sinh con ra, tôi đã tự hào khi biết mình sinh được một bé gái có đôi mắt đẹp biết bao. Vậy mà...

Tôi rất biết những điều vô lý trong giáo dục vì con mình là nạn nhân, nhưng không đủ can đảm ngược dòng... Tuy nhiên, trong đáy lòng, tôi vẫn dạy con theo kiểu của mình. Những điểm số ở nhà trường cũng là hình thức. Bé thích đọc sách, thích vẽ, thích viết, thích đàn, thích học tiếng Anh, tiếng Hoa, tiếng Pháp..., thích nhiều thứ trường không dạy. Tôi cho con học nghề bên cạnh học chính thống. Tốt nghiệp Trung học, trước khi vào Đại học, con có bằng Trung cấp nghề lận lưng. Rồi con được học bổng du học, nhờ cả những thứ tự đầu tư để học. 21 tuổi, con gái nghỉ Hè tranh thủ về nước phẫu thuật mắt. Thật may, sau một tuần, cháu đã bỏ được kính, sung sướng nhìn mọi vật không còn qua hai mảnh ve chai!

Cám ơn các bác sĩ viện Mắt đã trả lại hàng triệu đôi mắt cho các cháu. Điều quan trọng bây giờ là chống tái cận, dinh dưỡng hợp lý.

Ôi, tổn hại từ những đôi mắt cận thật vô kể. Trung bình mỗi cháu mỗi năm một cặp kính, bèo lắm mỗi cặp cũng 500.000 đồng, 15 năm nhân lên, nhân cho hàng chục triệu cháu bị cận! Ôi, con số khủng.

Ngành giáo dục Việt Nam ơi, tôi nghe nói về nhiều đề án khủng với số tiền nghìn tỉ, vậy sao không có đề án nào chống cận cho trẻ? Chỉ cần một việc đó thôi cũng đủ để cho tôi thấy được tính nhân văn của giáo dục. Nhưng thật tiếc, là nó không có!

ST.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top