Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Và rồi em block

Gió thổi ngày một mạnh hơn. Những chiếc lá rơi rụng nhuộm vàng hai vệ đường, vốn đã an phận, bất chợt như được tiếp thêm sức sống, vùng lên bay nhảy loạn xạ. Và rồi, những hạt đầu tiên khẽ rơi...

Ông trời như đang nổi giận với gã, cứ thế trút cả đợt nước xuống, chẳng cho gã kịp trở tay mà chuẩn bị. Nghĩ như vậy rồi gã cười, nụ cười méo xệch. Vì ông trời hôm nay sao giống cô quá, chẳng cho gã kịp trở tay...

Tấp vội vào góc quán bên đường, thả mắt vào cơn mưa, những ký ức của ngày cuối cùng như hiện ra trước mắt gã. Cô đi vội vã như cơn mưa này vậy! Cứ thế mà rời đi, vốn chẳng để lại cho gã một tia hi vọng nào dù là mong manh nhất. Vì cô đã không còn muốn dây dưa vào gã thêm một giây nào nữa. Cô từng cố ép bản thân vào một giấc mộng, huyễn hoặc chính mình rằng gã sẽ thay đổi vào một ngày không xa nào đó, vì cô yêu gã, và vì cô tin tưởng gã cũng yêu cô. Cô dành hết cho gã sự nhẫn nhịn mà cô tích cóp cả đời này, chấp nhận mọi sự lãnh đạm của gã, cả nỗi cô độc mỗi đêm về vẫn đeo bám lấy cô không buông, làm cô thức trắng. Và rồi tất cả cũng vỡ tan khi mà lý trí cô thức giấc! Cô khóc và gửi tin nhắn "Em nghĩ chúng ta nên kết thúc"! Và rồi cô block hết luôn mọi thứ...

Rất lâu sau đó, gã vô tình bắt gặp cô ở góc quán quen. Cô vẫn ngồi ở chiếc ghế thân thuộc mà gã và cô vẫn thường ngồi. Gã định tiến đến đối mặt với cô, nhưng rồi thứ gì đó trong gã ngăn lại, gã quay lưng bỏ đi, bỏ lại một mảng ký ức...

Những hạt mưa cũng dần dịu đi, nhẹ nhàng kéo gã về với thực tại. Gã lại lên xe lao vào dòng người hối hả ngoài kia...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top