Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Mùa Về Trên Phố

Mỗi loài hoa có sắc hương riêng. Và tôi thường cắm hoa theo mùa. Rồi tôi mua hoa thắp hương ngày tuần cũng theo mùa. Chưa bao giờ cả, nghĩ ngày Rằm mồng Một hay ngày giỗ, Tết nhất thiết phải cắm hoa hồng dù rẻ - 1, 2 nghìn hay rất đắt - 5, 7 nghìn đồng một bông. Đơn giản tôi không nghĩ đến lộc. Đơn giản muốn các cụ cũng được thưởng ngoạn hoa theo mùa.

Quả cũng như hoa. Quả có mùa, có vụ. Quả có hương vị riêng từng loại. Cũng chưa bao giờ nghĩ nhất thiết phải thắp hương ngày tuần có chuối. Mùa nào quả nấy. Trái quả đầu mùa dâng lên cùng hoa thơm ý nghĩa biết bao. Hè đã về. Hoa nở rộ và quả chín ngọt trên cành bày bán khắp chợ, khắp phố phường. Nào chuối tây quả căng tròn. Nào dứa mắt to, cắn miếng dứa ngập đầy nước ngọt. Nào mận chua chua ngọt ngọt. Rồi vải thiều - quả nhỏ hạt cũng nhỏ, cùi dày vị ngọt ngào...

Tự nhiên nhớ. Ngồi với mấy bà cùng mua hoa quả vừa chọn vừa nếm vừa tán chuyện mà nhớ. Mùa Hạ nóng vậy mà nhiều trái quả ăn vào nóng thêm. Dứa này. Nhất là vải này. Rồi qua mùa vải lại mít. Quả ngon ai cũng thích ăn lại sợ nóng, sợ rôm sảy, sợ mụn nhọt, chí ít sợ toát mồ hôi. Thế đấy - thèm và sợ. Bà tiểu đường thì sợ vị ngọt. Cứ ngọt là kiêng. Mà già rồi ăn được bao nhiêu mà thèm chả dám ăn. Bà thì kêu một số quả bây giờ không thơm như xưa nhỉ? Cái quả chuối thơm lừng trứng quốc ăn với cốm non đâu rồi mà ít gặp khi Thu Đông về. Quả dứa to gọi là dứa tây xưa chỉ dùng để xào nay không thấy nữa. Quả dứa ta nhỏ mà thơm nay cũng không. Chỉ có một loại dứa thôi. Không bé đâu. Mà có bé cũng to gấp đôi ba lần dứa ta xưa ấy. Ai thích xào thì chọn quả xanh ươm. Ăn thì ngọt. Ăn thì vị dứa. Nhưng thơm như dứa ta xưa khi bổ dứa, thơm nơi miệng khi ăn dứa thì đâu đâu ấy.

Tự nhiên nhớ. Đàn bà đi chợ vừa mua vừa nói đủ chuyện chợ với nhau. Mỗi người một câu nhặt về ối chuyện. Xưa chỉ có một vài loại hoa hồng. Hoa cúng tuần là hoa gói. Gói lá có bông lan, bông sói, bông ngâu... bông hồng ta, hồng quế cánh mỏng mà thơm. Bây giờ nhiều loại hoa hồng có sắc không hương. Xưa chỉ có tháng Tư với hoa loa kèn. Nay tháng Ba loa kèn đã nở. Nay có thêm hai ba loại kèn hoa nối nhau nở quanh năm. Hoa cũng không cố định mùa nữa. Chỉ có hoa nở tự nhiên trên cây bên đường như hoa gạo, hoa xoan, hoa phượng... mới nguyên tháng, nguyên mùa.

Kỹ thuật lai tạo cho nhiều hơn hoa trái - trái mùa trái vụ mà vẫn tươi ngon. Quả gì muốn ăn lúc nào cũng có. Trái miền Nam ra Bắc. Quả miền Bắc vào Nam. Hoa nhập khẩu. Quả nhập khẩu. Thế mà cứ thèm hương sắc xưa của hoa trái. Hương hoa trái hao hụt đi đâu nhỉ? Phải tại cấy ghép mà giảm mùi hương? Phải tại chăm bón cho tăng trưởng quả to nên hương không theo kịp? Phải tại ăn nhiều hơn, ăn nhiều loại nên không nhận biết được nữa? Phải tại gì nữa - hoá chất giữ tươi lâu... thì cứ suy ra, bới ra chả biết phải hay trái nữa. Mới hay cắm hoa đâu chỉ vì cần cắm hoa, ăn quả đâu chỉ vì cần ăn cho có chất quả. Cần lắm giữa bao bộn bề một chút thư giãn, phút dịu lại khi về với căn nhà có hoa thơm, khi ăn quả nhấm nháp cả hương vị thơm ngon của trái, ấm cúng sum họp gia đình sau mỗi cuối ngày lo toan.

ST.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

Tags: #tảnmạn