Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Nhớ Nồi Khoai Mì Hấp Dừa Của Ngoại

Tôi sống ở thành phố này tính ra cũng đã hơn sáu năm. Nhưng có lẽ tận sâu trong tâm khảm, quê hương vẫn là nỗi nhớ da diết mỗi lúc lắng lòng.

Vẫn thấy rưng rức khó tả khi ra chợ nhìn mớ cá đồng, nhìn chùm hoa điên điển vàng ươm. Vẫn thấy xao lòng mỗi khi đi ngang nồi khoai mì hấp dừa của bà cụ ngay đầu con hẻm nhỏ mà mình ở trọ.

Tôi quen bà trong một lần rất tình cờ. Tôi vẫn nhớ hôm ấy trời mưa rất to mà tôi lại không mang áo mưa. Trên đường lại không dám đậu xe vào những cửa hàng nên cứ chạy miết thì thấy chiếc dù của bà cụ.

Đó là một người tầm khoảng ngoài năm mươi nhưng trông vẫn rất hồng hào, mạnh khỏe. Bà cụ tươi cười nhích chiếc ghế của mình cho xe tôi không bị tạt ướt. Giữa lúc mưa, nồi khoai mì hấp khói thơm nghi ngút. Những sợi dừa trắng rắc đều trên từng củ khoai mì vàng trông rất bắt mắt.

Tôi mua năm ngàn vừa ăn vừa ngồi trò chuyện đợi hết mưa. Hóa ra hoàn cảnh cũng không quá khó khăn nhưng con cái đi làm cả ngày, ở nhà buồn nên bà ra đấy ngồi bán cho có người nói chuyện vui.

Từ đó tôi là mối quen của bà, cứ cách vài ba hôm lại ghé ngang mua. Có thể món ăn này không phải là món cao sang gì nhưng nó nhắc nhở tôi rất nhiều về những ngày tháng lam lũ ở quê.

Lúc trước, ở nhà, ngoại vẫn hay làm món này. Vì nhà ngoại trồng khoai mì và có cả dừa nên ngoại hay chế biến rất nhiều món từ những cái có sẵn ấy. Khi thì là khoai mì gói chuối hấp, rồi khoai mì mài ra nấu chè, nấu cà ri gà, hoặc chỉ đơn giản là nấu lên với nước cốt dừa rồi rưới vài hạt đậu phộng đập giập nhưng đó là những kỉ niệm mà tôi luôn ghi nhớ.

Giữa cái nắng, tôi hì hục đào những bụi khoai mì rồi đem vào lấy vỏ ra và ngâm khoảng chừng một tiếng đồng hồ. Sau đó lấy nước cốt dừa đổ xâm xấp mì và không quên chừa lại một ít để rưới lên khi mì đã chín. Ngoại vẫn giữ thói quen lấy lá dừa khô nhóm bếp, rồi cặm cụi từng nhánh củi ngoài vườn để nấu bếp dù lúc bấy giờ các cậu mợ tôi đã có đủ điều kiện để mua bếp ga, bếp từ sử dụng.

Ngoại nói: "Bếp củi nấu cơm ngon mà lại không tốn kém nữa con ạ". Hai bà cháu cùng vào bếp, cùng loay hoay làm và đôi khi tôi quên chụm lửa để bếp tắt ngấm rồi bị bà la. Nhưng rồi cười xòa, ngoại vuốt tóc tôi: "Sau này làm dâu người ta không được lơ là vậy nge con". Rồi ngoại kể tôi nghe về thế hệ của mình, của cha mẹ tôi. Cái thời gạo không đủ để ăn, trong nồi cơm thường xuyên có thêm khoai, mì để no bụng. Vậy mà bà đã nuôi lớn bao người từ nồi cơm - khoai mì chứa cả tình yêu thương trong đó.

Bây giờ tôi đã công tác tại thành phố, thi thoảng về thăm ngoại những lúc sắp xếp được công việc. Biết ý, ngoại hay nấu sẵn nồi khoai mì hấp dừa nóng hổi cho đứa cháu phương xa về. Ngồi với ngoại trong căn nhà nhỏ ven sông và ăn từng miếng khoai mì béo ngọt, đó thật sự là những giây phút bình yên của cuộc đời mà mọi ồn ào, bon chen dường như đã rơi lại hết phía sau.

ST.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

Tags: #tảnmạn