Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chân Thán Đầu hôi, hôi vô cùng. Thế mà anh lại phải làm cái nghề chân lấm tay bùn. Mồ hôi thẩm thấu vào bùn đất suốt ngày mới cởi ra, tối đến mùi giày tất hôi đến bản thân anh cũng buồn nôn buồn mửa.

Chị vợ đâu có chê anh chân hôi bao giờ. Mỗi khi Thán Đầu về nhà, chị vẫn đợi giúp anh cởi giày tất, sau đó bưng nước ấm đã đun sẵn từ trước, để anh ngâm chân, rồi mời anh ngồi lên giường nhâm nhi chén rượu, ăn cơm. Ngồi bên cạnh, chị vợ lại đã giặt sạch giày hôi, tất thối cho anh.

Có dạo Thán Đầu đi làm việc xa, mươi ngày nửa tháng mới về nhà một lần, vừa bước vào nhà đã vứt hành lý lung tung, quăng túi tiền xuống, cũng chẳng để ý xem vợ đang làm gì, đã kéo luôn lên giường, cởi sạch áo quần của chị... chị vẫn cố hết sức chiều anh, để cho anh vui. Sau đó, Thán Đầu nằm khoan khoái, còn chị vợ vội vàng vơ quần áo mặc, lo nấu cơm, đun nước ngâm chân cho anh, giặt sạch tất hôi, giày thối... Chị vợ biết rõ Thán Đầu ra ngoài làm việc nặng nhọc, kiếm được đồng tiền đâu có dễ, nên ở nhà chị cố gắng lo liệu cái ăn cái mặc tằn tiện hợp lý. Thảo dân thì sống kiểu thảo dân, mặn nhạt, dài ngắn thế nào cũng vui vẻ chấp nhận được mà!

Không rõ từ ngày nào, Thán Đầu trở về, túi tiền quăng xuống ngày càng rỗng, cuối cùng có lần anh không chịu nổi, chửi toáng lên: "Chó thật! Tiền ngày càng khó kiếm, không biết sống thế nào đây?". Không nói ra, chị cũng đã lơ mơ hiểu ra nguyên nhân rồi. Sau đó, Thán Đầu về nhà thưa dần, thời gian cách xa cũng dài ra, về đến nhà cũng rất ít khi kéo vợ lên giường. Nói ít đi, có nói cũng chỉ lại chửi đồng tiền chó má. Chị vợ biết chồng mệt phờ, biết anh khổ sở, biết chồng ở ngoài sầu muộn tức mình, nên chị càng phục vụ hầu hạ chu đáo hơn, luôn vỗ về động viên anh bằng những lời nói dịu dàng, êm tai. Đương nhiên, giày hôi, tất thối của Thán Đầu cũng vẫn được giặt sạch phơi khô hong khô trong những lúc trò chuyện dịu ngọt như thế.

Có một lần Thán Đầu trở về rất vội vàng, đang lúc vợ cởi giày tất hôi hám của anh, chuẩn bị đem đi giặt, anh đột nhiên nói: "Thời gian muộn quá rồi, phải lập tức đi ngay, mấy người bạn đang đợi ngoài kia!".

Nghe vậy, chị bất giác mủi lòng, nói:
- Ở nhà nghỉ một tí rồi đi không được sao?
Thán Đầu cuống quýt nói:
- Không được! Họ nói chết!
Anh vội đi xỏ giày, thì chị vợ bỗng ngăn lại, nói:
- Đợi một xíu! Em vá lại tất cho anh đã!
Lúc này, Thán Đầu mới phát hiện có một chiếc tất rách thò cả mấy đầu ngón chân ra ngoài, nói:
- Thôi cứ đi đại cũng được! Muộn quá rồi!
Chị vợ nói:
- Anh ra đi lại không biết lúc nào mới về, không vá lại sao được, tí thôi là vá xong ngay mà!

Vừa nói, chị vừa cởi chiếc tất rách ấy ra khỏi chân chồng. Thán Đầu cảm thấy mùi chân hôi nồng nặc bốc lên, xộc vào tận óc.

Chị vợ lấy kim chỉ đến, hai tay khéo léo thao tác thuần thục như múa, cho tay vào tất kéo dài ra xem đi xem lại, vá mà rất đẹp. Chị lại còn áp chiếc tất vào trước ngực.

Chị vợ cúi đầu, rất tự nhiên đưa miệng lại gần, dùng răng cắn đứt đầu chỉ trên tất.

Thán Đầu không biết mình đã đi giày đi tất như thế nào, lại đứng ở trước cửa nhà mãi như thế. Trong đầu anh cứ in mãi, chứa đầy hình ảnh vợ cắn chỉ...

Chị vợ tưởng chồng đang nghĩ đến chuyện kia, vội ẩy mạnh chồng một cái, nói: "Còn ngây ra nghĩ gì nữa? Lại để cho người ta nóng lòng chờ đợi à?". Đến đây, Thán Đầu mới sực tỉnh, ngần ngừ nói:
- Tôi...
Anh nhìn vợ hồi lâu, song cuối cùng vẫn quay người ra đi.

Có một người đàn bà đang đợi chờ ở chỗ cũ. Nhìn thấy Thán Đầu, cô ta nhũn như con chi chi sán đến bên chàng, tay thọc vào túi tiền đeo bên sườn Thán Đầu. Thán Đầu đẩy cô ta ra xa, liếc nhìn núm vú nhòn nhọn và đôi mông tròn căng của nàng, bỗng cảm thấy đáng ghét, lục mấy đồng bạc liệng xuống gần chân nàng, cuối cùng giận dữ quát: "Cút đi! Từ nay về sau còn quấy rầy lão, lão sẽ xé xác đồ thối tha mày đi!". Thế rồi, chàng không thèm quay đầu lại, sải bước đi mau.

Như một con gà bị xua đuổi đột ngột, đương nhiên người đàn bà ấy cứ ngớ ra, không hiểu Thán Đầu vừa bị ma quỷ nào ám vậy.

ST.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

Tags: #tảnmạn