Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 7: Chỉ là giấc mơ

- Hôm nay con kì lạ quá Mira, có bao giờ con chịu động tay chân vào đống bát đĩa này đâu ?

- Chắc là con nổi hứng thôi mẹ ạ !

Bố tôi nghe chuyện thì cười lớn :

- Có phải đang tập thực hành chút việc nhà để lấy chồng ko ? Hahaha... con gái tôi lớn thật rồi ..hahaha...

- Bố này, làm gì có chuyện đó, con gái bố phải chơi hết thanh xuân mới cưới cơ- tôi hơi ngại đáp lại lời bố. Mẹ tôi cũng bênh cho tôi :

- Chán bố nó thật, nó mới 18 tuổi lấy chồng gì chứ, nó còn chưa phân biệt được lá chanh và lá quất thì nhà nào dám nhận nó cơ chứ !

- Mẹ, con phân biệt được mà, mẹ nói xấu con

Cả nhà cũng òa cười với câu chuyện, thật là hạnh phúc.


- Mira, Mira ....

Hình như có ai đó gọi tôi hoặc do tôi ảo tưởng, tôi quay trở lại phụ giúp mẹ chuẩn bị cho bữa trưa.

- Mira, Mira... Mira..

- Mẹ gọi con ạ ?- tôi quay ra hỏi mẹ.

- Ko có chuyện gì thế con ?

- Hình như có ai đó vừa gọi con.

- Mẹ thấy đâu có ai đâu, hôm nay con thật kì lạ.

Tôi chắc chắn là vừa đó có ai đã gọi tôi dù tiếng rất nhỏ vì tôi rất nhạy cảm với âm thanh.

- Mira, Mira à dậy đi, mau tỉnh dậy đi !

Giọng nói bắt đầu rõ, tôi bắt đầu cảm thấy sợ hãi, mẹ tôi vẫn bình thường như chưa có chuyện gì xảy ra.

- Dậy đi Mira à !

Giọng nói rõ rãng hơn và còn vang vọng gắp nơi, giọng nói này rất quen thuộc. Hình như... nó là của Chopper. Đúng rồi, là giọng của nhân vật trong One piece. Khoan đã... cái gì đang xảy ra vậy, những gì tôi vừa trải qua đều là thật ư ? Đây có phải là thực ko hay là mơ cơ chứ.

Tôi bắt đầu hoang mang hơn, và tôi nhận ra rằng đây là giấc mơ, chỉ là giấc mơ. Phải rồi chúng tôi đang phải đối mặt với thất vũ hải Kuma, mọi người có sao ko , phải rồi Luffy. Tôi lập tức bật dậy, trước mặt tôi chính là phế tích sau trận chiến.

- Mira đang khóc kìa, mắt cậu ko sao chứ ?- là giọng của Chopper.

- Ko có gì đâu tớ chỉ nhớ nhà mà thôi ! - Tôi mỉm cười xoa đầu Chopper.

- Nhưng mắt cậu tự nhiên đỏ rực, cậu chắc chắn chứ ?

- Tớ ổn mà- Tôi từ từ đứng lên, phải rồi người nguy nhất là Zoro, anh ta đang ở đâu chứ .

Đảo mắt xung quanh, tôi nhìn thấy Sanji đang chạy về phía xa, nhanh chân chạy theo anh ấy, theo sát tôi là Brook. Chúng tôi phải chạy một đoạn khá xa, rồi Sanji bắt đầu chậm lại, anh ấy bước tiến về phía trước và lên tiếng :

- Chuyện gì đã xảy ra vậy, tên thất vũ hải đó đâu đầu tảo ?

Tôi đứng phía trên nhìn xuống, thật kinh khủng tôi hoàn toàn chết nặng. Xung quanh chỗ Zoro đều be bét máu, còn Zoro thì tệ rất nhiều. Anh ấy như tắm trong máu vậy, gắp nơi trên người anh ấy đều là máu. 

- Người bị sao thế này, ngươi còn ổn chứ - Sanji cũng nhận ra vấn đề của Zoro, hỏi lớn.

- Ta ko... sao hết,... tên thất vũ... hải... đã đi... rồi !

Dù bị thương rất nghiêm trọng nhưng anh ấy vẫn đúng vững và ko hề lao lúng. Chúng tôi phải đưa anh ta trở về. Ngay sau khi Chopper nhìn thấy Zoro, cậu ta hét lớn:

- Cái gì thế này... sau anh ấy lại bị thương nặng như vậy chứ, chúng ta cần chữa cho anh ấy !

- Để tôi phụ một tay - dù chưa qua lớp học về ngành y nhưng tôi cũng biết chút ít về băng bó.

Chúng tôi bắt đầu rửa vết thương cho anh ấy để tránh nhiễm trùng, rồi tiếp là bôi thuốc. Ko có vị trí nào là lành nặn, Zoro bị quấn thành xác ướp. Khác với vẻ thương thể nghiêm trọng của Zoro, Luffy người hứng chịu nhiều sát thương nhất lại vui như được mùa. Phải rồi là Kuma đã đẩy hết những đau đớn của cậu ta ra.



Sanji đang chuẩn bị đồ để nấu bao mọi người một bữa hoành tráng, mọi người đang phơi mình và hưởng thụ cái ánh sáng ấm áp của mặt trời, đây là đầu là tâm trạng của mọi người sau một khoản thời gian phải sống trong bóng tối.

Chopper vẫn luôn miệng hỏi tôi về đôi mắt, nhưng tôi ko sao hết. Nhắm đôi mắt trong gương, nó đẹp đến độ tôi cũng bị nó cướp hồn , top 7 sắc màu đẹp nhất thế giới là vậy sao ( nếu tôi nhớ ko nhầm :v)


- Mắt của em thật đẹp, chị chưa thấy màu đỏ nào đẹp như màu mắt mà em sở hữu- Chị Zobin cũng cất tiếng sau một hồi quan sát.

- Em cũng thấy vậy- Tôi trả lời.

- Lúc đó, sau khi mắt em chuyển thành đỏ, chị có thấy em tạo ra một lá chắn để bảo vệ Nami, đó là năng lượng sống đúng chứ.

- Em... cũng chưa rõ đó là gì, chỉ là lúc đó em thấy giống như một dòng nước ấm chảy gắp người em và mắt rất đau , mà năng lượng sống là gì thế chị ?- tôi hỏi.

- Năng lượng sống là nguồn năng lượng tự nhiên phát sinh trong cơ thể sinh vật, nó ko phải do trái ác quỷ tạo ra. Những người có năng lượng sống có thể biến mọi thứ trở lên trái ngược với định luật tự nhiên tùy thuộc vào khả năng của họ. Và những người có năng lượng sống này rất hiếm gặp.- Giọng của Robin đều đặn và từ từ, lời chị nói tôi hoàn toàn hiểu.

- Vậy đã có ai sở hữu nó vậy ?- tôi hỏi.

- Có một người sở hữu nó và rất nổi tiếng và dường như ai cũng biết, đó là thuyền viên của vua hải tặc Gold Roger, ko ai biết tên thật của cô ấy, họ chỉ gọi cô là "Phù Thủy Đen" !

- " Phù Thủy Đen "....



Tôi vừa tiếp cận một mảng kiến thức mới, " năng lượng sống " tôi ko chắc thứ này có trong chuyện hay chỉ là dàn dựng của Ai, hoặc thực sự trước cả tôi cũng có người đã từng xuyên đến đây. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top